Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 314

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:55:27
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

khe khẽ : "Nói thật thì, từ nhi tử cho đến dâu hiền, ai phúc bằng Tiêu gia. Con vẽ tranh kém, thêu thùa giỏi, tài nấu nướng càng chẳng gì, chỉ tiêu bạc để mua lễ vật cho thôi."

 

Mọi đồng loạt gật đầu tỏ vẻ ghen tị: " thế, con cái nhà cũng , chỉ vung bạc mua vui, chứ ai mà chẳng bạc?"

 

"Vẫn là Tiêu phu nhân con mắt tinh đời, chọn nàng dâu quá ! Cả con trai lẫn con dâu đều hiếu thảo!"

 

Kẻ tiền thì ai mà chẳng mua đồ quý vật hiếm? thể tự tay thì món quà càng khiến vui vẻ, cảm động hơn bội phần.

 

Tiêu phu nhân thưởng thức bánh ngọt lời khen, mặt giấu vẻ đắc ý: "Bọn nhỏ đều ngoan ngoãn, mấy nàng dâu của đứa nào cũng đều cả!"

 

Muốn , cần gì những gia đình vọng tộc quyền quý chứ? Tiêu gia cần nhà vợ giúp đỡ chấn hưng, chỉ cần Cảnh Nhi tử thích là đủ. Từ đến nay vẫn luôn nghĩ như . Không chỉ riêng mà cả cha chồng cũng đồng lòng, sự yêu thích của con cái mới là điều quan trọng nhất. Những chuyện khác đều chỉ là niềm vui bất ngờ mà thôi.

 

Phạm Khắc Hiếu

Chiếc bánh kem đủ lớn để Tiêu Hoài Thanh thể phân chia đồng đều, mỗi vị khách đều nhận một miếng nhỏ. Cứ thế chia từng miếng, những cận với Tiêu gia đều chia đủ.

 

Giang Thịnh Vân nhận phần cuối cùng, miếng bánh của nàng rõ ràng nhỏ hơn nhiều so với . Nàng trừng mắt miếng bánh trong tay , phần bánh lớn hơn của tẩu tử. Nàng mơ hồ nhớ rằng, khi chia bánh, hình như Tiêu Hoài Thanh liếc nàng một cái, cố ý cắt phần của nàng nhỏ ?

 

Nàng sực tỉnh, trong lòng giận dữ ném miếng bánh , nhưng đây rốt cuộc vẫn là phủ của Tiêu gia, nàng dám hành động lỗ mãng, đành cầm thìa múc một miếng đưa miệng.

 

Bánh kem mềm mại tan chảy trong khoang miệng, ngọt dịu mà hề gây ngán, lớp kem mềm mịn như tơ lụa. Tuy băng đá nhưng cảm giác tươi mát tinh tế, khi thưởng thức hề vụn băng nào, thơm ngọt ngon miệng. Mùi vị thậm chí còn vượt trội hơn hẳn loại bánh ngọt nàng vẫn thường dùng…

 

Giang Thịnh Vân kinh ngạc, vội vàng ăn thêm mấy miếng nữa. Bất chợt, tiếng "leng keng" chói tai vang lên, đó là âm thanh chiếc thìa cọ xát đáy đĩa sứ, khiến nàng khẽ rùng , nổi da gà. Lúc nàng mới chợt ý thức, hóa nuốt trọn miếng bánh kem từ lúc nào!

 

Sau khi dùng xong bánh kem, Yến Thu Xuân cũng trở an tọa tại chỗ cũ.

 

Kế đến là thời khắc các cháu nhỏ như Đông Đông dâng lễ vật. Quà tặng của chúng tuy đơn sơ nhưng càng ý nghĩa hơn, Đông Đông kính tặng một bài thơ tự sáng tác, còn Trầm Bình Nghiêm thì tặng bức chân dung tự tay vẽ Tiêu phu nhân. Các vị trưởng bối đều vô cùng vui vẻ.

 

[]

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-314.html.]

Sau khi dâng lễ vật, đoàn ca vũ Tiêu gia mời đến bắt đầu biểu diễn. Những trẻ tuổi thích xem kịch Tạ Thanh Vân dẫn đến khu vực khác để tiêu khiển. Thế gia quý tộc thời bấy giờ nhiều thú vui tao nhã.

