Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 193

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:52:50
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Tiêu phu nhân đám trẻ ồn đến mức sắp chịu nổi, bọn chúng, bà thì thầm với Hoàng ma ma: “Hèn chi A Xuân đuổi bọn chúng , càng ngày càng náo động!”

 

Hoàng ma ma : “Còn ? Uyển Nhi ngày càng vui vẻ hơn, ít nhiều cũng là nhờ Đông Đông. Thà ầm lên còn hơn là im lặng, nếu đến lúc khi dễ cũng như thế nào.”

 

Tiêu phu nhân còn nhớ rõ chuyện con dâu nhà , gật đầu: “ , thể học Tống Minh Đường, cũng ở nhà đẻ nương nàng dạy nàng như thế nào, khi dễ cũng dám hé răng.”

 

Đây là chuyện mà Hoàng ma ma thể xen , bà , đang định chuyển sang đề tài khác thì chợt ngửi thấy một mùi hôi thối, liền cau mày.

 

Mấy khác cũng nhanh chóng ngửi thấy. Trong mấy hài tử đang chơi đùa, Uyển Nhi dừng . Mũi của cô bé nhạy cảm, khi cảm thấy gì đó , cô bé lập tức hít hít, đó hỏi: "Các ngươi ngửi thấy mùi gì lạ ?"

 

Đông Đông định lắc đầu, bỗng nhiên hít hà, thốt lên: “Đệ ngửi thấy ! Thật là thối quá …”

 

Chu Chiêu Cảnh cũng nhíu mày , ghét bỏ đến nơi mùi lạ, nhưng phát hiện chỗ nào cũng , vì thế đôi mày nhíu càng chặt.

 

Tiêu Bình Thịnh : “Hình như là… phía Yến tỷ tỷ?”

 

Cậu chần chờ dám tin.

 

Đông Đông : “Đi xem nào!”

 

Cậu bé dẫn đầu chạy tới, Tiêu Bình Thịnh theo sát phía . Uyển Nhi do dự một chút cũng theo, Chu Chiêu Cảnh chậm một bước, nhưng vẫn đuổi kịp. Lý ma ma bất đắc dĩ đành nhanh chân đuổi theo.

 

Tiêu phu nhân mấy đứa trẻ đang chuồn , cứng họng: “Đi, chúng cũng xem, rốt cuộc là đang trò gì?”

 

Thối quá mất!

 

Chẳng lẽ là hạ nhân đổ chất thải văng tung tóe ?

 

Đây là một vài lý do mà Tiêu phu nhân thể nghĩ , nhưng khi bà theo mấy hài tử đến sân của Yến Thu Xuân, món đậu hũ rán bốc mùi hôi thối nữ nhân đập dập, ăn một cách ngon lành, bà bỗng chốc lặng thinh.

 

“A Xuân tỷ tỷ, bốc mùi quá !” Đông Đông bóp mũi, thể tin , một chuyên mỹ vị nhân gian như nàng, lúc chỉ chế biến món ăn bốc mùi khó ngửi, mà còn ăn ngon lành đến .

 

Ba hài tử còn đều sợ hãi gật đầu.

 

Yến Thu Xuân nhiều đôi mắt chăm chú , trong lòng cũng chút thẹn thùng. Nàng ăn bao nhiêu , mới nhấm nháp đến miếng thứ hai thì bọn chúng kéo tới. Nàng món đậu hũ thối chiên xốp, hai bên miếng đậu hũ phồng lên, còn sót một lỗ hổng nhỏ ở giữa. Nàng lượt rót nước sốt chuẩn , để lớp ngoài miếng đậu căng giòn, bên trong thì mọng nước.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-193.html.]

Miếng đậu hũ thối chiên nhỏ hơn lòng bàn tay, giòn bên ngoài mềm bên trong, khi chấm với nước sốt đặc chế của nàng, vị tỏi cay nồng lập tức hòa quyện, các hương vị bùng nổ. Dẫu mùi vị mấy thanh tao, nhưng hương vị quả thực là một món mỹ thực!

 

Bọn tiểu gia hỏa còn dùng ánh mắt kỳ quái đó nàng, Yến Thu Xuân cảm thấy chút ngượng nghịu, vội vàng nhét nốt nửa miếng còn miệng, c.ắ.n mạnh một miếng, suýt chút nữa khiến nước sốt trào ngoài.

 

Nàng nhanh chóng xoay , cố gắng để nước sốt trào .

 

Đông Đông chạy lăng xăng tới, vẻ mặt đồng tình nàng: “A Xuân tỷ tỷ, tỷ mắc bệnh lạ nào ?”

 

Phạm Khắc Hiếu

Yến Thu Xuân á khẩu.

 

Nàng cố gắng nhấm nháp, mãi mới nuốt trôi, cất lời: “Không hề! Món thực sự ngon!”

 

xong, bốn tiểu hài tử cùng mấy lớn, tất cả đều khó thể tin, tất cả đều im lặng tỏ vẻ: Đừng gạt chúng !

 

Trong lòng Yến Thu Xuân cảm thấy buồn bực. Ít nhất món lòng lợn , lúc đầu tuy hôi, nhưng khi chế biến, mùi thịt ướp lấn át tạp vị, đủ để hấp dẫn. Còn bây giờ, cho dù nước sốt nàng tuyệt vời đến , nhưng bản món ăn vẫn… xông lên mũi một mùi khó chịu.

 

Mùi vị đặc trưng dường như chặn con đường tiến tới của món ăn, khiến nàng bỗng tâm trạng nóng vội, hệt như gặp mỹ vị hiếm mà chẳng chia sẻ cùng ai.

 

Yến Thu Xuân nhấc trán, kẹp một miếng đậu hũ thối lên, ôn hòa về phía Đông Đông: “Lại đây nếm thử, bảo đảm sẽ thích món !”

 

Đông Đông cùng khẩu vị với nàng, đây cũng là hài tử mà nàng khẳng định sẽ thích đậu hũ thối.

 

… Đông Đông kháng cự lắc đầu: “A Xuân tỷ tỷ, chúng ăn món khác , đừng ăn cái nữa?”

 

Yến Thu Xuân giơ một ngón tay : “Một cuộn bánh ngọt kem xốp!”

 

Đông Đông chút động lòng, thử về phía miếng đậu hũ thối đang đũa. Miếng đậu còn đọng nước sốt, thoang thoảng mùi khó ngửi, nhưng trong cái mùi đó vẻ cay nồng, trong cay nồng vị thơm tho, hình như cũng là món khó nuốt.

 

tiểu gia hỏa lập tức biểu hiện ngoài, đôi mắt nhỏ tinh ranh chệch sang chỗ khác.

 

Yến Thu Xuân đành tăng thêm: “Hai cuộn bánh ngọt kem xốp, ăn ăn? Nếu ăn, sẽ đưa hết cho Bình Thịnh.”

 

“Đệ ăn!” Đông Đông nhanh chóng gật đầu, vẻ mặt như nhận tử lệnh mà há to miệng. Đôi mắt nhắm nghiền , bàn tay nhỏ bé vẫn bóp chặt mũi.

 

Yến Thu Xuân bực buồn , đem đậu hũ đưa đến sát bên môi : “Ăn .”

 

Đông Đông gật đầu, buông tay đang bóp mũi , miệng khép . Vị mặn, cay của thức ăn lan tỏa giữa răng môi, c.ắ.n hết một miếng kinh ngạc mở to mắt: "Chà!"

 

Hình như thật sự ngon!

 

Loading...