Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 307
Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:55:20
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
(Xin mời Quý độc giả xem phần bên để tiếp tục bộ chương truyện!)
Quả nhiên, tài vận luôn liền với .
Ngày mùng năm tháng sáu, Yến Thu Xuân chỉ tiếp đón một nhóm khách quý, mà còn nhận phần lợi nhuận chia từ phố ẩm thực!
Lần chia lợi nhuận còn khiêm tốn như nữa.
Trước chỉ duy nhất một cửa hàng bán món kho, theo đường lối bán ít lãi nhỏ, đương nhiên lợi nhuận chia về đáng kể. kể từ đầu năm đến nay, tổng lợi nhuận chia cho Yến Thu Xuân, dù chỉ chiếm hai phần, cũng là một con khổng lồ!
Các cửa hàng ở phố ẩm thực mở ngày càng nhiều, những con phố tương tự cũng bắt đầu xuất hiện ở các thành khác, khiến lợi nhuận mà Yến Thu Xuân chia sẽ càng ngày càng tăng.
Điều càng khiến nàng thêm năng nổ, nhiệt huyết.
Chỉ tiếc rằng hiện tại, nàng vẫn thể sản xuất cốt lẩu với lượng lớn.
Song, cho dù thế, cốt lẩu vẫn chiếm đa tại các cửa hàng ẩm thực trong phố mỹ thực. Cửa hàng ưa thích vị cay, kiểu gì cũng mở rộng khẩu vị mới, ví dụ như vị lẩu.
Ban đầu, vị lẩu rốt cuộc là vị gì.
thử qua một phen sẽ , ví dụ như lẩu vị cá nướng.
Cách cần quá nhiều cốt lẩu, chỉ đậm vị cũng đủ khiến những ở Kinh đô quen ăn quá cay thích nghi. Chờ vô thức đổi, lẩu chính thức bán , nhất định thể thu về lợi nhuận kếch xù.
Yến Thu Xuân cầm tiền, mặc sức tưởng tượng về tương lai, nàng ngửa giường suy nghĩ về hậu sự.
Phố mỹ thực chia lợi nhuận nhiều như thế, nàng còn cần dốc sức gì nữa ?
nghĩ đến đại chiến năm , nàng dậy. Vẫn nên cố gắng thì hơn, ít nhất là nhổ tận gốc hiểm họa cuối cùng.
Nàng rửa tay, bếp cầm nồi, hành động dạt dào khí thế.
Dâu tây nhanh chóng hái hết sạch, nhưng cũng may còn dưa hấu. Phố mỹ thực thu mua với lượng lớn, tới thôn trang trải nghiệm cuộc sống liên tục ngừng nghỉ.
Yến Thu Xuân nhận lấy tài vận đến một cách tới tấp .
Mà ngày mùng sáu tháng sáu , Chu Trạch Cẩn thành hôn với Yến Thu Huyền.
Lúc thành hôn gửi thiệp mời cho nàng, nhưng nàng hề đến.
Cuối cùng thì cuộc hôn sự cũng diễn vô cùng long trọng, Yến Thu Huyền dùng phận thứ nữ gả đến chính thê của Thế tử vương gia Chu Trạch Cẩn, khiến ít cảm thán. Nhất là khi Chu Trạch Cẩn cũng là con cháu hoàng thất vô cùng ưu tú.
Bởi vì cần khoa cử, bước triều đình quan, lập chiến công hiển hách, khiến Hoàng đế tín nhiệm, tiền đồ rộng mở!
Hai thành hôn, trong mắt bách tính Đại Chu chính là thiên tác chi hợp, khi cưới sẽ càng thêm ân ái ngọt ngào.
thật đáng tiếc, Chu Trạch Cẩn mới thành hôn ngày thứ hai ép đến phủ Tuyên Vương, ép buộc một vị Vương gia an phận co đầu rụt cổ .
Lục hoàng tử Tuyên Vương dung mạo bình thường, học vấn bình thường, mẫu tộc cũng bình thường. Trong một đám hoàng tử hoàng thất, hề thu hút.
bây giờ, thành tiêu điểm thảo luận trong đám .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-307.html.]
Vì mưu hại hoàng , cấu kết với Ô Tháp, giúp Tam hoàng tử mưu phản.