 

Yến Thu Xuân cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Có lẽ màn biểu diễn giúp những vị khách dời sự chú ý khỏi nàng. Bị nhiều ánh mắt săm soi như , nàng thực sự quen, nay giải thoát, nàng cũng chẳng thích xem kịch nên lẳng lặng rời khỏi.

 

Tiêu Hoài Nga thấy cũng theo: "Hôm nay Lão Lục dặn cùng . Chờ khi bữa tiệc kết thúc, cứ đến viện tử đây của mà nghỉ ngơi."

 

Yến Thu Xuân mỉm đáp: "Ta rõ."

 

Với phận hiện tại của nàng, dễ những kẻ như Giang Thịnh Vân chèn ép, càng cần đến sự dòm ngó của Yến Thu Huyền.

 

điều bất ngờ là, Yến Thu Xuân hề ai kiếm cớ gây khó dễ. Nàng mấy bước, qua một cây cầu bắc ngang qua hồ sen, thì gặp hai vị phu nhân trẻ tuổi đang nắm tay trêu đùa. Thông thường, nàng chỉ cần gật đầu chào hỏi là thể rời .

 

Nào ngờ, lướt vai qua, Yến Thu Xuân rõ mồn một lời nữ tử vẽ hoa điền nơi mi tâm thốt : "Tiêu ngũ tiểu thư, nhiều năm gặp, ngươi vẫn như cũ đổi."

 

Sắc mặt Tiêu Hoài Nga lập tức trở nên lạnh lùng, nàng phớt lờ mà bước tiếp.

 

Nữ tử bên cạnh phu nhân : "Ta cũng thấy . Chúng đều trượng phu, nương, chỉ Tiêu ngũ tiểu thư vẫn như xưa. , Ngũ tiểu thư, ngươi vẫn chịu xuất giá?"

 

"Có lẽ là vì ánh quá cao, dù năm đó Ngũ tiểu thư của chúng cũng xem như nổi danh khắp kinh đô mà, đáng tiếc..." Phu nhân vẽ hoa điền che miệng : " , Ngũ tiểu thư, nể tình chúng là cố nhân, là để giới thiệu cho ngươi mấy nam tử trẻ tuổi nhé?"

 

Tiêu Hoài Nga chợt dừng bước, nàng nắm c.h.ặ.t t.a.y đầu hai kẻ mắt. Lúc , giọng ôn hòa thường ngày của nàng mang theo vẻ lạnh lùng thấu xương: "Tần Nhu, Đới Tranh, hai các ngươi quả nhiên vẫn là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã như thế. Bao nhiêu năm mà vẫn chơi với , xem cũng tệ chút nào."

 

Tần Nhu hề e ngại, khiêu khích một tiếng: "Vẫn là do ngươi quá 'thơm', cứ mãi thanh cao như thế, danh giá đến mức nhiều năm vẫn thể xuất giá. E rằng vài năm nữa, khi lên chức tổ mẫu , Ngũ tiểu thư vẫn chỉ thể duy trì bộ dạng hôm nay."

 

Hốc mắt Tiêu Hoài Nga thoáng ửng hồng. Nàng nắm chặt tay, rõ ràng đang đấu tranh giữa việc nhịn nhục và xông tới giáo huấn hai kẻ mắt.

 

Đương nhiên hai ả Tần Nhu, Đới Tranh cũng thấy điều đó, giống như lùi một bước theo bản năng. Song, Tần Nhu : "Lúc giống xưa , Tiêu ngũ tiểu thư. Ngươi đừng tùy tiện động thủ, nếu , với thanh danh đó, e rằng sẽ ai dám cưới ngươi nữa ."

 

Đới Tranh buông lời châm chọc: "Chậc chậc, A Nhu, đừng nữa. Bây giờ cũng ai dám cưới nàng cả. Tiêu ngũ tiểu thư, ngươi cần giúp giới thiệu vài ? Mặc dù họ kém xa những kẻ theo đuổi ngươi, nhưng ngươi đấy, lớn tuổi , thể gả tệ ..."

 

Dường như giữa hai bên oán hận cá nhân, câu quả thực vô cùng khó , nhưng xung quanh ai khác. Nơi đây là khu vực giữa hai bên, tạm thời qua , vì bọn họ vô cùng phách lối, chuyện chút kiêng kị.

 

Loading...