Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 263

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:54:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Nghe những lời , y thỏa mãn: “Vậy thì quá! Sau để mỗi ngày sai mang mấy ly kem đến phủ cho cô nương thưởng thức nhé?”

 

“Không cần, cần. Món quá lạnh lẽo, dùng nhiều cũng lợi cho sức khỏe. Khi nào ăn, sẽ tự đến mua.” Nàng : “Ngươi vị quá đơn giản là một vấn đề, nghĩ . Hương vị như bây giờ quá đỗi tuyệt vời , nhưng giá cả quá cao. Nếu , nên cố gắng hạ giá xuống một chút, đồng thời đưa thêm nhiều loại hương vị hơn nữa…”

 

Giá món tráng miệng nếu thể chăng hơn, nhất định sẽ thêm vô thưởng thức.

 

kem tuyết thì yêu cầu dùng một lượng băng lớn, giá bán khẳng định thể thấp. Lúc nãy xếp hàng, nàng quan sát thấy, hàng chờ đa phần đều vận trang phục tương đối đắt tiền. Thỉnh thoảng mới một vài ăn mặc sang trọng, xem kiểu dáng xiêm y cũng đoán chắc là nha gã sai vặt của các chủ nhân giàu nào đó.

 

Gia cảnh bình thường một chút thì khẳng định là mua nổi.

 

Dù Yến Thu Xuân giá tiền cụ thể của kem tuyết là bao nhiêu, nhưng với hương vị , giá chắc chắn là cao!

 

Phong Hoành gật gật đầu: “Ta ghi nhớ.” Y tiếp: “Bây giờ cũng sắp tới giờ dùng bữa tối. Nếu cô nương vội trở về, bằng xin mời Yến cô nương, Thủy Mai cô nương cùng hai vị đại nhân dùng bữa. Cách tiệm kem hai gian nhà một tiệm mới khai trương, bán món lẩu cay ngon miệng.”

 

Nàng vội lắc đầu: “Không cần, cần, tự dùng bữa là .”

 

Nàng mỉm , lễ phép cự tuyệt. Lần nàng nhất thời cự tuyệt lời mời nên cùng dùng bữa với Tiết Gia Hà, kết quả mẫu nhà phái đến cầu , suýt nữa khiến nàng hồn vía lên mây.

 

Hiện tại nàng càng thêm e ngại việc cùng dùng cơm với nam nhân khác phái.

 

Y chút tiếc nuối, song vẫn tôn trọng ý kiến của nàng, đưa nàng ngoài.

 

Khi tới cửa, nàng ngước thiếu niên cao hơn nửa cái đầu, bỗng nhiên trong đầu nảy ý định, nàng buột miệng hỏi: “Ngươi định với ai ?”

 

Khuôn mặt và cổ y trực tiếp đỏ bừng, vội vàng lắc đầu, dè dặt nàng trả lời: “Chưa . Mẫu còn đề cập đến chuyện , vả cũng đang bận rộn với công việc.”

 

Yến Thu Xuân cũng đỏ mặt, hổ khẽ, nhanh chóng bỏ .

 

Ra đến bên ngoài, nàng mới cảm thấy sức nóng mặt dần nguội bớt. Vừa đầu , thấy vẻ mặt khó hiểu của Thủy Mai, nàng ho nhẹ một tiếng che giấu.

 

Thủy Mai nhíu mày: “Cô nương, lòng với vị công tử đấy chứ? mà y kém xa Lục thiếu gia, Lục thiếu gia sắp hồi phủ …”

 

Ấn đường của nàng khẽ giật.

 

Hắn sắp hồi phủ ….?

 

[]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-263.html.]

 

Nhắc mới nhớ, dường như lâu ai nhắc đến Tiêu Hoài Thanh mặt nàng, lẽ nàng lãng quên. Chỉ là, giữa bọn họ vốn ý định kết duyên phu thê, hiện tại nàng chỉ cần một tấm bia đỡ đạn mà thôi.

 

Nàng mím môi khẽ: “Không , chỉ là chút chuyện cần giải quyết, cần một nam nhân lập gia thất giúp đỡ.”

 

Thủy Mai đơn thuần, vội tin, vỗ n.g.ự.c một cái: “Vậy thì quá! , khi Lục thiếu gia hồi phủ, chúng món gì ngon để tiếp đãi y ạ?”

 

Yến Thu Xuân nổi xong: “Còn món gì ngon để tiếp đãi y nữa đây? Những món tinh hoa nhất đều trổ tài hết thảy !”

 

Anan

 

Hai chuyện trò vui, bàn bạc nên sắp xếp để nghênh đón công thần đại thắng trở về, sẵn tiện tìm một tửu lâu dùng bữa, thong thả xe ngựa trở về phủ.

 

Khi đến Tiêu phủ, tâm trạng Yến Thu Xuân nữa dấy lên ba đào.

Phạm Khắc Hiếu

 

Không Tiêu phu nhân tìm thích hợp ?

 

Trong lòng chỉ mải miết suy tư chuyện đó, đến nỗi khi bước xuống xe ngựa, nàng bất cẩn trật mắt cá chân, cơn đau đột ngột khiến mồ hôi lạnh đổ như tắm: “Đau quá!”

 

Thủy Mai hốt hoảng, vội vàng nâng đỡ nàng. May mắn là chân vẫn lành lặn, nàng đành nhảy lò cò một chân, Thủy Mai dìu dắt, cả hai cứ thế tiến trong sân.

 

Nàng hỏi thăm Hứa ma ma, Tiêu phu nhân sai truyền lời gì cho bà.

 

Hẳn là sự việc còn tin tức gì.

 

Tâm trạng Yến Thu Xuân chùng xuống, nàng khẽ thở dài. Ngày mai, nàng định hỏi Phong Hoành một chút. Nếu thể, nàng sẵn lòng dùng nhiều công thức món ngon để đổi lấy lời khuyên. Hơn nữa, tuổi của cũng lớn lắm, đoán chừng chỉ tầm mười lăm tuổi mà thôi.

 

Đứa trẻ tuổi nếu đính hôn, hai năm thành cũng gì đáng lo. Hơn nữa, nàng là của Tiêu gia, Tiêu gia chỗ dựa vững chắc, chắc chắn sẽ dám càn với nàng.

 

Yến Thu Xuân tự định liệu đấy, trong lòng cũng thấy yên tâm phần nào.

 

Đến tối, Thủy Mai dùng rượu t.h.u.ố.c xoa bóp mắt cá chân cho nàng. Rượu t.h.u.ố.c lan tỏa nóng, cơn đau cũng giảm bớt nhiều. Vả tối qua ngủ đủ giấc, nay trong lòng quyết định, nàng liền ngủ từ sớm.

 

Yến Thu Xuân sớm chìm giấc mộng, nhưng kẻ đang thao thức yên.

 

Bức thư đưa tin giao đến từ sớm. Trên sườn đồi lúc , một thanh niên với gương mặt phong sương đang thất thần, biểu cảm mặt chút kỳ lạ.

 

Chàng khoác bộ giáp sắt nặng nề, thể nhuốm đầy phong trần chiến địa. Ngay khe hở nút thắt của mũ giáp, một góc phong thư lộ .

 

Thỉnh thoảng, dùng ngón tay thô kệch chạm khẽ góc bức thư, dường như đang xác định điều gì, khiến nét mặt càng thêm khó hiểu.

 

Loading...