Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Chua chua ngọt ngọt, quả thực kích thích khẩu vị. Nàng uống xong, : "Đã khai vị , hai vị mau dùng bữa. Những món hai nếm thử , nếu thích món nào thì ngày mai chúng sẽ chọn . À , món từ loại ớt mới, gọi là Ớt xanh Da Hổ. Đó là giống mà Tiêu tướng quân mang về. Hạt giống gieo trồng, chắc mấy tháng nữa là thể thu hoạch. Đến lúc đó, quán ăn ở Phố Mỹ Thực chắc chắn sẽ món ."
"Ớt xanh Da Hổ ư? Cái tên thật lạ tai."
"Vậy khách khí nữa."
Hai quan sát món ớt xanh một lượt. Từng lát ớt xếp ngay ngắn chiếc đĩa ngọc trắng tinh. Nếu cắt , quả ớt hẳn sẽ , với phần đuôi nhọn và những đường vân nổi lên vỏ hệt như lớp da hổ. Thực , các nàng nếm qua hầu hết các món ở Phố Mỹ Thực, chỉ duy món ớt xanh Da Hổ là từng thấy. Hai hẹn mà cùng động đũa, gắp một đoạn ớt xanh cho miệng.
Vị rượu lạnh buốt vẫn còn vương trong khoang miệng, lúc ăn món nóng hổi, quả là một cảm giác thỏa mãn vô cùng. Thực món ớt xanh vẻ nấu khá kỹ nên lớp ngoài mềm đôi chút. Món ăn tỏa mùi thơm đậm đà. Khi c.ắ.n , cảm thấy bên ngoài mềm mại nhưng bên trong vẫn giữ độ giòn nhất định, vị cay quá gắt mà vô cùng miệng.
Phó Minh Vãn ngạc nhiên thôi: "Hương vị thật là tuyệt vời!"
Hồng Sở Phúc cũng : "Vô cùng thơm ngon, cảm giác mềm tan trong miệng!"
"Hai vị thích là !" Hai cô nương liên tục gật đầu, ánh mắt rạng rỡ khi về mỹ vị. Hồng Sở Phúc tỏ nhiệt tình hơn nhiều: "Chúng nếm thử hầu hết các món ở quán trong Phố Mỹ Thực , món nào cũng khiến thích mê! Nhất là món cá nướng , ngon thể tả!"
Yến Thu Xuân vui vẻ đáp: "Ừm, hôm nay đầu chiêu đãi, quên hỏi khẩu vị của hai vị, ngày mai nhất định sẽ những món ngon hơn nữa!"
Hai cô nương ngừng gật đầu, đôi đũa ngơi nghỉ, quả thật món cánh gà vô cùng ngon. Lớp da ngoài giòn rụm, thịt bên trong mềm mại, hòa quyện với vị cay tê, ngon đến mức khiến thán phục! Dùng bữa hết sức hài lòng, nhấp thêm một ngụm rượu dâu tây mát lạnh, trong lòng cảm thấy vô cùng khoan khoái đắc ý!
Hồng Sở Phúc vô cùng yêu thích món ớt xanh da hổ, ngừng gắp, ba phần tư đĩa nàng xử lý sạch sẽ. Món vị đậm, cần món khác kèm theo. Nàng cơm ở mặt, tửu lượng cho phép ăn cơm khi uống rượu, liền hớp hết chén đến chén khác.
Đến khi Phó Minh Vãn hồi thần, rót rượu cho thì kinh ngạc phát hiện bình rượu vơi quá nửa: "A Sở, tỷ uống hết cả ?"
Hồng Sở Phúc mơ màng chớp mắt: "Không , chỉ uống chút xíu thôi mà."
Gương mặt non nớt của tiểu cô nương đỏ bừng, sắc đỏ tươi tắn như khi chơi đùa ban sáng, mà là màu ửng hồng do men say. Nàng cố gắng mở to đôi mắt, nhướng mày nhưng dường như mí mắt nặng trĩu mở nổi.
Phó Minh Vãn thầm kêu hỏng bét: "Thôi , tỷ say mất !"
Yến Thu Xuân cũng ngẩn : "Loại rượu tửu lực mãnh liệt đến thế ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-298.html.]
Phó Minh Vãn cố nén : "Chắc tỷ say hẳn , tỷ xem, chúng uống ."
Hồng Sở Phúc vui mím môi: "Không ! Ta say!"
"Được , say, tỷ nghỉ ngơi chốc lát ?" Phó Minh Vãn , khẽ đẩy nàng một cái.
Hồng Sở Phúc lắc đầu, chỉ càng khiến đầu óc thêm choáng váng. Nàng cố gắng lắc mạnh, đó nhấp thêm một hớp rượu, gắp miếng thịt chiên giòn cho miệng nhai giòn tan. Sau khi ăn xong, nàng dường như tỉnh táo hơn một chút, ấm ức Phó Minh Vãn: "Hu hu, rõ ràng cha cũng cảm thấy Hoài Vương Điện hạ oan, tại chịu gật đầu tác thành cho chúng ? Ông quá nhát gan! Thật là quá đáng mà!"
Yến Thu Xuân chăm chú nàng . Vừa nhắc tới Hoài Vương?
Chẳng lẽ Tiêu Hoài Thanh cũng ý định với tiểu cô nương ?
Phó Minh Vãn thấy tình thế nan giải, liền vội vàng kéo nàng: "Tỷ say , A Sở, chúng nên nghỉ ngơi thôi."
"Ta say mà!" Hồng Sở Phúc ép lên, nàng vui nên đẩy Phó Minh Vãn . Khuôn mặt đỏ như gấc, nàng hình như cũng nhận say ?
nàng vẫn lắc đầu, ngoan cố cãi : "Ta say, chỉ khó chịu trong lòng thôi!"
Phó Minh Vãn đỡ nàng nữa, dụ dỗ: "Được , say, nhưng tỷ cũng ăn no . Chúng nên về..."
Lời kịp dứt cắt ngang, Hồng Sở Phúc ấm ức nhào lòng Phó Minh Vãn: "Thật sự khó chịu! Vì cha nhát gan như thế? Ông là Binh Bộ Thượng thư ? Hơn nữa Hoài Vương Điện hạ sợ Đại Lý Tự, ngài nhất định là kẻ . A Xuân tỷ tỷ, tỷ đúng ? Hoài Vương Điện hạ quả là !"
Phó Minh Vãn che miệng nàng , nhưng chuyện lọt tai ngoài. Nàng xử trí .
Chuyện phủ Binh Bộ Thượng thư kết với Hoài Vương vốn dĩ chút manh mối, nay Hồng Sở Phúc tuôn hết, nàng liền dứt khoát buông xuôi.
Phạm Khắc Hiếu
Dù gì thì cũng thể giấu giếm nữa, cố tình Yến Thu Xuân vui thì nên.
Nghe thấy Hồng Sở Phúc hỏi, nàng đành hùa theo: " đúng đúng, Hoài Vương Điện hạ ."
Hồng Sở Phúc hài lòng, đang vui vẻ, bên tai thấy giọng trong trẻo mà lạnh lùng: "Hoài Vương Điện hạ , chỉ giỏi ngụy tạo vẻ khiêm tốn bên ngoài mà thôi."
Hồng Sở Phúc: "???"