Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Cho đến khi ngự y đến, đội xe dừng để tiến hành chẩn bệnh cho . Sau đó, ngự y lắc đầu ngay mặt Tuyên Vương: "Cột sống và gân mạch đều nát... Nát bấy ..."
Trong lúc , trái tim của Tuyên Vương như bóp chặt, âm trầm đến mức thở cũng trở nên khó khăn: "Ta gặp phụ hoàng! Nhanh dẫn gặp phụ hoàng, là Tiêu Hoài Thanh hại , gặp phụ hoàng!"
Ngự y sợ hãi quỳ sụp mặt , run rẩy khẩn cầu: "Điện hạ xin hãy cẩn trọng lời ! Trấn Quốc Công Bệ hạ phái rời kinh thành từ mấy hôm , phương hướng Nam Bắc đối lập với ngài, thể tay ! Trấn Quốc Công lập công trở về, ngài thể những lời rét lạnh lòng ngàn vạn tướng sĩ như !"
Ánh mắt Tuyên Vương đỏ lên chằm chằm ông : "Hắn gạt ! Chính hại bổn vương, bổn vương c.h.ế.t! Có thấy ?!"
Hơi thở ngự y dần trở nên nặng nề, vội dập đầu dám gì thêm.
Ngày hôm .
Cho dù ánh nắng xuyên qua cửa sổ chiếu , thì độ sáng nơi cũng vô cùng chói mắt.
Yến Thu Xuân trở tránh né ánh mặt trời chói chang.
Nàng chợt nhớ gì đó, vội vã dậy, kéo bức màn che cửa sổ . Chỉ thấy chiếc giường êm ái gần đó, một nam nhân vận áo ngủ, khoác áo ngoài đang sách.
Yến Thu Xuân dụi mắt, lòng thầm an tâm.
"Nàng tỉnh giấc ư?" Tiêu Hoài Thanh thấy động tĩnh, liền đầu hỏi han. Yến Thu Xuân khẽ "Ừ" một tiếng. Nhìn sắc mặt tuy hồng hào nhưng tinh thần tồi, nàng liền yên lòng bước đến, kéo y phục để xem vết thương: "Thân thể còn chỗ nào nữa ?"
Tiêu Hoài Thanh vô thức cởi y phục, gương mặt ửng đỏ.
Yến Thu Xuân nhíu mày tỏ vẻ hài lòng.
Chàng vội giải thích: "Không , Ninh Trác mới đến t.h.u.ố.c cho ." Yến Thu Xuân hề lộ cảm xúc nào: "À."
Tiêu Hoài Thanh giật tay áo của nàng, ánh mắt vẻ lấy lòng: "Mấy hôm nay ở tạm nơi , còn phiền A Xuân đưa cơm cho ."
Yến Thu Xuân lặng lẽ . Đã thể tự ngoài bảo Ninh Trác thoa thuốc, cần gì đưa cơm nữa? vẻ mặt mong chờ , nàng mềm lòng: "Nếu đưa cơm thì đừng động đậy, để xem vết thương ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-335.html.]
Tay nàng chạm đến cổ áo , Tiêu Hoài Thanh kháng cự. Chàng siết chặt lấy tay nàng, khẽ nhéo nhéo: "Đừng xem, nó trông dữ tợn."
Buổi tối khác với ban ngày. Ánh sáng yếu ớt, dính thêm m.á.u khô, vết thương trông quá kinh hãi.
ban ngày thì khác, ánh nắng rực rỡ, thứ đều rõ ràng, mấy vết sẹo cũ lưng sẽ hiện sắc nét. Vết sẹo thô kệch như , Tiêu Hoài Thanh sợ sẽ nàng sợ hãi.
Yến Thu Xuân giận dỗi, chẳng chỉ xem vết thương thôi ? Nàng suy nghĩ, đưa tay nhéo lỗ tai , hậm hực : "Ngài lời chứ! Ta với bá mẫu rằng điều kiện tiên quyết khi tìm hôn phu chính là lời đấy!"
Làn da ngăm đen của Tiêu Hoài Thanh dần biến thành màu đỏ sậm, mặt đỏ lên vì ngượng ngùng, sợ nàng vui liền buông bàn tay đang nắm cổ tay nàng xuống, nhắc nhở thêm nữa: "Rất ghê , nàng chỉ thoáng qua thôi là đủ ."
"Biết ." Yến Thu Xuân bày bộ mặt ghét bỏ, đưa tay kéo cổ áo .
Tiêu Hoài Thanh tự cởi, nhưng nàng từ chối, chỉ thể ngoan ngoãn để mặc cho nàng. Vừa cởi chiếc áo ngủ rộng rãi để lộ băng gạc thấm m.á.u đỏ tươi bên trong.
Lúc vẫn kỹ thuật khâu vết thương, chỉ thể để nó tự lành, may mắn là còn băng bó cố định.
Mặc dù vết thương lưng chảy m.á.u nhuộm đỏ băng gạc, nhưng vết thương tay vẫn .
Thật , vết thương mới lưng đáng sợ, chỉ vết sẹo cũ là trông dữ tợn, còn đáng sợ hơn cả khi ánh nến. Chỉ thoáng qua như thế, Yến Thu Xuân thể dễ dàng tưởng tượng tình cảnh khi thương nặng.
Nàng khẽ thở dài, hỏi: "Vết thương lưng ngài chảy m.á.u . Hay là bảo Ninh Trác tới băng bó cho ngài nhé?"
Phạm Khắc Hiếu
"Không cần, chỉ chảy chút thôi, đừng quá lo lắng." Tiêu Hoài Thanh lắc đầu: "Người bên ngoài ở đây. Hắn đến đây sẽ tiện cho lắm."
"Ngài nghĩ như là ." Yến Thu Xuân khẽ nở nụ , nàng kéo áo khoác cho xoay . Chỉ chốc lát , Ninh Trác tới băng bó vết thương cho Tiêu Hoài Thanh. Nàng ở xem mà bên ngoài đ.á.n.h răng rửa mặt, tiện thể bảo Thủy Mai giúp búi tóc.
Sau khi xong, Ninh Trác cầm một đống băng gạc dính m.á.u , lau mồ hôi mặt, với Yến Thu Xuân: "Hương Quân, chủ tử mất ít máu, mấy hôm nay hãy nhiều món ăn bổ huyết một chút ?"
"Ta ." Yến Thu Xuân gật đầu, liếc phòng hỏi: "Tình hình bên ngoài bây giờ ?"
Tối hôm qua hình như đám đến tra xét bao lâu bỏ . Toàn bộ đều là nhờ Ninh Trác sắp xếp. Bây giờ Yến Thu Xuân hoảng sợ, dám phái kinh đô ngóng tình huống, chỉ thể hỏi thăm qua .
Ninh Trác tỏ vẻ bình tĩnh : "Không cả. Tuyên Vương Điện hạ gặp chuyện, bây giờ đưa về kinh đô chữa trị gấp. Bệ hạ vô cùng lo lắng, thêm việc chảy m.á.u quá nhiều, khiến Thái y viện rối loạn tột độ. Hoài Vương Điện hạ thì đang nổi trận lôi đình, phái tìm kiếm hung thủ khắp nơi. Dù kinh thành cũng đang loạn, Hương Quân đừng vội lo."