Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Cũng nhờ Tiêu gia hiện giờ phát đạt, ăn uống tẩm bổ, thế nên trông mới càng ngày càng khá lên.
vì chân tật dẫn tới việc mỗi khi té ngã sẽ thể nào tự dậy , điều đó vô cùng nguy hiểm. Cái cảm giác bất lực khẳng định là khó chịu, cũng là sự cố ngoài ý là kẻ nào cố tình hãm hại nữa?
Yến Thu Xuân chau mày, trong lòng cảm thấy ẩn tình. Kẻ nào thâm độc đến mức tặng lễ vật là một con bọ cạp độc, còn khóa rương cẩn thận, dẫn đến sự việc đau lòng như ?
Phạm Khắc Hiếu
Chỉ là hiện tại chứng cứ, nàng thể nào bừa, liền hỏi: "Ta đây thể xem qua một chút ?"
Nha thoáng chút chần chừ, khẽ giọng thưa: "Hiện giờ trời tối, Đại thiếu gia bên cũng đang bận bịu, sợ rằng tiện thăm hỏi. Thiếu phu nhân sai nô tỳ đến đây truyền lời cho cô nương, mong Hương Quân chớ lo lắng, cứ an tâm nghỉ ngơi, chuyện đại phu và thái y lo liệu thỏa."
Yến Thu Xuân thấy cũng kiên trì đòi gặp. Hiện phận nàng là tương lai của Tiêu Hoài Khang, hôn sự thành, đích xác là tiện lui tới. Hơn nữa yến hội còn vô ánh mắt dò xét, lỡ xảy sơ suất gì càng .
Độc tính của con bọ cạp mạnh, cho nên gặp nhiều phiền toái, chỉ là ai hành động bừa bãi lưng như thế.
Nàng gật đầu đáp: "Được , thì ngươi mau lui xuống ."
"Vâng, nô tỳ xin phép cáo lui." Nha gật đầu, đó xoay rời .
Tiêu Bình Thịnh và ba hài tử ở phía cũng đang cảm thấy lo lắng, nhưng bọn trẻ quyết định về. Tụi nhỏ tuổi còn quá bé, theo chỉ thể quấy rối chứ chẳng gì, chi bằng cứ trở về tính tiếp.
Thật Yến Thu Xuân thể chợp mắt ngay.
Mọi trong Tiêu gia đều đối xử với nàng , đặc biệt là Tiêu Hoài Khang, tuy rằng hai thường xuyên lui tới, nhưng đối với nàng thì đối phương vẫn bụng. Nàng thể nào yên tâm mà ngủ liền , trằn trọc suy tư một lát, nàng lập tức lấy một ít sữa bò chạy tới phòng bếp.
Nàng thầm nghĩ, là một ít kẹo sữa ...
May mắn là lúc khi nàng bơ kem thì dư một chút nguyên liệu, lấy đó để kẹo sữa thì thành vấn đề.
Ngày hôm .
Yến Thu Xuân dậy thật sớm, ăn sáng xong thì thăm Tiêu Hoài Khang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-319.html.]
Hai viện tử cách xa, chỉ mấy bước đến. Lúc nàng đến, Tạ Thanh Vân đang nấu thuốc, quầng mắt xanh đen, khuôn mặt tiều tụy hơn, lẽ cả đêm qua hề ngủ ngon.
Thấy nàng đến, Tạ Thanh Vân : "A Xuân tới đấy , dùng bữa sáng ?"
"Muội dùng , Đại thiếu gia ? Muội đến thăm ." Yến Thu Xuân gật đầu đến cạnh nàng, ấm t.h.u.ố.c . Đáng tiếc, t.h.u.ố.c nấu xong nên cần nàng giúp đỡ.
Xưa nay, hiếm khi chuyện vị hôn thê của tự sắc t.h.u.ố.c cho Đại bá.
Yến Thu Xuân chỉ thể khách khí thăm hỏi một phen.
Bây giờ nàng thêm một phận mới, ở góc độ quả thật vô cùng khó xử.
Lúc Tạ Thanh Vân sắc t.h.u.ố.c xong, lấy miếng vải nhắc nồi thật dày để cầm nắm tay cầm của ấm thuốc, thuần thục đổ chén t.h.u.ố.c bát sứ.
Buổi sáng mùa hè mát lành, nhưng ấm tỏa khiến còn thấy lạnh nữa. Nàng bưng thuốc: "Cùng , ngài mới dậy lâu, đang sách đó."
Yến Thu Xuân gật đầu: "Muội kẹo sữa, mới lấy khỏi hầm lạnh, vẫn còn lạnh. Uống t.h.u.ố.c xong ăn cái sẽ ngon miệng."
"Được!" Tạ Thanh Vân , mặc dù đáy mắt vẫn tràn đầy sự đắng chát. Hôm qua là ngày vui nhưng xảy chuyện , thương là phu quân của , sự đè nén khiến lòng nàng vui, nhưng sẽ thổ lộ với ngoài.
Hai , quả nhiên Tiêu Hoài Khang đang sách, chú ý đến bọn họ. Gương mặt biểu lộ điều gì cả, đôi mắt xa xăm.
Tạ Thanh Vân nhíu mày: "Nếu thì đừng xem nữa, cầm sách nửa canh giờ mà lật một tờ."
Tiêu Hoài Khang giật hồn, : "Không , chỉ là đang nghĩ tới vài chuyện. Nấu t.h.u.ố.c xong ? Để uống."
Nói xong đưa tay, vô cùng tự nhiên mà cầm bát thuốc.
Sắc mặt Tiêu Hoài Khang trở nên trắng bệch, so với lúc cố gắng dưỡng thương thì bây giờ trông khó coi hơn. Trên mặt thấy vết thương, nhưng chỉ thấy tay vết sưng đỏ.
Yến Thu Xuân cẩn thận qua, chỉ một chỗ mà là hai chỗ.
Chỉ một bàn tay mà đốt hai chỗ, ...