Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 331

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:55:48
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Nàng đắp chiếc chăn mỏng, trong đầu miên man nghĩ ngợi những chuyện hỗn độn, mãi giấc sâu nhưng cũng thấy cơn buồn ngủ kéo đến. Bỗng nhiên, một tiếng động nhỏ vang lên bên tai. Nàng giật kinh hãi, cơn buồn ngủ tan biến, chỉ còn tiếng tim đập thình thịch như đ.á.n.h trống. Xảy cơ sự gì? Hình như nàng thấy tiếng bước chân? Không thể nào! Nàng cố ý sắp xếp canh gác ở thôn trang cơ mà, chẳng lẽ vẫn kẻ gian nhòm ngó?

 

Yến Thu Xuân vén chăn, nắm chặt cây gậy gỗ ở đầu giường, chăm chú cửa chính và cửa sổ, nơi mà kẻ lạ thể đột nhập.

 

Khi tiếng động vang lên một nữa trong đêm tối tĩnh mịch, nàng xác định, đây ảo giác!

 

Yến Thu Xuân căng thẳng đến nghẹt thở. Nàng gọi nhưng sợ kịp. Trong viện, ngoài nàng chỉ Thủy Mai ngủ ở phòng sát vách. Hai nữ nhân yếu ớt thì bảo vệ ?

 

lúc trái tim nàng đập liên hồi, tưởng chừng nhảy khỏi lồng ngực, nàng bỗng thấy tiếng gõ cửa phòng khẽ khàng vang lên.

 

Yến Thu Xuân: "?"

 

Kẻ đạo chích nào lịch sự đến nhường ?

 

Trong lòng sợ hãi nghi hoặc, nàng chần chừ dám cử động. ngay đó, một giọng quen thuộc chút xa lạ, yếu ớt vọng từ ngoài cửa sổ: "Là ..."

 

Yến Thu Xuân giật , vội vàng tới mở cửa.

 

Ngay lập tức, một thể mang theo mùi huyết tanh nồng nặc đổ ập lên vai nàng, trọng lượng nặng trĩu gần như đè sập nàng xuống. Nàng hốt hoảng vứt cây gậy gỗ trong tay, cố sức ôm chặt lấy , chật vật di chuyển trong phòng.

 

Mùi huyết tanh xộc thẳng chóp mũi càng lúc càng nồng. Bàn tay nàng chạm lưng y, cảm giác ướt sũng lạnh lẽo khiến nàng kinh hãi.

 

Sắc mặt Yến Thu Xuân trắng bệch. Cũng may Tiêu Hoài Thanh vẫn mất ý thức, gắng gượng chống đỡ, an tọa chiếc giường êm trong phòng. Nàng khẽ thở phào: "Ngài... Ngài xảy chuyện gì? Không ngài việc cần rời khỏi kinh thành ?"

 

Trong phòng tối mịt một ánh nến. Yến Thu Xuân run rẩy tay chân nhóm lửa. Khi ánh nến soi rọi, nàng mới thấy rõ dáng vẻ lúc . Trên cánh tay Tiêu Hoài Thanh hai vết m.á.u đang rỉ , lưng cũng nhuốm màu đỏ, cả vận áo hành đen kịt, chẳng khác gì một tên đạo chích.

 

Đôi môi trắng bệch, vẻ suy yếu đến mức thể ngất lịm bất cứ lúc nào. Chứng kiến cảnh , nàng càng thêm lo lắng, sắc mặt cũng tái nhợt .

 

Tiêu Hoài Thanh ngước mắt lên, nở nụ cố tỏ nhẹ nhõm: "Ta sát nhân, nàng sợ hãi ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-331.html.]

 

Yến Thu Xuân trừng mắt lườm một cái: "Ta lập tức sai tìm đại phu nhé?" Tiêu Hoài Thanh lắc đầu: "Ta thật đấy, hành thích, chớ tìm đại phu, đừng kinh động bất kỳ nào ngoài . Cứ để ẩn nơi đây vài ngày."