Trên thực tế ở bộ Đại Chu, sự tồn tại của Tuyên Vương thấp, nên khi trở thành chim đầu đàn, nhiều cảm thán thôi, vị trí thừa kế ngôi vua quả thực quá hấp dẫn.
Đáng tiếc, đủ bản lĩnh, tìm nhầm đồng minh hủ lậu.
Ô Tháp quân Tiêu gia đ.á.n.h tan, dẫn đến chuyện bại lộ .
Tuyên Vương đ.á.n.h ba mươi trượng, một trưởng thành đ.á.n.h đến mức gần mất nửa cái mạng. Hắn ở trong phủ dưỡng thương hồi lâu, vô cùng nghiêm trọng, khiến cho việc Hoàng đế đuổi lưu đày chậm trễ như từng xảy .
thực tế, sức khỏe của Tuyên Vương gần như khỏi hẳn. Hắn vì sợ khác nhớ đến liền đưa lưu đày.
Song, chỉ thể mãi lẩn trốn trong phủ như thế, so với lúc thì việc gò bó hơn, thật sự hề thoải mái chút nào.
Làm Vương gia, ngoại trừ yếu ớt Lục quý phi khó dễ, khi lớn lên gió gió, mưa mưa. Bây giờ ấm ức như thế, đương nhiên chịu mà cung cầu kiến Phụ hoàng. Những môn khách khác trong phủ đều thuyết phục , chỉ thể mời Chu Trạch Cẩn đến.
"Điện hạ, bây giờ tình huống đặc biệt, chẳng lẽ ngài định chắp tay chịu trói, nhường ngôi vị cửu ngũ ?" Chu Trạch Cẩn nam tử giày vò gần như khỏi hẳn, cảm giác ngứa ngáy và chút bực bội.
Phạm Khắc Hiếu
Mọi chuyện thuận lợi thì thôi, bản còn Tuyên Vương dày vò, thoáng qua thể thấy rõ sự tiều tụy hao gầy .
Dường như còn thấy những biểu hiện của cuộc tân hôn vui vẻ hạnh phúc mặt nữa.
Tuyên Vương là thông cảm, nhíu mày: "Vậy bổn vương ? Cũng thể ngoài, tranh giành ngôi vị kiểu gì đây!"
Chu Trạch Cẩn hít sâu một , buộc tỉnh táo , kiên nhẫn : "Ai Điện hạ thể gì? Điện hạ báo thù ?"
Ánh mắt Tuyên Vương sáng lên: "Ngươi báo thù Tiêu gia ư?"
"Đương nhiên." Chu Trạch Cẩn gật đầu: "Mọi chuyện đều do Tiêu gia mà , nếu Tiêu Hoài Thanh bại lộ những bằng chứng đó thì thể như thế?"
Tuyên Vương gật đầu, u ám : " thế! Người Tiêu gia quả thực đáng ghê tởm!"
Chu Trạch Cẩn thấy tức giận như thế, khẽ : "Ta một cách, ngược còn thể khiến Tiêu gia lãnh chịu một phen giáo huấn, Điện hạ thử một chút ?"
Tuyên Vương quả quyết : "Ngươi !"
Chu Trạch Cẩn chậm rãi : "Qua mấy ngày nữa là đại thọ năm mươi của Lão thái thái Tiêu gia. Tiêu gia chỉ còn hai nam đinh. Tiêu Hoài Thanh thể cường tráng, nhưng ruột của mất hai chân, yếu ớt còn nhiều bệnh. Nếu xảy chuyện bất trắc, chắc chắn Tiêu gia sẽ vô cùng thương tiếc, dám đối chọi gay gắt với Điện hạ nữa."
"Nhắm Tiêu Hoài Khang ? Chuyện e rằng thỏa, ?" Tuyên Vương chần chờ.
Chu Trạch Cẩn : "Chẳng lẽ Điện hạ dám? Hắn chẳng qua chỉ là một phế nhân mất đôi chân mà thôi.”
Tuyên Vương khó xử: "Sao bổn vương dám?"
Chu Trạch Cẩn cong môi: "Vậy Điện hạ định ?"
Tuyên Vương nhíu mày suy nghĩ, thế nào để cho Tiêu Hoài Khang lật xe, chỉ là suy tư hồi lâu vẫn nghĩ đối sách gì, chỉ thể bất đắc dĩ : "Ngươi giúp nghĩ xem?"
Chu Trạch Cẩn trầm giọng : "Kỳ thực một chủ ý..."