Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 110:-- Sự Thật ---

Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:50:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

 

Nghe , Ôn lão phu nhân sững sờ, sắc mặt nàng, dường như đoán điều gì đó, im lặng.

 

Thôi Cửu Trinh cũng vội, nàng , nàng liền dứt khoát xuống chiếc ghế nhỏ bên cạnh chờ đợi.

 

“Con hỏi gì?” Mãi lâu , Ôn lão phu nhân mới thở dài hỏi nàng.

 

Thôi Cửu Trinh suy nghĩ một lát, tiên hỏi về hôn ước, “Người ban đầu đính ước với Thôi gia rốt cuộc là ai?”

 

Quả nhiên!

 

Lão phu nhân nhắm mắt, Hồng ma ma lộ vẻ lo lắng nhưng mở lời.

 

“Là… là…”

 

“Di mẫu ?”

 

Thôi Cửu Trinh tiếp lời nàng, Ôn lão phu nhân gật đầu, cũng mặc nhận cách xưng hô của nàng.

 

“Vậy nên, thực sự tráo đổi canh của di mẫu?”

 

Ôn lão phu nhân chợt hoảng hốt, lệ trào từ đôi mắt đục ngầu, “Là của , với Tuệ Hiền, nàng hận, cứ hận một .”

 

“Vậy , là thật!”

 

Thôi Cửu Trinh đột ngột thả lỏng , tựa đầu giường.

 

Chẳng trách chuyện hồi môn, Ôn lão phu nhân dù rõ cũng cố ý che giấu, tiếc đền bù cho nàng cũng ngăn nàng điều tra tiếp.

 

Hóa là, vì áy náy !

 

“Phụ cũng ?” Thôi Cửu Trinh suy đoán, “Phụ thích nương của , mà ban đầu đính ước là di mẫu, nên, đổi canh , thành cho cha nương, nhưng tổn thương di mẫu?”

 

“Ta… là với nàng , là của …”

 

Ôn lão phu nhân bật lớn, Hồng ma ma lập tức tiến lên đỡ lấy bà.

 

“Lão phu nhân, đừng đừng , thể chịu đựng nổi .”

 

“Là hại Lan Thanh, hại hai chị em họ, là của , con , bảo nàng nếu trách, thì cứ trách một .”

 

Ôn lão phu nhân nắm lấy tay Thôi Cửu Trinh, chút năng lộn xộn.

 

“Lan Thanh , nàng gì cả…”

 

Thôi Cửu Trinh nắm tay bà, “Ngoại tổ mẫu, nương của mất như thế nào?”

 

“Nương của con? Lan Thanh?” Ôn lão phu nhân đ.ấ.m ngực, “Lan Thanh của mất , Lan Thanh của mất .”

 

Bà bắt đầu mơ hồ rõ, thần sắc cũng còn thanh tỉnh, như một đứa trẻ lóc om sòm.

 

Thôi Cửu Trinh nhíu mày, Hồng ma ma vội vàng an ủi Ôn lão phu nhân, lắc đầu với nàng, “Đại biểu cô nương, lão phu nhân phát bệnh , đừng hỏi nữa thì hơn!”

 

“Hồng ma ma, ở bên ngoại tổ mẫu nhiều năm như , chắc hẳn cũng rõ ràng chuyện ?”

 

“Đại biểu cô nương, ai…” Nàng thở dài, gật đầu.

 

Từ gối lấy một cái túi thơm, đặt mũi Ôn lão phu nhân một lúc, chỉ thấy Ôn lão phu nhân đang lẩm bẩm gì đó mơ hồ, lâu liền nhắm mắt .

 

Hồng ma ma đỡ bà xuống giường, đắp chăn gấm, vuốt phẳng.

 

“Chuyện vẫn luôn là điều cấm kỵ trong phủ.” Hồng ma ma hồi tưởng một chút, chuyện năm xưa dường như vẫn còn hiện rõ mắt.

 

Tỷ bất hòa, mẫu nữ thành thù, một c.h.ế.t, một còn gặp .

 

“Vẫn xin ma ma kể rõ!” Giọng của Thôi Cửu Trinh kéo nàng về với thực tại.

 

Hồng ma ma day day khóe mắt, đang ghế nhỏ, “Đại biểu cô nương, chuyện , còn kể từ hai vị cô nương ngày .”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-110-su-that.html.]

 

Thôi Cửu Trinh kiên nhẫn lắng .

 

Năm xưa nhà họ Ôn song bích, hoa nở liền cành, dung nhan tuyệt thế, cập kê khiến đạp đổ ngưỡng cửa cầu hôn.

 

Vợ chồng họ Ôn càng là yêu thương con gái, cứ giữ mãi đến mười tám tuổi, thấy thể trì hoãn nữa, mới bắt đầu bàn chuyện hôn sự.

 

Mà chính từ đây, mâu thuẫn bắt đầu xuất hiện.

 

Ôn Lan Thanh và Ôn Tuệ Hiền tuy là chị em song sinh cùng một , nhưng Ôn lão phu nhân thiên vị và yêu thương trưởng nữ hơn.

 

Năm tháng chồng chất, vốn dĩ khiến thứ nữ trong lòng ngăn cách, mà chuyện tráo đổi canh phá vỡ sự bình yên bề ngoài .

