Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 94

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:50:54
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Thủy Mai bên cạnh, tạm thời giúp gì, chỉ thể quan sát. Khi thấy nguyên liệu nấu ăn là cơm nguội, nàng kinh ngạc đến ngây : “Đây là đầu tiên nô tỳ thấy cơm nguội còn thể dùng đồ ăn vặt.”

 

“Cơm nguội còn thể chế biến nhiều món lắm!” Yến Thu Xuân đáp.

 

Nhào một lúc, nàng cảm thấy mỏi tay, bèn giao cho Hứa ma ma tiếp tục công việc.

 

Nhào cho đến khi khối bột trở nên dẻo mịn. Sau đó, nàng cán mỏng nó mặt bàn, khéo léo in những hoa văn tinh xảo lên , cuối cùng dùng d.a.o cắt thành từng miếng nhỏ. Mỗi miếng dài bằng lòng bàn tay, rộng bằng ngón cái, hấp trong nồi vặn bằng thời gian đốt hết một chén .

 

Trong lúc chờ hấp, nàng chuẩn gia vị.

 

Thì là, hạt vừng, trộn cùng bột tiêu, bột ngô và các loại gia vị khác. Nàng đổ dầu nóng từng mẻ nhỏ.

 

Lúc , hỗn hợp gia vị đổ , dầu nóng kêu lên tiếng xèo xèo. Chỉ đảo đầu tiên, một làn hương thơm lập tức lan tỏa.

 

Phạm Khắc Hiếu

Do kịp thích ứng với mùi hương đậm đặc, Thủy Mai nhanh chóng chạy bên ngoài: “Hắt xì!”

 

Yến Thu Xuân ho khan một tiếng: “Không , mùi sẽ xối át nhanh thôi.” Nàng tiếp tục khuấy đều, từ tốn đổ dầu thứ hai, thứ ba, đến thứ tư thì bộ dầu nóng trút hết .

 

Quả nhiên, mùi hăng ban đầu tan biến, chỉ còn mùi thơm cay nồng kích thích khứu giác!

 

Thủy Mai rụt rè bỏ tay đang bịt mũi xuống, hít hà mùi hương, đôi mắt sáng rực, nước bọt trong miệng cũng trào ...

 

Sau cùng, thêm muối và đường, đảo cho thật đều.

 

Cũng lúc , nồi hấp ở bên gần tới thời gian quy định.

 

Hứa ma ma gắp những dải bột hấp chín , cẩn thận cắt thành từng đoạn hai phân để tiện thưởng thức. Cuối cùng, nàng cho tất cả một chiếc bát sứ lớn. Yến Thu Xuân rưới nước sốt chuẩn , dùng đôi đũa ngọc ngà nhẹ nhàng xóc đều, cho từng dải đều thấm đẫm hương vị.

 

Thành phẩm trình bày hề ngay ngắn. Chúng chất đống trong bát, đáy rộng, ngọn chụm , tạo thành một ngọn Hỏa Diệm Sơn rực lửa, phủ đầy sắc đỏ rực rỡ!

 

Dáng vẻ quen thuộc, hương vị quen thuộc!

 

Yến Thu Xuân gắp một miếng nếm thử, vị cay nồng của dầu ớt lập tức kích thích mãnh liệt, khiến đầu lưỡi nàng thoáng chốc lùi bước. Mấy ngày nay tuy nàng vẫn chế biến những món ăn vị đậm đà, song từng thử qua cấp độ cay như thế .

 

nàng nhanh chóng thích nghi, c.ắ.n mạnh thêm một miếng. Que cay mềm mại, chút dai dẻo quen thuộc, kết cấu bông xốp mà đàn hồi. Vị cay, mặn, ngọt hài hòa hòa quyện, nhai trong miệng mềm dẻo dai, khiến tinh thần nàng sảng khoái thôi!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-94.html.]

Cay tê cả đầu lưỡi, nước miếng ngừng ứa vì thứ vị nóng bỏng , nhưng kỳ lạ , càng cay càng khiến thèm thuồng!

