Pháo Hôi Nữ Phụ Không Làm Nữa - Chương 102:-- --- Thăm dò ---
Cập nhật lúc: 2025-10-12 08:50:15
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thôi Tuân khá tán đồng, cảm thấy vinh dự gật đầu: " , phong thái của nhi tử xứng với rồng phượng."
Tạ Phi híp mắt: "Không tồi, tồi, chỉ là ở chốn Thượng Kinh tìm một lang quân ưu tú như , thật sự nhiều."
Thôi Tuân nghẹn lời, cũng khá là đau đầu.
Trong kinh thành quả thật khó tìm, hoặc là hôn ước hoặc là còn nhỏ.
Thế hệ những thể chọn cũng nhiều, huống chi còn là nhất.
Chờ , nhất ư?
Y liếc Tạ Phi bên cạnh, trong đầu chợt lóe lên điều gì đó, kịp nắm bắt thì Tạ Phi hàn huyên với lão thái gia .
Thôi Cửu Trinh lùi sang một bên nhường chỗ, sai tiểu tư đặt thêm hai chiếc ghế đẩu nữa.
Đôi tay trắng ngần xoay chuyển, cổ tay ngọc ngà khẽ nâng lên, pha điêu luyện như mây trôi nước chảy. Nàng rót ba chén dâng lên.
Tạ Phi ánh mắt hiền từ gật đầu, chẳng trách nhi tử thích cô nương .
Xứng đáng yêu thích.
"Khụ, gần đây thế nào?" Tạ Phi .
Lão thái gia liếc mắt y, thoải mái ghế dựa: "Ngươi xem thế nào?"
"Thấy thoải mái như , Thái tử ở đây, quả nhiên ung dung tự tại."
"Hừ! Các ngươi đều đau đầu, tránh kịp, ngược hành hạ ."
"Chẳng cũng chỉ mới trị y !" Tạ Phi : "Hôm đó chúng gặp Thái tử, thật sự kỳ lạ, ngay cả Lưu Kiến cũng gì nhiều."
Không thể Thái tử thật sự học ngoan, nhưng quả thật hơn nhiều.
Lão thái gia mở mắt : "Thái tử còn nhỏ, tâm tính định, nếu chuyên tâm dạy dỗ, về cũng thể định triều đình."
cũng chỉ là định triều đình giang sơn mà thôi, tạo thành tích chính trị lẫy lừng, thì quá khó.
Nhắc đến chuyện , Tạ Phi thở dài một , quả thật là như !
Lúc ba bọn họ cũng tận lực, kết quả ai nấy cũng đều tức đến bảy khiếu bốc khói.
Ngay cả Lý Đông Dương tính tình nhất, cũng bẻ gãy thước giới, và dạy Thái tử nữa.
Còn Lưu Kiến tính tình nóng nảy nhất thì khỏi , ngày nào y lớn tiếng gào thét, đều cảm thấy kỳ lạ.
Cũng chỉ y, ừm, còn coi như giữ bình tĩnh.
Thôi Cửu Trinh thấy thú vị, khi hành lễ liền lui xuống.
Tạ Phi thấy nàng rời , mắt đảo một vòng, bắt chuyện : "Hôn sự của đại cô nương thế nào ? Tiên sinh nào ưng ý ? Một cô nương như , hôn sự thể sơ suất thêm nữa."
Lão thái gia khựng , hừ một tiếng đầy bực bội: "Ngươi nhân tuyển nào khá ?"
"Cái gì chứ! Hôn sự của Dịch Trung cũng đang lo lắng đây! Thế nên mới hỏi , ai thích hợp ?"
Lão thái gia nhíu mày, thể xứng đôi với Tạ Phi thì cũng khá nhiều, chỉ là bởi ba vụ hôn sự đó, e rằng những gia đình sẽ mấy tình nguyện.
Tạ Phi giờ là học trò của y, Tạ Phi đến hỏi y cũng gì lạ, huống hồ vụ hôn sự thứ hai cũng do y mai mối.
Suy nghĩ một lát, y : "Nếu trong kinh thành gia đình , thể chọn nữ tử thế gia ở các địa phương khác, cũng sẽ tệ ."
Tạ Phi cứng đờ , : " là đạo lý , nhưng vẫn là quen thì hơn, tránh việc rõ."
Điểm lão thái gia cảm nhận sâu sắc, liếc mắt y, : " là xem xét kỹ lưỡng."
"Vậy việc vẫn nhờ giúp đỡ tìm kiếm ?" Tạ Phi , dường như là đang thỉnh lão thái gia giúp đỡ chọn lựa.
"Được!" Lão thái gia đáp lời: "Chuyện sẽ để mắt nhiều hơn."
Không thể quá nhiều, nếu Thôi tất nhiên sẽ phát hiện dụng tâm của y. Tạ Phi cảm ơn xong, liền đề cập đến chuyện nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-nu-phu-khong-lam-nua/chuong-102-tham-do.html.]
Thôi Tuân một bên lâu gì, y Tạ Phi, phụ của .
