Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Xã hội vốn là thời đại vương quyền, nhiều chuyện bất do kỷ(), cũng giống như chuyện đó của Đông Đông . Nếu Tam hoàng tử xin thánh chỉ của Hoàng đế sớm hơn một bước, cho dù Hoàng đế vui thì vẫn sẽ đồng ý, mà Tiêu gia cũng thể nào ngăn cản .
() Thân bất do kỷ: nghĩa là sống trong xã hội, nhiều khi những chuyện theo ý , điều khiển tâm trí mà theo sự sắp đặt, ý của khác/ cảnh đẩy đưa.
Nội dung cốt truyện vốn chính là như , cần hỏi qua ý Tiêu gia, thánh chỉ trực tiếp ban xuống, trói buộc Tiêu gia cùng Tam hoàng tử chung một chiến thuyền. Thậm chí thể coi là cố ý, dẫn tới ngày Tam hoàng tử phạm sai lầm, Tiêu gia cũng quang minh chính đại liên lụy theo.
Hôm nay tiếng tăm của như . Chỉ cần nguyện vọng cưới nàng với Hoàng đế, Hoàng đế ngóng tình hình của nàng một chút, phỏng đoán thánh chỉ cũng sẽ lập tức ban xuống, hỏi qua ý kiến của nàng chi?
Chỉ như thế thì mới thể ngăn cản cho hôn sự đầy âm mưu lợi dụng của nàng xảy .
Mạng sống sắp còn, danh tiếng còn quan trọng gì? Gả cho thì khả năng cao còn ép rời bỏ thế gian, còn t.h.ả.m hơn cả việc đính hôn với một tên vô danh nữa.
Tiêu phu nhân bất đắc dĩ nha đầu gan to bằng trời . Lúc rửa mặt, bà vẫn còn hoài nghi chuyện : “Ngươi Hoài Vương thật là ý đó với A Xuân ?”
Hoàng ma ma thành thật : “Nô tỳ dám đoán mò. Dù đó cũng là chuyện của hoàng tộc, khả năng vẫn thể xảy . Lúc ai mà bọn họ sẽ đối xử với lão gia và Nhị thiếu gia như ? Chuyện của Đông Đông tiểu thiếu gia cũng thiếu chút nữa ban cho hai vị hoàng tôn còn gì?”
Trong lòng Tiêu phu nhân khẽ động, đôi mắt chậm rãi khép , hiện tại cũng chút phiền muộn.
!
Chẳng là hoàng tộc , ai dám chắc chuyện là thể? Ở chốn Hoàng gia, nào điều gì là thể xảy .
A Xuân tính tình nhút nhát, ghét gây thị phi, chỉ mong thể sống an . Nàng thầm nhủ, dù bôn ba vất vả cả đời để đổi lấy một khắc bình yên, nàng cũng sẽ để kẻ khác dễ dàng lợi dụng.
Phạm Khắc Hiếu
Nghĩ cũng đúng, dù Chu gia từng tín nhiệm hơn Tiêu gia gấp bội phần, kết cục nhận vẫn là sự hủy diệt.
Hơn nữa, trong tay tiểu nha đầu còn nắm giữ vô bí quyết ẩm thực thượng hạng. Nếu Phố Ẩm Thực nàng, e rằng khó mà tiếp tục phồn thịnh. Chỉ cần nàng, còn thể mở rộng thêm nhiều Phố Ẩm Thực khác nữa. Đối với những kẻ quyền thế nơi Hoàng gia, đây quả thực là một điểm đáng để lợi dụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-260.html.]
Chẳng qua, bà vẫn tin việc Tứ hoàng tử phiêu bạt tha hương từ thuở thiếu niên mà giờ thế lực lớn mạnh đến . Bên trong chuyện , tất kẻ đầu cơ trục lợi, che mắt thiên hạ.
Tiêu phu nhân trầm giọng hỏi: “Nhắc đến mới nhớ, Lão Lục sắp hồi phủ ?”
“Khởi bẩm phu nhân, cũng gần , đúng ngày rằm y sẽ về.” Hoàng ma ma đáp.
Nhanh thật!
Hôm nay là mùng mười, chỉ còn vỏn vẹn năm ngày nữa thôi.
Tiêu phu nhân đang ngâm trong thùng mộc, bỗng nhiên bật dậy, lau khô cơ thể: “Mau lấy giấy bút cho .”
Hoàng ma ma kinh ngạc đến mức thiếu chút nữa đ.á.n.h rơi chiếc khăn tay, nhưng bởi quen với tính cách của phu nhân nên bà nhanh chóng trấn tĩnh. Bà cầm giấy bút đến, tận mắt thấy Tiêu phu nhân rõ ràng chuyện xảy , đó gói kỹ phong thư, dặn dò: “Tìm tin cẩn, thúc ngựa ngày đêm đưa bức thư đến tận tay Lão Lục. Phải lấy thư hồi âm! Nhất định dùng tốc độ nhanh nhất để truyền tin , ngươi rõ ?”
“Nô tỳ xin tuân lệnh!” Hoàng ma ma cao giọng đáp.
Bà dám chậm trễ mảy may, lập tức gọi khác tới hầu hạ Tiêu phu nhân, còn thì cầm phong thư sắp xếp nhân sự truyền tin khẩn cấp.
Sáng hôm .
Vì nội tâm đầy rẫy bất an, Yến Thu Xuân thể nào an giấc .
Nàng ngủ sâu, trời hửng sáng tỉnh dậy, trằn trọc thể nhắm mắt tiếp. Trong lòng nàng vẫn còn vương vấn chuyện đại sự, Tiêu phu nhân tìm nhân tuyển phù hợp cho .
Nàng vô cùng bận lòng, quả thực nàng chút thế lực nào ở thời đại , quyền thế càng . Nếu nhờ còn giữ danh xưng Hương Quân, e rằng nàng sớm gặp họa. cái danh hư vô đó, trong mắt những kẻ lòng hiểm độc, kỳ thực chẳng đáng một đồng.
Thuở , nàng còn hồ đồ hiểu tại đám thích quyền quý của Hoàng gia cứ ùn ùn kéo đến Tiêu phủ xem náo nhiệt.
Ai ngờ, mục đích của họ là đến để xem xét nàng. Ngũ hoàng tử chắc chắn là phái đến cho Chu Chiêu Cảnh, còn Tứ hoàng tử Hoài Vương cùng Chu Trạch Cẩn thì đến để dò xét, thuận tiện bày chút âm mưu cấu kết.
Nếu vì nàng sớm rõ bản chất, thì với phận khuê nữ từng tiếp xúc với nam nhân, thấy cử chỉ tuấn tú, nho nhã, thông minh của bọn họ, e rằng nàng dễ dàng lừa gạt .