Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
“Nếu thể nâng cao năng suất thì quá . Chỉ cần chúng dốc sức phát triển nông nghiệp, Đại Chu vốn dĩ đất đai rộng lớn, luôn thể tìm nơi thích hợp để gieo trồng, hơn nữa cũng sẽ tổn hại đến đất ruộng!”
“Lời chí !”
Trong lúc thảo luận, đều đưa một quy định, sắc mặt Hoàng đế cũng khởi sắc lên nhiều. Về cuối đời, thể một thần vật ích quốc lợi dân như , cho dù Người hoang đường đến mức nào, cũng sẽ hậu thế ca tụng. Ngay cả khi Người cần đến những lời tán dương đó, nhưng danh tiếng của Người trở nên hơn đôi chút cũng là điều tồi.
Ngay cả hoàng tộc Chu thị của Người cũng thể truyền thêm vài thế hệ nữa.
Hoàng đế mừng rỡ, hớn hở : “Vị khách nhân là ai? Có thể chuyện như , còn khoai tây mọc mầm kịch độc, cũng thể coi như cứu mạng nhiều ái khanh ở đây , quả thực đáng trọng thưởng!”
Xương Vương đáp: “Vị nữ tử đó tên là Yến Thu Xuân, là họ hàng xa của Tiêu gia. Bởi vì trong nhà nàng còn thích nào khác, nên mới đến nương nhờ. Lần , sự cũng là nhờ nàng.”
Nụ mặt Hoàng đế nhạt vài phần, là Tiêu gia!
Chẳng lẽ Tiêu gia thực sự thuật phong thủy nào đó, mà tìm nhiều kỳ nhân dị sĩ năng lực đến ?
Ý định trọng thưởng ban đầu biến mất, Hoàng đế nhàn nhạt : “Vậy thì phong Hương quân ...”
Phạm Khắc Hiếu
Sau đó Hoàng đế liền tuyên bố bãi triều.
Tiếp đó, một cáo thị từ nha môn quan sai khua chiêng gõ trống, lan truyền khắp các đường phố, ngõ hẻm ở kinh thành. Cáo thị thông báo cho dân rõ khoai tây là vật gì, là điểm và là mặt .
Nhằm , khi đủ hạt giống, chúng sẽ phân phát xuống để bách tính bình thường đều thể gieo trồng một cách cẩn thận.
Có điều, trong cáo thị , bất kỳ tên tuổi nào khác nhắc đến, chỉ rằng Hương quân Đức An phát hiện chuyện , Xương Vương thực hiện thí nghiệm, nhiều con chuột c.h.ế.t, cùng nhiều vấn đề phát sinh khác.
Bách tính chìm đắm trong niềm hoan lạc còn tới ba ngày tin như , họ cảm thấy vô cùng khó chịu.
Một thần vật bách lợi vô hại như thế, cớ mang theo nhược điểm chí mạng ? Mới hôm qua, chúng nhân còn tha hồ mơ tưởng thể dựa thứ thần diệu mà một bữa cơm no bụng, còn cần thắt lưng buộc bụng nữa!
Đến nỗi, khi dùng bữa tối, chẳng còn mấy ai nuốt trôi nổi cơm bụng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-238.html.]
Anan
[]
Thế nhưng, một còn uất ức khó chịu hơn tất cả bọn họ.
Đó chính là Hoài Vương.
Theo kế hoạch định của , chuyện khoai tây bệnh cần thiết thông báo công khai, bởi lẽ, một khi thứ thực sự phát bệnh, thiên hạ tất sẽ đại loạn. Đến thời điểm , ngôi vị của phụ hoàng ắt hẳn còn vững vàng.
Nếu phụ hoàng y qua đời sớm, ngôi vị truyền cho khác – miễn là các của – y vẫn thể công bố nhược điểm ngoài, khi đó vẫn biện pháp để phòng ngừa.
Ai mà ngờ , hiện tại kế hoạch còn bắt đầu, việc rẽ sang một chiều hướng khác.
Lại kẻ rõ điểm yếu của khoai tây sớm đến thế, thậm chí còn nắm rõ độc tính của nó đến mức còn kịp phòng , tính toán đều thành công cốc. Không những thế, còn gián tiếp tạo thêm nhiều thành tích nổi bật cho tên cẩu hoàng đế trong những năm cuối đời, điều quả thực khiến uất hận cam lòng!
Đôi mắt âm u của thiếu niên đen như mực, tựa như vực sâu đáy, khiến kinh hồn bạt vía khi đối diện, đặc biệt trong đêm tối mịt mờ .
Chu Trạch Cẩn đến để cùng thương nghị bước tiếp theo khi kế hoạch đầu độc Xương Vương thất bại.
Hai mới nhắc đến vấn đề , đối phương lộ vẻ mặt đáng sợ đó, khiến Chu Trạch Cẩn – hợp tác với nhiều năm – cũng khỏi rùng , bàn tay nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn ghế, khẽ lên tiếng: “Ngươi hãy tĩnh tâm , thất bại nhất thời thể lên điều gì cả.”
Hoài Vương lạnh lùng đáp: “Bổn vương chỉ là đang phẫn nộ.”
Chu Trạch Cẩn im lặng. Hắn cũng đang tức giận. Nếu sớm chuyện sẽ như thế , chi bằng ban đầu tự tay hành sự. Chẳng lẽ lợi cho Xương Vương, còn lợi cho cả Tiêu gia?
Ai ngờ loại cây trồng từng xuất hiện lãnh thổ Đại Chu , sớm ghi chép trong cổ tịch. Và tệ hại hơn, do một họ hàng đến nương nhờ Tiêu gia tiết lộ …
Sau chuyện , chẳng những kế hoạch đầu độc Xương Vương thất bại, mà Xương Vương phủ chắc chắn sẽ tăng cường phòng ngự gấp bội. Tiếp theo, nếu tay nữa, khả năng thành công quả thật bằng .
Nếu Xương Vương c.h.ế.t, kế hoạch đại sự của bọn họ e rằng khó lòng thành hiện thực.
Hoài Vương trầm giọng: “Đã đến nước , cứ để bổn vương đích tay tranh đoạt thiên hạ. Dù khoai tây nhược điểm, nhưng phúc lợi mà nó mang vẫn quá đỗi to lớn. Danh tiếng của bổn vương trong dân chúng cũng đủ vang, hiện tại, thứ còn thiếu chính là binh lực.”