Pháo Hôi Làm Bếp, Tướng Quân Đừng Ăn Tim Ta! - Chương 137

Cập nhật lúc: 2025-10-17 04:51:43
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Mời Quý độc giả bên

 

để tiếp tục bộ chương truyện!

 

Ăn đến cuối cùng, Uyển Nhi mãn nguyện ngẩng đầu quanh, bỗng giật kêu lên: "Sao đông đến thế!”

 

Tiết Nghiễm Tu yên lặng gặm hết chiếc cánh gà cuối cùng, còn theo bản năng bắt chước Đông Đông l.i.ế.m sạch đầu ngón tay dính dầu mỡ. Sau khi phản ứng , khuôn mặt nhỏ nhắn của bé đỏ bừng, lẩm bẩm : "Chỉ vì... các ngươi ăn quá ngon miệng!"

 

Thiếu niên đối diện Tiết Nghiễm Tu cũng gật đầu đồng tình, đó vụng trộm sang bàn bên cạnh. Trên bàn của bốn bày biện đầy các món ăn vặt đa dạng và hấp dẫn. Dù dùng ít, nhưng vẫn còn dư nhiều món họ từng gọi.

 

Đáng tiếc là bọn họ chỉ hai , thể so bì với bốn bàn bên, chỉ thể ăn chừng đó, thể tiếp tục dùng nữa!

 

Sau khi ăn uống no nê thỏa thuê, mấy mới dậy rời .

 

Vì lo lắng cho phận của A Hoàn, sợ rằng các thúc sẽ hại đến , nên Yến Thu Xuân đưa A Hoàn ngoài chơi lâu, chỉ dạo một lát để tiêu cơm liền trở về phủ.

 

hôm nay, Đông Đông dường như mở cánh cửa dẫn đến một thế giới mới mẻ, thường xuyên sai hạ nhân mua chân gà, gà rán cùng những món ăn vặt khác về tẩm bổ.

 

Những món bày bán bên ngoài, quả nhiên luôn cảm thấy ngon miệng hơn so với những thứ đầu bếp trong phủ .

 

Dĩ nhiên, tiền đề là những món đó thể so sánh với tay nghề của Yến Thu Xuân.

 

Chẳng qua để thể ăn như thế , tiểu tử cũng trả một cái giá nhỏ, đó chính là khối lượng bài tập tăng lên gấp bội. Mà Tiêu Hoài Thanh cùng phu nhân đều ở nhà, còn ai quản thúc dạy dỗ bé nữa.

 

Khi tin về nỗi khổ , Tạ Thanh Vân lập tức thỉnh Tiêu Hoài Khang đến dạy dỗ.

 

Kể từ đó, mỗi ngày Yến Thu Xuân đều thể thấy tiếng Đông Đông kêu t.h.ả.m thiết.

 

Nhìn thanh niên ngoài mặt ôn tồn lễ độ, nhưng thực chất là kẻ lòng đen tối. Hắn quyết buông tha, ép bức Đông Đông học đến khi tay chân bủn rủn, chẳng còn chút sức lực nào mới thôi.

 

Yến Thu Xuân cảnh đó, trong lòng khỏi chút đồng cảm, nhưng nàng vẫn hề mở miệng can thiệp một lời nào.

 

Quá béo thực sự , nhất là đối với trẻ nhỏ, ảnh hưởng đến sức khỏe lâu dài.

 

Mà lúc , Yến Thu Xuân cũng nhận lợi nhuận của tháng đầu tiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-lam-bep-tuong-quan-dung-an-tim-ta/chuong-137.html.]

 

Lợi nhuận chia!

 

Mặc dù chỉ là nhà đầu tư cổ phần kỹ thuật, cần lo lắng bất cứ điều gì, nhưng nàng vẫn thể thu về hai mươi phần trăm lợi nhuận!

