Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
“Hừ!” Cảm giác đồ ăn rơi xuống, Đông Đông lo lắng vươn bàn tay nhỏ bé đỡ. Tuy tiện nhặt lấy mấy miếng nhỏ, nhưng một miếng cũng đủ để bé nếm thử mùi vị. Hương vị khác với bánh bông lan. Nó cứng, nhưng hề thô cứng, bởi vì quá giòn, chỉ cần dùng lực nhẹ là nó vỡ giữa môi và răng, chỉ để một khoang miệng tràn ngập vị ngọt ngào của sữa.
Sau khi c.ắ.n miếng , Đông Đông nhanh chóng nhét phần còn miệng. Âm thanh "rốp rốp" vang lên dứt. Đến cuối bữa ăn, phần còn mà bé nhặt trong bàn tay nhỏ bé cũng bé ăn hết sạch.
Theo lời dạy của Tiêu gia, nên lãng phí thức ăn, huống hồ Đông Đông cũng thích ăn. Ăn xong, bé chỉ cảm thấy ngọt ngào, nhỏ giọng : "Ngon quá! A Xuân tỷ, món ngon quá chừng, món là để cho đồng học của ?"
Yến Thu Xuân ngừng vỗ tay, : "Chính là thế."
Đông Đông lập tức tươi tắn.
Cho đến khi Trầm Bình Nghiêm gọi vọng : "Đông Đông!"
Đông Đông rụt cổ bất đắc dĩ . Thực tình, bé ở nếm thêm vài miếng nữa, nhưng đồng thời e sợ Trầm Bình Nghiêm, nên dám nán lâu.
Yến Thu Xuân : "Đệ no bụng , ? Đến lúc bày tỏ lòng đấy."
Đông Đông dừng chân, nét do dự hiện rõ gương mặt.
Yến Thu Xuân bé, khích lệ: "Cứ cho , sẽ lắng lời ?"
Đông Đông trầm ngâm giây lát, tới kéo Yến Thu Xuân: "A Xuân tỷ tỷ, cùng !"
Yến Thu Xuân thấy ánh mắt bé lộ vẻ lo lắng, trong lòng mềm nhũn, nàng : "Được, tỷ sẽ cùng ."
Phạm Khắc Hiếu
Món trứng cuộn tay nàng mới thành. Nàng nhấc tấm nướng lên, bề mặt chút nhám sần, nhưng mặt bóng bẩy và bằng phẳng. Nàng lật ngược tấm nướng, dùng đôi đũa giữ một đầu cuộn trứng, dùng hai tay khéo léo cuộn tròn . Không kịp đợi món trứng cuộn hâm nóng thêm, Yến Thu Xuân nhanh chóng dùng d.a.o chia nó thành hai phần mang phòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-88.html.]
Lúc Uyển Nhi ăn gần hết, đang nhấp từng ngụm canh mận chua. Trầm Bình Nghiêm vẫn ăn nhưng tốc độ chậm hơn. Từ ma ma đang nghỉ ngơi, chỉ còn Thủy Mai đang nướng thịt.
Yến Thu Xuân nhận lấy công việc từ tay Thủy Mai, nàng đưa hai phần trứng cuộn cho họ, : "Hai vị còn dùng thêm món gì nữa chăng?"
“Đủ .” Trầm Bình Nghiêm lắc đầu, nhận lấy trứng cuộn: “Đa tạ dì.”
Uyển Nhi tự nhiên cũng theo, thần thái đoan trang. Chỉ Đông Đông chút ngượng nghịu vì bày tỏ lòng với trưởng, lòng bé bồn chồn yên, cứ như gai đ.â.m ghế. Trầm Bình Nghiêm cau mày, c.ắ.n một miếng trứng cuộn.
"Rắc, rắc..." Âm thanh bánh trứng cuộn giòn tan vang lên, vội vàng đưa tay đỡ lấy, nhưng đúng lúc đó, một mẩu vụn nhỏ rơi khỏi mặt bàn.
Ngay lúc Trầm Bình Nghiêm đang khó chịu, giọng của Đông Đông vang lên phần rụt rè: “Bình Nghiêm ca ca, trở thành Đại Tướng quân, chứ thư sinh.”
Trầm Bình Nghiêm cau mày, vốn định khiển trách, nhưng miếng trứng cuộn trong miệng khô, nhịn xuống tiện phản bác ngay, vội vàng nhai nuốt.
Đông Đông cho rằng trưởng ngầm đồng ý, bé thầm thả lỏng, tiếp lời: "Huynh đừng lo, tiểu thúc thúc sẽ đích dạy võ công cho . Đệ cũng thích học võ..."
Trầm Bình Nghiêm nhấp một ngụm nước, cuối cùng nuốt trôi miếng trứng trong miệng, ngắt lời Đông Đông, trầm giọng : “Nhị lão gia tìm để sách, nguyện ý ?”
Nghe Trầm Bình Nghiêm nhắc đến chuyện , Đông Đông theo bản năng lắc đầu: "Đệ ."
Trầm Bình Nghiêm : "Ta sắp xếp thỏa cho . Chỉ cần vượt qua kỳ khảo hạch của Nhị tổ gia chúng , ông sẽ nhận tử nhập thất. Đến lúc đó, cho dù trở thành đồng môn sinh, Nhị lão gia cũng sẽ để rời ."
"... tiểu thúc thúc sẽ để đồng học của Tam hoàng tử!" Đông Đông bất mãn thốt lên.
Trầm Bình Nghiêm với một cách lý trí, trầm tĩnh: "Đệ thể thế . Tiêu gia nắm giữ binh quyền trong tay, Tam Hoàng tử đang quyết tâm lôi kéo Tiêu gia về phe . Nếu tiểu thúc thúc cứ tiếp tục khước từ, e rằng thúc sẽ trực tiếp đối đầu với Thánh thượng."
Đông Đông , nét mặt thoáng buồn bã, chút phẫn nộ: "Làm thể xảy chuyện đó chứ!"
Trầm Bình Nghiêm Đông Đông chằm chằm, thêm nhiều lời. Hắn tin rằng Đông Đông thể thấu hiểu chuyện. Tuy Đông Đông mới năm tuổi, nhưng những việc bé rõ ít, nhất là tình hình của Tiêu gia hiện tại. Thánh thượng ngày càng già yếu, các Hoàng tử trưởng thành, Thái tử phế truất, tình cảnh tranh giành ngôi vị chắc chắn sẽ diễn . Đại Chu vốn đề cao văn hóa hơn quân sự, nhiều võ tướng khả năng gánh vác việc quân, Tiêu gia chính là một trong ít đó. Tam Hoàng tử đương nhiên cam lòng buông tha một vị tướng tài như , thế nên nhất định hành động cứng rắn. Chỉ cần Thánh thượng ban lệnh, việc sẽ định đoạt. nếu Đông Đông chịu bái sư học tập với Nhị lão gia Trầm gia thì là một cục diện khác. Trầm gia vốn những danh sĩ tiếng tăm lừng lẫy, mà Nhị lão gia Trầm gia là danh sĩ nổi tiếng nhất còn tại thế. Dù ông màng công danh triều đình, uy tín của ông cũng thể sánh ngang với Tể tướng. Nếu Đông Đông theo bái sư, cho dù Thánh thượng hạ chỉ, cũng khó lòng khó dễ .