Bưng chén suy tư.
Mặt khác, Thôi Cửu Trinh gặp Tạ phu nhân từ sân chính , nàng tiến lên hành lễ.
"Nhanh đừng khách sáo quá." Tạ phu nhân đưa tay nắm lấy nàng, thấy nàng dung mạo xinh , thần thái rạng rỡ, liền những ngày nàng sống khá .
Lại phủ quản lý ngăn nắp, trong mắt càng thêm hài lòng.
Nhị tử về sẽ kế thừa một chi khác, thể một hiền nội trợ thông minh tài giỏi giúp đỡ, tự nhiên gì hơn.
Thôi Cửu Trinh dẫn Tạ phu nhân đến Triệt Phương Trai tiếp khách để chuyện. Vào trong phòng, Tạ phu nhân lúc mới hỏi chuyện của Ôn thị.
“Sao thương thành thế ? Bên ngoài ban đầu còn đồn là do ngươi ép buộc, may mà Dật Trung sắp xếp , xoay chuyển những tin đồn bất lợi cho ngươi.”
Nghe , Thôi Cửu Trinh , “Thật đúng là bỏ qua một chút cơ hội nào.”
Tạ phu nhân đồng tình, chẳng ! Kẻ một lòng bôi nhọ đại cô nương , thật khiến khinh bỉ.
Thủ đoạn quen thuộc như , Thôi Cửu Trinh cần đoán cũng là ai.
Xem cho dù nhốt trong viện, cái tâm cũng cam chịu cô quạnh chút nào!
Tạ phu nhân dường như điều gì đó, trong lòng thở dài. Đại cô nương thật sự dễ dàng.
Mọi việc đều cẩn trọng, khác đều cho rằng đại tiểu thư họ Thôi phong quang, kỳ thực cũng chỉ là trải qua gian khổ mà thành thôi.
Nàng vỗ vỗ mu bàn tay mềm mại của Thôi Cửu Trinh, “Sau nếu gì cần, cứ với bá mẫu, tuy thể giúp con nhiều, nhưng cũng thể cho con chút chủ ý.”
Thôi Cửu Trinh đáp lời, là giúp nhiều, đây là giúp quá nhiều .
Mèo Dịch Truyện
Nàng kẻ vong ân phụ nghĩa, gia tộc họ Tạ đối xử với nàng, nàng đều ghi nhớ.
Cùng Tạ phu nhân chuyện phiếm một lúc, cho đến khi nha đến bẩm báo, Tạ phu nhân mới định rời .
Lúc về, dặn dò rằng: “Ta thấy bà ma ma bên cạnh mẫu con dễ ở chung, ngày thường nên đề phòng thêm chút.”
Thôi Cửu Trinh cảm kích đáp lời, “Bá mẫu yên tâm, Cửu Trinh hiểu rõ.”
Tạ phu nhân gật đầu, khỏi nhị môn lên kiệu rời .
Trở về Đông Uyển, Thôi Cửu Trinh hỏi Ngọc Yên, “Nhị tiểu thư gần đây đều ngoan ngoãn ở trong viện?”
“Vâng, nô tỳ đều phái canh chừng !”
“Phái canh chừng mà vẫn thể giở trò, xem cho dù tổ phụ đổi hết trong viện đó, cũng vẫn luôn sơ suất.”
Nàng cảm thấy kỳ lạ, dường như nhân lực bên Ôn thị thật sự ít.
nàng xem xét mấy lượt, cũng thể dò thêm nào nữa, chỉ thể chờ những kẻ đó tự lộ sơ hở.
Trong thư phòng Đông Uyển, Thôi Tuân đang chuyện với lão thái gia, “…Phụ , dạy Dật Trung lâu như , cảm thấy kỳ thi Hương thể thứ mấy?”
Lão thái gia cầm quân cờ đặt xuống, “Không đoạt Giải Nguyên, ngoài thì đừng là học trò của Thôi Toàn .”
Thôi Tuân : “Người thật sự coi trọng đứa trẻ .”
Lão thái gia liếc y một cái, “Thôi , gì thì cứ thẳng ! Nhìn ngươi nhịn đến là khổ sở.”
Thôi Tuân ngượng ngùng sờ mũi, thăm dò hỏi: “Phụ , thấy về hôn sự của Trinh nhi?”
Lão thái gia dừng , vứt quân cờ, tựa chiếc giường nhỏ.
“Ngươi để ý ai ?”
Thôi Tuân im lặng một lát, cẩn thận : “Người thấy Tạ Phi thế nào?”
Thấy lão thái gia gì, y vội vàng : “Đứa trẻ tuy danh tiếng về hôn sự lắm, nhưng dung mạo, phẩm hạnh, gia thế đều thuộc hàng thượng đẳng, con cảm thấy… là thử xem ?”
Lão thái gia sắc mặt hờ hững, điều gì, chỉ : “ khắc vợ, lời đồn tuy thể tin , nhưng cũng thể là tin.”