Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:52:06
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Hắn vội vàng gạt bỏ tạp niệm, lập tức trong thư gì. Khi mở phong thư, trong đầu còn đang cân nhắc hồi âm thì nên chọn lễ vật nào gửi sang, Đông Đông vốn thích việc học hành, chi bằng tặng vài món điểm tâm ngọt ngào trứ danh từ Nhạc Bình là hợp lẽ.

 

Tuy nhiên, khi mở thư , y rơi sự im lặng tuyệt đối.

 

Ngoại trừ lời chào hỏi khách sáo ở phần mở đầu, đoạn còn ... bộ đều là kể về những món ngon mà ăn những ngày qua?

 

Trong đó, phần dài nhất chính là món thịt nướng mà thưởng thức khi dạo chơi thôn trang. Hắn lấy lạ, tại còn lo thịt nướng là gì, mà dùng nét vẽ non nớt họa hình minh họa ngay phía !

 

Sau khi xong, Trầm Bình Nghiêm lặng lẽ gạt phăng mỹ vị cân nhắc. Y sai mang một chồng tác phẩm văn chương mà từng học, gửi chúng , đồng thời dặn dò nghiêm khắc rằng khi y đến Tiêu gia cuối năm, sẽ tiến hành kiểm tra!

 

Dù Tiêu gia là dòng dõi võ tướng, nhưng gia tộc họ đều nổi danh văn võ song , thật sự là những tài hoa kiệt xuất.

Phạm Khắc Hiếu

 

Đông Đông, sẽ trở thành tướng quân tương lai, tuyệt đối thể tụt hậu về mặt học vấn !

 

Dẫu , khi sắp xếp xong xuôi việc, Trầm Bình Nghiêm vẫn nhịn lấy lá thư . Y chằm chằm hình vẽ mà y cho là —quả thực là tệ—nhưng khi nữa, yết hầu khẽ cử động, liền gọi Trù tử Trâu: “Ngươi thể món thịt nướng chăng?”

 

Trù tử Trâu vẻ mặt mờ mịt: “Bẩm Thiếu gia, Yến cô nương từng truyền thụ món ...”

 

Trầm Bình Nghiêm nhớ những gì tả trong thư: xiên thịt, bếp than, cùng cách ướp gia vị. Y dứt khoát đáp: “Ta sẽ hướng dẫn ngươi, ngươi cứ theo đó mà !”

 

Tạm gác chuyện Trầm Bình Nghiêm Đông Đông kích thích, khiến y thật sự động lòng suy tính chuyện thịt nướng. Hãy trở thời điểm thích hợp nhất để du ngoạn hôm đó.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-160.html.]

Bữa tiệc nướng dã ngoại kết thúc mỹ mãn, đến mức một vị khách vốn cho rằng giữa trưa còn cần dùng bữa chính cũng bày tỏ rằng thể nuốt thêm nữa. Diêu quản gia vô cùng tiếc nuối, đành gác ý định chuẩn một bữa tiệc thịnh soạn khác cho .

 

Dùng bữa no nê, ai nấy đều tự tìm một việc để tiêu khiển. Đã cất công ngoài du ngoạn một chuyến, thể dùng bữa xong là về ngay, thôn trang cảnh thú vị. Rảo bước ngắm nghía xung quanh quả thực là một ý kiến tồi.

 

, chia thành từng nhóm nhỏ, đồng loạt ngoài.

 

Lũ trẻ rủ xem các loài cầm thú nuôi trong thôn, Tiêu phu nhân chuyển bước đến xem khu vực ruộng đồng phía bên . Yến Thu Xuân vốn cũng ý định xem các loài vật đó. Ban đầu, nàng chỉ đề xuất nuôi gà và cá, nhưng khi Tiêu Hoài Khang góp ý, hiện tại trong thôn trang thêm nhiều loài vật khác. Thật chẳng diện tích nơi đây lớn đến nhường nào mà thể chăn nuôi nhiều đến ?

 

nàng còn kịp cất bước, Tạ Thanh Vân gọi giật . Nàng bước thêm hai bước, kéo tay Yến Thu Xuân, thủ thỉ: “A Xuân, cùng ngoài dạo chơi một lát nhé?”

 

Yến Thu Xuân thoáng liếc Tiêu Hoài Khang đầy do dự, như e rằng chẳng chút nào? Việc chen chân giữa đôi tình nhân thế quả thực khiến lòng yên!

 

Tạ Thanh Vân liền mắng: “Muội đừng lo lắng về . Chàng cũng thích những chỗ ồn ào. Ta ai bầu bạn trò chuyện, cứ để theo phía .”

 

Tiêu Hoài Khang nàng nhắc đến cũng bất đắc dĩ buông thõng tay. Chàng ôn tồn : “A Xuân, cô nương cứ cùng Thanh Vân. Cơ thể chịu gió lạnh quá lâu, chỉ theo một lát sẽ .”

 

Nàng ngại từ chối nên đành gật đầu đồng ý. Diêu quản gia dẫn đầu tiên phong, theo ông là một nam tử trung niên trông vô cùng nhã nhặn, lịch sự. Yến Thu Xuân Tạ Thanh Vân kéo tay phía hai . Tiêu Hoài Khang một hầu đẩy xe cùng. Đang , họ rẽ một lối rẽ bên trái dẫn đến một thôn trang. Khi còn cách thôn trang nọ vài trăm trượng, đoàn dừng .

 

Nữ tử bên cạnh chỉ một đồng cỏ hoang vu mặt nàng, đó chỉ thôn trang trông như chăm chút cẩn thận bên , hỏi nàng: “A Xuân, thấy nơi ?”

 

Lại , nơi quả thật quen mắt. Hóa đây chính là thôn trang Yến Thu Xuân từng cùng môi giới ghé qua . mua luôn cả khu đất xung quanh, giá tiền quá đắt, tận hai nghìn lượng bạc trắng! Yến Thu Xuân đủ tiền mua, chỉ liếc mắt một cái liền quên bẵng. Nàng ngờ giờ Tạ Thanh Vân hỏi đến nơi . Một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu nàng, nàng ngập ngừng hỏi dò: “Chắc đây thôn trang thuộc về Tiêu gia đấy chứ?”

 

Tạ Thanh Vân gật đầu, nở một nụ tươi tắn, xác nhận suy đoán của nàng và vội : “Ta mới mua. A Xuân, đừng nghĩ tỷ tỷ xen quá nhiều chuyện của , chỉ là mấy ngày nay thấy ngoài tự tìm mua nên mới hỏi. Dù với mối giao tình giữa chúng , mua gì cần gì cứ thẳng với , việc gì tự xem như ? Hơn nữa, vị trí nơi cũng , thôn trang của chúng ở gần đây, chuyện gì xảy chúng cũng tiện bề giúp đỡ lẫn . Ta mua sẵn , nay tặng cho .”

 

Yến Thu Xuân hít một khí lạnh thật sâu, nàng ngây chôn chân tại chỗ.

 

Tặng, tặng một tòa thôn trang lớn như ?!

Loading...