Mời Quý độc giả bên
để tiếp tục bộ chương truyện!
Lúc , bên cửa sổ lầu hai, một nữ tử cất tiếng thở hắt , ngữ khí kiêu ngạo ẩn chứa sự phẫn nộ: “Nàng ý gì? Nhìn thấy bản quận chúa mà chịu hành lễ?”
Yến Thu Huyền vội vàng trấn an: “Có lẽ nàng nhận chúng chăng.”
“Trông bản quận chúa đây khó nhận đến thế ?” Thị nữ vẫn còn bực dọc, khẽ nhíu đôi mày. Song, xa, nàng cũng chẳng thể lôi cổ Yến Thu Xuân mà bắt hành lễ. Rốt cuộc, vẫn kiêng dè Tiêu gia.
Yến Thu Huyền trong lòng lạnh, thị cứ ngỡ ai ai cũng nhận . Nếu mấy năm gần đây, Chu Trạch Cẩn vùng lên, kiếm chút thể diện mặt Hoàng đế, thì với phận một Vương gia tước vị như thế, hỏi ai sẽ quan tâm tới chứ? Dù , thị cũng cực ghét Tiêu gia, vả còn nhớ rõ đó Tiêu gia tổ chức tiệc mừng sinh thần cho tôn tử, nàng từng chạm mặt nữ tử , thấy nàng vô cùng xấc xược. Do đó, Yến Thu Huyền nhẹ nhàng tiếp lời: “E rằng Quận chúa rõ, Tiêu gia vốn từ đến nay đều như thế, chúng hà tất chấp nhặt với bọn họ gì.”
“Hừm, kỳ thực bản quận chúa sớm . Tiêu gia đúng là hề hiểu lễ nghi phép tắc! Năm đó Tam tiểu thư Tiêu gia còn dám đ.á.n.h cả hôn phu ngay giữa phố xá, đó thẳng thừng từ hôn. Gia tộc thật sự là ‘danh giá’ lắm !” Thị nữ , chính là Chu Lan Nghi, ruột của Chu Trạch Cẩn, hừ lạnh một tiếng. Bàn tay đang đặt bệ cửa sổ dùng lực, “Bốp!” một tiếng, cửa sổ đóng sập .
Chu Lan Nghi lập tức xuống ghế, giọng điệu vẫn đầy trào phúng: “Hôm nay nàng còn dám thiết với Tiết công tử như . Tận mắt chứng kiến mới , thì Tiết gia vốn chẳng coi bản quận chúa gì!”
Đôi mắt Yến Thu Huyền lấp lánh ý tứ, nàng giả vờ vô tình thốt lên: “Tiết công tử ngoài rèn luyện ba năm, nay mới hồi kinh để ứng thí khoa cử năm nay. Thanh danh và tiếng của cũng trọng lượng, một rể hiền như , đương nhiên sẽ khiến sinh lòng vọng tưởng. Chuyện cũng là lẽ thường tình. xem hai bọn họ cũng mấy thiết, chẳng qua chỉ là quen cũ gặp chào hỏi vài câu mà thôi. Nếu nhị hứng thú, chi bằng hãy tìm cách nắm bắt cơ hội ?”
Chu Lan Nghi mím môi, liền phồng má lên, giận dỗi thốt lên: “Cái gì? Chẳng lẽ còn bản quận chúa đây hạ cầu cạnh ?”
Anan
“Đương nhiên là !” Yến Thu Huyền mỉm phủ nhận, lời lẽ khéo léo: “Tuy nhiên, bỏ lỡ mối nhân duyên thì quả thật đáng tiếc. Nghe trưởng tử Tiết gia sắp nhậm chức ở Cẩm Châu. Tiết gia vốn quyền thế, nay cất nhắc, chẳng khác nào hổ thêm cánh, diều gặp gió. Có một đại ca như hỗ trợ, thành tựu của Tiết công tử chắc chắn sẽ phi phàm. Đến lúc đó, thê tử của còn cơ hội ‘một bước lên mây’...” .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-151.html.]
[]
Phạm Khắc Hiếu
Sự chán ghét trong lòng Chu Lan Nghi rốt cuộc cũng d.a.o động, thị vén khăn che mặt, hề phản bác thêm. Yến Thu Huyền thầm thở phào nhẹ nhõm, trong lòng khỏi c.h.ử.i thầm: Đồ ngu!
Hôm nay hai bọn họ chỉ đơn thuần dạo phố. Dù Chu Lan Nghi cũng là ruột của Chu Trạch Cẩn, là tiểu cô tử tương lai của nàng, nên chọc giận, vì thế Yến Thu Huyền chỉ thể gắng sức theo cùng. Thật trùng hợp , gặp nữ nhân của Tiêu gia và Tiết công tử Tiết Gia Hà.
Chỉ là sự trùng hợp cũng lợi cho nàng .
Hiện tại, trưởng tử Tiết gia bước sang tuổi tam tuần, khéo ở Cẩm Châu một chức vị còn khuyết. Tiết gia vốn nhắm tới chỗ trống từ lâu. Người ngoài , nhưng với phận là kẻ từng c.h.ế.t trọng sinh, Yến Thu Huyền rõ chuyện.
Tiết gia đương nhiên sẽ thành công đoạt chức vị đó. Tuy Cẩm Châu là nơi mưa thuận gió hòa, nhưng bởi tội ác mà Kiều gia gây , quá nhiều cơ hội để trưởng tử Tiết gia lập nên công trạng, đó sẽ lập công lớn cho gia tộc Mông Âm. Cũng chính trong năm đó, Tiết Gia Hà sẽ đỗ Trạng nguyên.
Hai gia đình vốn bàn bạc chuyện đính hôn, song cuối cùng đổ vỡ. Cũng bởi tính tình kiêu căng của vị đại tiểu thư Chu Lan Nghi, mới mấy lời đồn đại vội vàng cho là thật. Thị cho rằng Tiết Gia Hà hồng nhan tri kỷ, còn chê chỉ là tên mọt sách, liền chạy thẳng đến phủ toẹt một hồi, khiến hai nhà lập tức xảy cãi vã ầm ĩ.
Không ngờ rằng khi còn học, Bát công chúa đem lòng mến mộ Tiết Gia Hà, mà bóng dáng hồng nhan tri kỷ thì chẳng thấy tăm . Vì thế, Tiết gia liền dốc lực giúp đỡ Lục hoàng tử.
Phải rằng, hiện tại Ngũ hoàng tử và Lục hoàng tử đang ngang tài ngang sức, thêm Xương Vương dấu hiệu trỗi dậy. Yến Thu Huyền lo ngại rằng nếu Lục hoàng tử thêm quá nhiều hậu thuẫn, e rằng kẻ khác trở thành ngư ông đắc lợi. Dù quá nhiều biến cố xảy ở kiếp , Yến Thu Huyền quả thực nóng lòng. Nàng bỏ qua mối quan hệ trọng yếu với Tiết gia, đây chính là lý do khiến nàng khuyên nhủ Chu Lan Nghi như .
Hơn nữa, dù cũng chỉ là chuyện tình vô vọng với hồng nhan tri kỷ, tính uy hiếp, nàng chỉ vì lợi ích của Chu Lan Nghi.
Yến Thu Huyền nhớ rõ, cô nương vốn Tiêu gia, mà chỉ là họ hàng xa của Tiêu gia. Vì lấy lòng, nàng tình nguyện trù nương ở đó.