Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:56:08
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Lúc Yến Thu Xuân đến, Tiêu phu nhân đang nhàn nhã vẽ tranh, nàng tới thì cho đưa nàng viện của .

 

Yến Thu Xuân đến, trông thấy bà đang chờ ở cổng, tủm tỉm chạy đến kéo tay bà: "Bá mẫu trở về phòng , bây giờ trời nóng đấy."

 

Mùa hè còn đến nhưng nhiệt độ tăng cao, bên ngoài một lát đổ mồ hôi.

 

"Biết , con qua đây ." Tiêu phu nhân nở nụ , kéo tay nàng phòng. Trong phòng còn đặt một tảng băng lớn, nhiệt độ mát mẻ hơn bên ngoài nhiều.

 

Yến Thu Xuân lau mồ hôi, : "Con đến phiền bá mẫu , là bởi chuyện khó giải quyết, đến thỉnh giáo bá mẫu một phen." Nói xong, nàng nháy mắt hiệu.

 

Tiêu phu nhân nhanh chóng hiểu , bảo tất cả hạ nhân lui , chỉ để một Hoàng ma ma. Cửa phòng cũng đóng : "Đã cả , , chuyện gì khiến con cố ý đến đây một chuyến thế?"

 

Yến Thu Xuân đưa thư : "Người xem, con chắc thế nào."

 

Tiêu phu nhân cầm lấy, qua mấy , nụ khóe môi biến mất. Tiếp theo, sắc mặt của bà càng lúc càng nghiêm nghị, xem xong, bà với Hoàng ma ma: "Đi gọi lão đại đến đây."

 

"Vâng." Hoàng ma ma vội vàng lĩnh mệnh rời .

 

Tiêu phu nhân về phía Yến Thu Xuân: "Con nghĩ thế nào?" Yến Thu Xuân ngượng ngùng một tiếng, : "Con giữ . Theo ý trong thư, con cảm thấy cần bạc . Hơn nữa, còn nhỏ, chắc chắn sẽ thiếu tiền. Di sản Tam hoàng tử để cho , e rằng hại nhiều hơn lợi, càng đến đưa tín vật cho , lẽ chỉ lợi dụng phận của để những việc gì đó..."

 

Tiêu phu nhân khẽ gật đầu, đáp: "Ta cũng nghĩ như , đứa nhỏ đích thực giống cha . Năm xưa mềm lòng nhưng quả nhiên lầm . Song, cứ chờ lão đại đến đây hãy xem thế nào, khoản bạc chắc chắn nhỏ."

 

Yến Thu Xuân cung kính đáp lời.

 

Hai chờ đợi chốc lát, Tiêu Hoài Khang mới đến. Y xe lăn tiến , khi an tọa liền bảo gã sai vặt lui xuống, hỏi hai chuyện gì cần bàn.

 

Sau khi rõ sự tình, Tiêu Hoài Khang trầm giọng : "Trước đây, khi phủ Tam hoàng tử tịch biên, chỉ tìm một vạn lượng vàng bạc, lý do đưa dùng để đút lót cho khác. chiếu theo lời khai của Kiều gia cùng những kẻ liên quan, trong tay ít nhất năm mươi vạn lượng kịp lấy . Nếu gì bất ngờ, tiền chính là khoản bạc còn thiếu đó."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-350.html.]

[]

 

Năm mươi vạn lượng quả thực là một con khổng lồ, những quan nhỏ thậm chí tham ô nhiều năm cũng chỉ vơ vét mười vạn lượng. Nếu phận địa vị của Kiều gia cao quý, ở vùng Cẩm Châu giàu bậc nhất, thể đưa cho Tam hoàng tử một khoản tiền lớn đến mức ? Nếu dùng bạc quân lương, cũng đủ cho đại quân ăn uống sung túc trong một thời gian khá dài.

 

Vẫn còn nhớ đó khi thẩm vấn Kiều gia và Tam hoàng tử, sống c.h.ế.t chịu giao là vì cho rằng Bệ hạ sẽ hạ sát . Với tiền kếch xù , thể tái khởi Đông Sơn. Song, ngờ biến cố ập đến nhanh như , nên mới phái đem ngọc bội giao cho Chu Chiêu Cảnh.

 

Phạm Khắc Hiếu

Khi Tiêu Hoài Khang đang trầm ngâm suy nghĩ, tiểu cô nương mặt đưa ngọc bội đến, giao tay y: "Vậy xin giao vật cho đại ca, nếu chẳng may xuất chinh đ.á.n.h trận, lúc quân lương đủ thể lấy sử dụng."

 

Tiêu Hoài Khang viên ngọc bội, trong lòng khỏi chấn động, nhưng y vội đưa tay nhận lấy, chỉ trầm giọng nhắc nhở: "Muội thật lòng dâng tài sản cho Tiêu gia ?"

 

Yến Thu Xuân mím môi, khẽ : "Vốn dĩ là của bách tính, giữ cũng yên lòng. Nếu Chu Chiêu Cảnh cần dùng tới, dùng nó vì bách tính là nhất . tin tưởng những khác, giao khoản quân lương cho Tiêu gia, e rằng lựa chọn nào thích hợp hơn nữa."

 

Làm như , chắc chắn từng đồng tiền đều sẽ dùng nơi thiết yếu nhất, cũng thể hóa giải khó khăn to lớn mà Tiêu gia đang đối mặt.

 

Tiêu Hoài Khang chấn động một nữa, y ngọc bội nhưng vẫn dám đưa tay nhận ngay. Tài sản riêng tư lên đến năm mươi vạn lượng, quả thực là con nhỏ bé.

 

Tiêu phu nhân hào sảng hơn nhiều, : "Con là đại trượng phu mà quyết đoán như A Xuân. Con mau nhận lấy , A Xuân chí . Bạc vốn thuộc về bách tính, dùng cho bách tính mới là hợp lý nhất."

 

Lúc Tiêu Hoài Khang mới trịnh trọng đưa hai tay nhận lấy ngọc bội, dung nhan như ngọc lộ vẻ thận trọng hiếm : "Vậy xin đa tạ, đảm bảo khoản bạc sẽ lãng phí dù chỉ một xu." Yến Thu Xuân nhẹ: "Đương nhiên tin tưởng ca, ca cần cảm thấy gánh nặng trong lòng."

 

Anan

 

Tiêu Hoài Khang cũng bật , : "Nói cũng , đây vốn là đồ cưới Chu Chiêu Cảnh tặng , nay trở thành quân lương . Vậy thì phần sính lễ thành hôn cứ để chuẩn cho ."

 

"Không cần, cần..." Yến Thu Xuân vội vàng xua tay từ chối, cần quá coi trọng lễ nghi đến thế. Tiêu gia ban cho nàng ít sính lễ, nếu thực sự thành hôn cũng sẽ keo kiệt , dẫu thiếu thốn một chút cũng chẳng hề gì. Nàng vốn là một một nên tự tại, cần bận tâm lời đàm tiếu của ngoài.

 

"Nhất định !" Tiêu Hoài Khang kiên quyết khoát tay, tự quyết định chuyện . Y tiếp lời: "Nhân chuyện , đúng là nên nhắc đến động thái mới của Bệ hạ. Xem chừng Tết năm nay, lão Lục e rằng thể ăn Tết đoàn viên trong nhà ."

 

Nghe đến đây, Tiêu phu nhân và Yến Thu Xuân đồng loạt giật : "Vì lẽ gì? Sắp xuất binh đ.á.n.h trận ư?"

 

"Là cùng Tề quốc ?"

 

Loading...