Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 297

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:55:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Tiểu cô nương ở thời đại khẩu vị quá kén chọn, vì lẽ đó Yến Thu Xuân dự định nhiều món với các khẩu vị khác . Một món thanh đạm, một món cay nhẹ như ớt da hổ, còn cả cánh gà mật ong cũng thể thiếu.

 

Lần đầu các tiểu cô nương rời xa gia đình, e rằng sẽ chút quen. Sợ các nàng khó ngủ, Yến Thu Xuân bèn cho thêm một vò rượu dâu tây.

 

Rượu ủ đủ bảy ngày, chắc chắn thể dùng .

 

Nàng đích ôm một vò rượu tới, mở nắp , mùi rượu thơm ngọt lập tức xông mũi. Loại rượu hề nồng đậm, từ dâu tây nên màu hồng nhạt xinh .

 

Yến Thu Xuân rót rượu , cẩn thận đặt các bình chứa nhỏ, dặn Thủy Mai đưa kho lạnh ướp một lúc.

 

Tiếp theo là tiếp tục chuẩn thức ăn.

 

Đã rượu trái cây thì nhất định đồ nhắm, thêm một phần thịt chiên giòn nữa thì quả là tuyệt vời.

 

Sau khi chốt thực đơn, bắt đầu phân công việc.

 

Không ai cách món ớt da hổ, chỉ một Yến Thu Xuân đảm nhiệm. Còn những món khác, nàng chỉ cần dùng muôi nếm thử cùng, chung cũng nhẹ nhàng.

 

Thịt chiên sẽ chiên hai để đạt độ giòn, rau xanh xào sơ qua, cánh gà thì nướng lên.

 

Cuối cùng là món ớt da hổ.

 

Nàng dùng loại ớt xanh dài, đuôi nhọn, khi sơ chế sẽ bỏ hết đường gân bên trong ớt , nhờ thế mà vị cay gần như biến mất .

 

Nói tóm , cách món ăn khá đơn giản: hết cho dầu chảo đun sôi, thêm gia vị xào thơm, đó thêm nước tiếp tục xào, đến khi ớt xanh mềm thì thể vớt khỏi nồi.

 

Tuy nhiên, nàng nghĩ Hồng Sở Phúc cùng Phó Minh Vãn đều là quý nữ dòng dõi, cử chỉ lúc dùng bữa vô cùng trang nhã. Nếu nàng để nguyên quả ớt dài như , e rằng sẽ khiến các nàng trông kém phần lịch sự khi ăn. Hiểu điều đó, nàng rửa sạch kéo, cẩn thận cắt ớt thành từng đoạn ngắn miệng.

 

Khi món ớt xanh tất, cánh gà nướng cũng chín tới, Thủy Mai liền nhanh chóng bưng những món còn lên. Nếu lời mời, Yến Thu Xuân vốn sẽ chung bàn với khách. , khi dọn hết thức ăn và rượu quả lên, nàng định cáo lui hai giữ : "Hương Quân định xuống dùng bữa cùng chúng ?"

 

Sự thiện khiến Yến Thu Xuân ngạc ngẩn. Không nàng tự ti, mà thái độ cay nghiệt đó của Giang phu nhân, cùng chuyện Tiết phu nhân nạp cho con trai , khiến nàng hiểu rõ trong xã hội cổ đại giai cấp phân minh , phận của nàng chỉ là một ăn nhờ ở đậu Tiêu gia. Thông thường, những thuộc tầng lớp quyền quý sẽ chung mâm với nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-297.html.]

 

Song, hai mang đến cho Yến Thu Xuân cảm giác vô cùng hòa nhã. Xét cho cùng, nàng vẫn thế phụ mẫu của hai vị tiểu thư . cũng chẳng ích gì, Yến Thu Xuân đối với chốn quan trường quốc gia vốn quen thuộc. Thiếu phương tiện giao dịch tin tức nhanh chóng, nàng chỉ thể tự dò hỏi, tốc độ thu thập tin tức quả thật quá chậm chạp.

 

Nàng nhận lời mời, chỉ chần chừ trong chớp mắt thản nhiên xuống, bảo Thủy Mai mau mang thêm một bộ bát đũa tới.

 

Phó Minh Vãn : "Quả nhiên Hương Quân phóng khoáng, phong thái của Tiêu gia."

 

Yến Thu Xuân ngượng nghịu, nhất thời đáp .

 

Hồng Sở Phúc nhận , liền ôn hòa giải thích: "Mẫu Minh Vãn xuất từ Trầm gia, là biểu với phu quân Tam tiểu thư Tiêu gia. Tiêu gia và Trầm gia chúng cũng coi như quan hệ thích gần gũi."

 

Yến Thu Xuân rõ, nụ môi càng thêm vui vẻ: "Thì là như ."

 

Phó Minh Vãn : " , A Xuân tỷ tỷ. Chỉ vài tháng nữa thôi chúng sẽ thành thích. Sau thể thường xuyên ghé qua đây để ăn dâu tây miễn phí ?"

 

Yến Thu Xuân đến mức mặt mày nóng bừng: "Đương nhiên là , cứ việc tới."

 

Hồng Sở Phúc thấy nàng lúng túng, khẽ đẩy tay nàng vài cái, : "Thôi , chúng dùng bữa ."

 

Yến Thu Xuân khẽ thở phào, bưng chiếc bình sứ hoa văn hồng nhạt lên, mở nắp rót rượu cho hai vị khách: "Đây là rượu dâu tây tự ủ. Rượu vị nhẹ, mang từ hầm ướp đá, hai vị nếm thử xem."

 

Nàng rót cho Phó Minh Vãn . Khi chuẩn rót cho Hồng Sở Phúc, nàng liền lên tiếng: "Ta uống rượu, loại rượu dễ say ?"

 

Yến Thu Xuân chần chừ đôi chút: "Chắc là sẽ say . Rượu mới ủ bảy ngày, hương vị thực sự nhạt."

 

"Không hết, ở đây tỷ còn lo lắng gì? Đêm nay chúng ngủ chung, cần bận tâm." Phó Minh Vãn thản nhiên đáp, tay bẽn lẽn bưng chén rượu lên nhấp một hớp.

 

Nàng vốn định học theo phụ , nhấp một ngụm từ từ nhấm nháp. Nào ngờ, vị rượu lạnh buốt chạm môi, vị chua ngọt lập tức tan nơi đầu lưỡi. Cái lạnh mát khiến nàng giật , quên bẵng cách phẩm rượu trang nhã của phụ . Rượu chảy thẳng xuống cổ họng, quả nhiên hương vị nhạt, chỉ thoang thoảng mùi men say, chút nóng ấm nhưng dường như đủ sức say.

 

Phó Minh Vãn uống xong liền nhướng đôi mày ngài: "A chà! Mùi vị quả thực tệ chút nào!"

 

Hồng Sở Phúc tò mò, cũng bưng một chén lên nếm thử, vui vẻ : "A, đúng là ngon! Mùi rượu nhẹ nhàng, vị chua ngọt vô cùng khai vị!"

 

Phạm Khắc Hiếu

Yến Thu Xuân thấy cũng nhấp một ngụm. Trước đây nàng thử khi đá, mùi rượu còn nồng. Sau khi ướp lạnh, hương vị dịu nhiều, chẳng khác gì nước quả ngọt. Vừa chạm đầu lưỡi cảm nhận chút men say, nhưng chủ đạo vẫn là vị chua ngọt quen thuộc của dâu tây.

 

Loading...