Phạm Khắc Hiếu

 

Tuy nhiên, tiền thu cũng chẳng dư dả bao nhiêu, bởi nàng dồn tám phần lợi nhuận chi phí khởi điểm và tái đầu tư cho các chi nhánh tiếp theo. Rốt cuộc, cửa hàng , tuy lợi nhuận mỏng nhưng bán chạy, mang về cho nàng trọn vẹn năm lượng bạc chỉ trong tháng đầu tiên!

 

Thoạt vẻ chẳng đáng kể, nhưng chỉ mới là tháng đầu tiên, Yến Thu Xuân cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

 

Vừa nhận khoản tiền, Yến Thu Xuân nhanh chóng tính toán bộ tài sản hiện của . Cộng gộp tất thảy, chung nàng tích lũy hơn sáu trăm lượng bạc!

 

Liệu với tiền , nàng thể mua một tòa thôn trang chăng?

 

Trong lòng Yến Thu Xuân rạo rực một niềm khao khát. Dù nàng sống ở Tiêu gia khá thoải mái, nhưng rốt cuộc đây cũng là nhà của nàng. Đối với Tiêu gia, từ ban đầu nàng chỉ là một giúp việc b.a.o n.u.ô.i ăn ở, ngoài công vụ, thỉnh thoảng nàng cũng cần chốn về của riêng .

 

Ví như dịp Tết Nguyên Đán, cứ lưu nhà khác mãi cũng tiện. Đối phương quá đỗi nhiệt tình, nàng khả năng đền đáp.

 

Bởi , cứ cách dăm bữa nửa tháng, Yến Thu Xuân ngoài dạo phố, dò hỏi giá phòng ốc từ những môi giới. Nàng chỉ thăm dò . Hễ gặp nơi ưng ý, nàng sẽ ghi nhớ, chờ tiền đủ , liền trực tiếp mua về.

 

Yến Thu Xuân tính toán như . Thế nên, dù nàng ý một thôn trang nào đó, nàng cũng cố ý biểu lộ ngoài. Người môi giới thấy thế lầm tưởng nàng hài lòng, liền sức khuyên nhủ: “Dù giá chúng đắt hơn chút, nhưng vị trí . Nếu cô nương thực lòng , sẽ bớt cho cô một chút, chỉ cần 800 lượng bạc. Khế đất, giấy tờ gì đó, sẽ tự dẫn cô thủ tục, còn tặng thêm cho cô hai hầu.”

 

Yến Thu Xuân cảnh sắc mắt, dù hoang vu, nhưng sân sân đều rộng lớn vô cùng… là một tòa trang viên ngoại thành lý tưởng. Nàng cố gắng kìm nén sự hưng phấn, bình thản đáp: “Được, nhưng cần xem xét thêm nữa, tiện thể so sánh vài nơi khác.”

 

Mặc dù cố gắng, nàng vẫn thể mua ngay. Người môi giới phòng ốc thất vọng đưa nàng trở về thành.

 

Vừa rời khỏi môi giới, Yến Thu Xuân hưng phấn hỏi ngay: “Thủy Mai, ngươi thấy tòa trang viên đó ?”

 

Thủy Mai ngẫm nghĩ một lát, gật đầu: “Cũng coi là . Vị trí đủ rộng rãi, nhưng vì ở vùng ngoại ô, chúng cần thuê nhiều hầu hơn, nhất định thêm vài võ nghệ, nếu e rằng dễ xảy chuyện .”

 

Yến Thu Xuân cũng gật đầu đồng tình: “Ngươi chí .”

 

Việc mua sắm hầu là điều quan trọng. Muốn hầu võ nghệ, ắt sẽ tốn kém hơn nhiều. Huống hồ một thôn trang lớn như , tiếp đó nàng còn mua thêm ruộng đất, thuê cày cấy, mua cừu, và nhiều chi phí khác nữa...

 

Phải chăng cần tới một nghìn lượng bạc mới đủ vốn? Xem , nàng vẫn tiếp tục tích lũy tiền bạc.

 

Loading...