Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Ánh mắt Yến Thu Xuân đảo qua . Chu Lan Nghi lạnh lùng với nàng. Một thiếu niên gầy yếu mang dáng vẻ thư sinh bên cạnh Chu Lan Nghi cũng sang, nở một nụ nhạt. Kế bên là Chu Trạch Cẩn và Yến Thu Huyền. Hai nam hai nữ, bảo nhiều dấu xe ngựa đến như .
Nàng về phía Triệu Thục Hoa. Sắc mặt nàng vô cùng tệ, gượng . Vốn dĩ Triệu Thục Hoa đang cố trấn tĩnh tinh thần để vài lời hòa hoãn với Chu Lan Nghi, nhưng thấy Yến Thu Xuân thì lập tức chuyển sang vẻ khổ.
Yến Thu Xuân hành lễ, vẻ mặt nàng chút cảm xúc, : "Bái kiến Thế Tử, Thế Tử Phi, Quận chúa."
Chu Trạch Cẩn, Yến Thu Huyền và vị thư sinh đều gật đầu đáp lễ. Chỉ Chu Lan Nghi vẫn khoanh tay, ý định nhúc nhích.
Yến Thu Xuân cũng đôi co nhiều, tiến lên hai bước, hỏi Triệu Thục Hoa: "Triệu tỷ tỷ, xảy chuyện gì ? Muội mới ngoài một lát mà thành thế ?"
Nàng nhíu mày trách cứ, tựa hồ hài lòng với cảnh lộn xộn trong viện. Triệu Thục Hoa áy náy rũ mắt xuống.
Chu Lan Nghi hài lòng mỉm , chờ Triệu Thục Hoa giải thích mà lên giọng châm chọc : "Còn thể chuyện gì nữa? Hạ nhân của ngươi thật lễ nghĩa, dám dùng đồ rẻ tiền lừa gạt bổn Quận chúa. Ngươi xem đáng trách phạt ?"
Yến Thu Xuân hề để ý tới nàng , chỉ Triệu Thục Hoa. Triệu Thục Hoa thấy an ủi đôi chút, giọng bất đắc dĩ : "Có mấy vị khách đến, là đồn nơi tiếp đãi khách nhân, cho nên tiếp đón, mời họ uống . vị nữ khách cảm thấy bộ ấm của chúng quá thấp kém, nàng dùng đồ khác sử dụng. Ta đổi cái mới mà nàng vẫn chịu, là chúng sai mua một bộ hơn ?"
Yến Thu Xuân hiểu, nhấp môi . Nàng an ủi Triệu Thục Hoa: "Không , cần mua. Thôn trang của chúng chính là như ."
Sắc mặt Chu Lan Nghi sa sầm, lập tức cau mày nàng.
Yến Thu Xuân nghiêng về phía nàng , trầm giọng : "Quận chúa, hôm nay thể khỏe, tiếp khách. Các vị thể mượn chỗ an tọa, nhưng ngoài điều đó , hôm nay thôn trang tạm nghỉ."
Phạm Khắc Hiếu
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-353.html.]
Triệu Thục Hoa kinh ngạc, đó sốt ruột kéo tay áo nàng, lắc đầu: "A Xuân!" Như thế công khai đắc tội với ?
Yến Thu Xuân cũng lắc đầu, nắm lấy tay nàng , giọng dứt khoát, thể hiện sự kiên quyết: "Cổ quản gia, hôm nay thôn trang đóng cửa, ngươi cũng nghỉ ngơi , cần tiếp khách."
Chu Lan Nghi tối sầm mặt : "Ngươi là ý gì? Chúng là khách một quãng đường xa tới đây, ngươi tiếp là tiếp ?!"
Nàng dứt lời, vị thư sinh cũng cau mày, bất mãn cất lời: "Ngươi tiện tiếp đãi chúng , chúng tới đây chẳng là uổng công vô ích ?" Hắn xong, sắc mặt Chu Lan Nghi lập tức dịu , mang theo chút e thẹn của khuê nữ.
Yến Thu Xuân hỏi: "Nơi của chúng quy định đặt chỗ , các vị đặt ?"
Chu Lan Nghi ấp úng nên lời.
Yến Thu Xuân lời lẽ đanh thép: "Nếu khách đặt , tất nhiên gọi là khách. Hơn nữa, mỗi vị khách khi đến đây đều chúng báo về cảnh trong thôn trang. Nếu các vị đồ dùng xứng với phận cao quý của , xin mời các vị đổi chỗ khác. Ngôi miếu nhỏ của chúng , chứa đại Phật!"
Chu Lan Nghi và thư sinh chặn họng, nhất thời tìm lời nào phản bác, cả hai đành theo bản năng về phía những còn . Yến Thu Huyền kín đáo liếc mắt, bên ngoài vẫn vẻ bất lực, sang phu quân, tự hề ý định mở lời.
Lần nàng chứng kiến sự sắc bén của Yến Thu Xuân, chịu thiệt nữa. Vả , đúng là bọn họ đến đây hẹn , chỉ phong thanh thôn trang gần đây tiếp khách, nên mới thử vận may.
Chu Trạch Cẩn chỉ , bình tĩnh với thái độ hòa nhã: "Đây là do tiểu tùy hứng, xin Hương Quân chớ trách cứ. Lần mạo đến đây, ngờ Hương Quân phiền lòng. hiện tại trời tối, nếu trở về e rằng sẽ trễ nải, bổn thế tử thích phong cảnh thôn trang nơi đây, thể nán một đêm chăng?” Vừa , đưa một xấp ngân phiếu.
Tờ ngân phiếu mệnh giá thấp nhất cũng lên tới năm mươi lượng. Yến Thu Xuân nhạt: "Thế tử cảm thấy thiếu chút bạc lẻ ?"
Chu Lan Nghi quát lớn: "Ngươi đừng nước lấn tới! Chỉ là một Hương Quân nho nhỏ mà dám càn rỡ mặt chúng ư?”
“Lan Nghi!” Chu Trạch Cẩn vui, quát lên một tiếng. Người tức tối bĩu môi, song vẫn im lặng. Hắn đặt thêm ngân phiếu, : “Là xá thất lễ, Hương Quân chớ để bụng. Phu nhân nhà đang mang thai, đường sá xóc nảy khiến nàng khó chịu, nếu về ngay e rằng sẽ càng vất vả hơn, mong Hương Quân chiếu cố cho chúng tá túc một đêm.”