Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 163

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:52:19
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Có thể giảm độ cay của những món khác dựa khẩu vị của khác, nhưng riêng món mì thì .

 

Đến lúc đó Đông Đông và mấy đứa nhóc chắc chắn sẽ chảy nước mắt, nước mũi giàn giụa. Chỉ tưởng tượng thôi cũng thấy hào hứng...

 

Ngay khi Yến Thu Xuân đang thỏa sức tưởng tượng, nàng trở Tiêu gia thì bái gửi đến.

 

Là Xương Vương phi gửi đến.

 

Lần Xương Vương lập công lớn. Bọn họ cụ thể là công lao gì, nhưng lão Hoàng đế vô cùng ưu ái vị hoàng tử .

 

Ngay sáng hôm nay, khi bọn họ đang say sưa nướng thịt ở bên , thánh chỉ ban thưởng Xương Vương cũng ban xuống.

 

Ngoài việc thưởng một mảnh đất phong màu mỡ, lão Hoàng đế còn tiện tay ban cho Xương Vương phủ của Kiều gia ở kinh đô. Kiều gia tham ô bao nhiêu , ngoại trừ việc đưa tiền cho Tam hoàng tử, bọn họ nhất định sẽ giữ một ít cho chính .

 

Từ vẻ ngoài, phủ Kiều gia trông khác biệt so với các phủ quan viên bình thường, nhưng cách bài trí bên trong cực kỳ xa hoa, kim bích huy hoàng, còn nhiều thứ vượt ngoài những gì thể tưởng tượng .

 

Kiều gia nay còn, những sản nghiệp đủ để ban thưởng cho các vị Vương gia khác.

 

Sau khi phủ ban cho Xương Vương, Hoàng đế cũng chiếu cố tới Tứ hoàng tử, Ngũ hoàng tử, Lục hoàng tử. Các hoàng tử khi xuất cung đều lượt phong vương, đó là Hoài Vương, Thuận Vương và Tuyên Vương.

 

Mỗi đều ban đất phong, mảnh đất nhất đương nhiên thuộc về Xương Vương. Tiếp đến là Ngũ hoàng tử, Tứ hoàng tử và Lục hoàng tử, chỉ kém hơn Xương Vương một chút, nhưng chung cũng tệ hại gì.

 

Triều đình sự kiện chấn động, ai nấy đều đoán rằng Hoàng đế vì đau lòng cho Tam hoàng tử nên mới ban thưởng cho tất cả các hoàng tử, nhưng , ai sẽ kế thừa ngôi vị Chí tôn?

 

Hiện tại, Thất hoàng tử mới chỉ một tuổi, còn thể sống đến nhược quán (tuổi hai mươi) .

 

Những còn đều là công chúa.

 

, lượng hoàng tử thể kế thừa đại thống, thống nhất giang sơn, quả thực chỉ đếm đầu ngón tay. Ngay từ đầu Xương Vương tính đến, mà nay cũng phong vương, điều thể hiện tước vị chẳng hề xứng đáng với việc đề cử kế vị. hiện tại cả bốn hoàng tử đều phong vương, Xương Vương lập đại công, từng là Thái tử, giữ vai trò trụ cột hơn mười năm. Ngũ hoàng tử Thuận Vương mẫu phi là Lục Quý phi kề cận bên tai Thánh thượng. Ngược , thế lực của hai vị hoàng tử còn đều yếu kém hơn hẳn.

 

Giờ đây, các thế lực tứ phương đều đang rục rịch, ngầm tạo áp lực lên triều đình.

 

Mà lúc , điều đầu tiên đôi phu thê Xương Vương nghĩ đến vẫn là nhi tử.

 

Là A Hoàn trải qua quá nhiều khổ cực, ròng rã suốt năm năm qua cùng bọn họ.

 

Vì thế mới bái .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-163.html.]

 

Đông Đông thất vọng: “A Hoàn, ngươi về nhà ?”

 

Tiêu Bình Thịnh xoa đầu , tâm trạng cũng chẳng khá hơn là bao.

 

Uyển Nhi c.ắ.n môi, khẽ thầm thì: “A Hoàn, ngươi thể ở ?”

 

Hài tử trạc tuổi cô bé, luôn săn sóc Uyển Nhi. Nàng thực sự chút luyến tiếc, bịn rịn.

 

Nghe đến đây, A Hoàn vốn đang hớn hở, nhưng thấy như , bé đành buồn bã lắc đầu: “Ta xin , Đông Đông, thực sự nhớ nương lắm.”

 

Mặc dù ở đây vui vẻ, trong thời gian ngắn, tăng cân nhiều, nhưng nỗi nhớ cha nương cũng ngày càng lớn hơn. Nếu Nam Kỳ luôn luôn bôn ba khắp nơi chuyển thư của hai cho , buổi tối cho nhóc , hẳn nhóc trốn trong chăn mà nức nở.

 

Bả vai Đông Đông rũ xuống. Mặc dù bám lấy mẫu như , phần lớn vì mẫu bé tính khí nóng nảy, từ nhỏ thể cận kề chăm sóc, nhưng vẫn thể hiểu : “Vậy thì .”

Phạm Khắc Hiếu

 

Yến Thu Xuân thấy cảnh tượng thì đành lòng, nàng dịu dàng xoa đầu từng đứa trẻ, : “Không , chúng chia ly vĩnh viễn? Sau A Hoàn sống ngoài hoàng cung, chúng đến thăm bất cứ lúc nào mà chẳng .”

 

Đông Đông: “Được nha!”

 

Uyển Nhi cũng kinh ngạc: “Thật ?”

 

“Là thật!” Yến Thu Xuân tủm tỉm : “ bây giờ, chúng vẫn tặng A Hoàn một món quà nhỏ quà chia tay.”

 

“Ăn! Ăn ngon!”

 

“Que cay!”

 

“Thịt chiên giòn!”

 

Lũ trẻ giơ tay lên đề nghị, nhưng ai ngoại lệ, tất cả đều là món ăn. Phải chăng là do nàng lây nhiễm thói ham ăn cho chúng chăng?

 

Yến Thu Xuân che mặt hổ. Vậy mà nuôi thành một lũ ham ăn, nhưng lũ trẻ đề nghị như , nàng liền gật đầu đồng ý: “Được , chúng hãy món gì đó thật ngon.”

 

A Hoàn trông vui vẻ, ánh mắt háo hức chờ mong nàng.

 

Đông Đông và những khác cũng tò mò: “Là món gì ?”

 

Yến Thu Xuân: “Thịt tăm!”

 

Mặc dù mùi vị , nhưng lũ trẻ vẫn vui vẻ: “Được!”

 

Loading...