 

Yến Thu Xuân liên tục gắp miếng thứ hai, miếng thứ ba...

 

Món ăn ngon miệng, song độ cay vẫn quá nồng. Dầu nóng chỉ kích thích hương thơm mà còn bùng lên vị cay, chỉ c.ắ.n vài miếng, đôi môi nàng đỏ ửng, ửng một màu mị hoặc.

 

Hứa ma ma thấy khỏi ngăn cản, khẽ nhíu đôi mày : “Cô nương, những thứ thể dùng nhiều, nhiều dầu cay, chỉ nên nếm thử chút thôi.”

 

Yến Thu Xuân: …

 

Quả thật.

 

Cho dù phương thức chế biến thanh sạch đến , que cay chung quy vẫn là ‘thực phẩm nên dùng nhiều’.

 

Yến Thu Xuân đành lưu luyến đặt đôi đũa xuống: “Các ngươi cũng nếm thử . Sau đó, thêm một phần mang đến cho Tiêu phu nhân. Người ăn món vị, nếu cảm thấy trong miệng nhạt nhẽo thì nếm chút cũng . Người già, dày yếu ớt, càng thể ăn nhiều.”

 

Tại Chính viện Tiêu gia.

 

Lúc những dải que cay đưa tới, Trầm Bình Nghiêm đang ở bên cạnh Tiêu phu nhân. Cậu vốn ngày nào cũng đến thỉnh an bà ngoại, nay bà ngoại đang bệnh, càng tận tâm chăm sóc, thế nên thời gian lưu đây cũng dài hơn.

 

Hai bà cháu đang hàn huyên, chợt Hoàng ma ma khải bẩm rằng Yến Thu Xuân sai đưa thức ăn tới.

 

Ánh mắt Tiêu phu nhân thoáng sáng rỡ, còn sinh động hơn cả lúc bà mới tỉnh : “Mau đem cho xem thử!”

 

Hoàng ma ma vội vã mở hộp thức ăn. Bên trong là một chiếc mâm nhỏ, những dải que cay đỏ rực đang tỏa mùi cay nồng kích thích, lập tức khiến nước bọt trong miệng bà tuôn ngừng.

 

“Mùi thật thơm, phu nhân, tới nếm thử .” Hoàng ma ma đặt đĩa lên tủ đầu giường, : “Thủy Mai đưa mang tới đây, là đồ ăn vặt cay chút, nhưng dày của , cho nên chỉ thể c.ắ.n thử vài miếng. Thứ nếu bảo quản đúng cách sẽ để lâu.”

 

Món ăn đặt ngay cạnh, Tiêu phu nhân cũng lập tức ngửi thấy, khóe môi khẽ hiện lên một nụ ấm áp: “A Xuân đứa nhỏ thật lòng. Đã bảo nó đừng bận tâm, mà vẫn cố ý trở về món đưa tới.”

 

Bà nhận lấy chiếc đũa do Hoàng ma ma đưa qua, gắp lên một thanh que cay đưa đến miệng.

 

Vừa đưa một miếng miệng, hương vị mãnh liệt đó kích thích khiến đôi mày của bà khẽ rung lên.

 

Trầm Bình Nghiêm nãy giờ vẫn luôn lo lắng dõi theo bà ngoại, thấy lập tức dậy, bưng chén nóng tới: “Bà ngoại, nếu quen thì cứ nhổ , uống một ngụm cho dịu vị.”

 

Tiêu phu nhân vội vã xua tay: “Không cần!” Sau đó, bà cẩn thận thưởng thức. Càng ăn, vẻ kinh ngạc mặt bà càng rõ rệt, miếng đầu tiên còn kịp nuốt trôi, bà gắp ngay đũa thứ hai.

 

Trầm Bình Nghiêm kinh ngạc bà ngoại, Hoàng ma ma đang bưng mâm. Món ăn quả thực thơm, nhưng gia vị và dầu mỡ dùng quá nhiều. Thứ , thật sự ngon đến ?

 

Loading...