 

Người đính ước với Thôi Tuân quả thực là Ôn Tuệ Hiền, nàng tin tức, liền lén lút gặp qua Thôi Tuân, một công tử thế gia ôn nhuận như ngọc, vì thế thầm đem lòng yêu mến, luôn mong chờ ngày gả Thôi gia.

Mèo Dịch Truyện

 

ai ngờ, Thôi Tuân gặp Ôn Lan Thanh, từ hôn, và hai nảy sinh tình cảm.

 

Lão phu nhân Thôi gia cũng khá yêu thích Ôn Lan Thanh, thêm chuyện , liền đồng ý yêu cầu của con trai, cùng Ôn lão phu nhân thương lượng đổi , khi hai nhà trao đổi canh , hai bên bắt đầu chuẩn hôn sự.

 

Khi Ôn Tuệ Hiền vẫn đổi , mãi đến khi trong phủ xong hỉ phục, nhưng, cho nàng .

 

Lúc mới , hóa cô nương nhà họ Ôn đính ước với Thôi gia, nàng Ôn Tuệ Hiền, mà là Ôn Lan Thanh.

 

Ôn lão phu nhân tưởng rằng giấu , nhưng ngờ Ôn Tuệ Hiền ban đầu đính ước là nàng , càng từ chuyện đổi canh .

 

Từ đó, mẫu nữ thành thù, Ôn lão phu nhân để tránh sự việc ồn ào, liền giam Ôn Tuệ Hiền đang loạn gây chuyện ác biệt viện, định bụng sẽ khuyên giải tử tế.

 

Còn Ôn Lan Thanh đang chuẩn xuất giá vẫn chuyện , cũng từng nghĩ sẽ là như , mỗi ngày bận rộn đến nỗi quên mất việc tìm .

 

Hôn kỳ như hẹn mà đến, một đôi bích nhân kết duyên phu thê, trở thành giai thoại ca tụng.

 

Ôn Tuệ Hiền giam trong biệt viện lâu, bởi vì chuyện định đoạt, nàng mới trả tự do.

 

Chị em gặp , Ôn Lan Thanh gả vợ , cùng với trong lòng của nàng Ôn Tuệ Hiền mà phu thê ân ái, thử hỏi, nàng thể cam tâm chấp nhận?

 

Chị em cũng từ đó mà bất hòa.

 

Thôi Cửu Trinh nghĩ liền hiểu rõ, nàng Hồng ma ma, “Vậy nên, nương của mất như thế nào?”

 

Hồng ma ma thở dài, : “Đại cô nương cũng từ chuyện , suốt ngày buồn rầu ưu tư, cho đến ngày lâm bồn, kiệt sức, huyết băng ngừng, chỉ cố hết sức lực để .”

 

“Không nguyên do nào khác ?” Thôi Cửu Trinh thể suy nghĩ theo thuyết âm mưu một chút, nhưng Hồng ma ma khẳng định: “Cô gia bảo vệ kỹ, việc ăn mặc dùng, từ đến nay đều do chuyên trách lo liệu, mỗi ngày đều kiểm tra, thể sơ suất.”

 

! Thôi Cửu Trinh cúi đầu.

 

“Đại biểu cô nương, điểm lão nô cũng thể chứng, Đại cô nương quả thực mất vì kiệt sức huyết băng.”

 

Thôi Cửu Trinh gật đầu, tạm thời ghi nhớ chuyện , nàng hỏi một chuyện khác, “Vậy thì, di mẫu gả Thôi gia bằng cách nào?”

 

Chuyện liên quan đến một việc bí mật khác, mặt Hồng ma ma đầy vẻ thở dài.

 

“Nhị cô nương từng từ bỏ cô gia, vì thế từ chối tất cả các mối hôn sự, cho đến khi Đại cô nương qua đời, nàng … nàng tìm một cơ hội, cùng cô gia thành chuyện .”

 

Hồng ma ma mặt , “Lão phu nhân tóc bạc tiễn kẻ đầu xanh, lão thái gia cũng lạnh nhạt với nàng , lâu vì bệnh mà qua đời, Ôn gia lúc là một mớ hỗn độn, cố tình nhị cô nương chuyện thế , còn thai.”

 

Trong trăm ngày mà xuất giá, thì chịu tang ba năm, nàng đợi , nhưng cái bụng của nàng thì đợi .

 

Ôn lão phu nhân còn cách nào, đành đích mặt cầu xin Thôi gia.

 

Thôi Tuân tự nhiên chịu, Ôn lão phu nhân còn cách nào, chỉ đành viện cớ trưởng nữ khuất, chuyện đó cũng do y mà , y đáng lẽ gánh chịu hậu quả .

 

Vì thể diện của Thôi thị và Thôi gia, chuyện cũng thể lớn, vì , Thôi Tuân chỉ đành cưới Ôn Tuệ Hiền.

 

Đây cũng là lý do vì , y và Ôn Tuệ Hiền từ đến nay từng ở cùng .

 

Thôi Cửu Trinh hiểu, nàng Ôn lão phu nhân đang hôn mê, dậy với Hồng ma ma: “Xin ma ma hãy chăm sóc cho ngoại tổ mẫu.”

 

Thấy nàng định , Hồng ma ma khỏi lo lắng, “Đại biểu cô nương, đây đều là ân oán của thế hệ , hãy nghĩ thoáng một chút.”

 

 

Loading...