 

Mi tâm Yến Thu Xuân khẽ nhíu , lòng nàng đầy căng thẳng, nhỏ giọng : "Ngài cởi y phục , thoa t.h.u.ố.c cho ngài ?"

 

May mắn , lúc nàng chuyển đến đây, Diêu đại phu dặn dò, nghĩ rằng nàng thường xuyên dùng d.a.o bếp nên dễ thương tích, cấp cho nàng một ít kim sang dược. Nàng vội vàng lấy nó từ trong ngăn tủ. Tiêu Hoài Thanh cúi đầu vết m.á.u vương khắp , hít sâu một đưa tay về phía nàng: "Cứ để tự ."

 

"Ngài mau cởi y phục !" Yến Thu Xuân gắt gao .

 

Tiêu Hoài Thanh nàng quát khiến ngẩn , ấm ức . Chẳng lo lắng sẽ hù c.h.ế.t nàng ? Hơn nữa, mặc dù hai xác định quan hệ, nhưng dù gì cũng chính thức thành , hành động e rằng sẽ ảnh hưởng đến danh tiết của nàng.

 

Trong lòng Yến Thu Xuân tràn ngập lo lắng, nào tâm trí để ý đến những chuyện nhỏ nhặt đó.

 

Thấy vẫn chần chừ chịu cởi y phục, nàng dứt khoát đưa tay kéo đai lưng của . Gương mặt vốn đang trắng bệch vì mất m.á.u của Tiêu Hoài Thanh bỗng chốc đỏ ửng lên. Chàng dám chậm trễ thêm, nhanh chóng tự cởi bỏ y phục.

 

Thân hình trông vẻ cao gầy, nhưng khi lớp y phục cởi bỏ, những khối cơ bắp rắn rỏi hiện . Nếu là lúc bình thường, lẽ Yến Thu Xuân chằm chằm lồng n.g.ự.c cường tráng và cơ bụng sáu múi .

 

Phạm Khắc Hiếu

giờ đây, nàng hề để tâm đến những thứ đó, chỉ sợ rõ vết thương nên cầm nến soi rọi đến gần . Khi thấy vết thương vẫn còn rỉ máu, trái tim nàng thắt : "Kim sang d.ư.ợ.c của dùng ? Hay cần dùng nước ấm để lau rửa qua ?"

 

Nàng dám tự ý xử lý, sợ sát trùng sạch sẽ sẽ gây nhiễm trùng.

 

"Không , nàng cứ rắc lên . Chỉ là vết thương nhỏ thôi, cần quá lo lắng như ." Tiêu Hoài Thanh dịu giọng trấn an.

 

Yến Thu Xuân lời , lúc mới run rẩy đổ bột t.h.u.ố.c lên vết thương. Hẳn là loại t.h.u.ố.c đau, mỗi rắc xuống, nàng đều cảm nhận cơ bắp co rút . Khi nàng dừng tay, huyết tươi rỉ nữa, thấy cảnh , tim nàng nhói đau.

 

Khi thoa thuốc, nàng mới kinh ngạc phát hiện tấm lưng trần thẳng tắp chỉ vết thương mới. Nơi đó chi chít vô vết thương cũ, vết sẹo mới lành, vết mờ , chỉ khi chạm mới cảm nhận độ gồ ghề.

 

Ngón tay trắng nõn của nàng vô tình lướt qua một chỗ. Bề ngoài trông vẻ bình thường, nhưng khi chạm sâu thấy làn da đó lồi lõm bằng phẳng.

 

Nhìn kỹ hơn, nàng thấy một vết sẹo lớn gần như bao trọn cả tấm lưng, trông hệt như một con rết khổng lồ, đáng sợ chiếm giữ bộ hình .

 

Chẳng trách vết thương chỉ là chuyện nhỏ.

 

Loading...