Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 20: Cùng Nhau Chống Địch
Cập nhật lúc: 2025-11-05 03:10:06
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2LQDldxyH5
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Khuynh Trú vẫn hỏi suy nghĩ của Diệp Vĩnh Hoan: "Nếu thực sự , chúng cứ thẳng với ."
Diệp Vĩnh Hoan cúi đầu ủ rũ suy nghĩ một lúc, yếu ớt đáp: "Di."
Cậu đành lòng để thất vọng. Bà là chỗ dựa tinh thần quan trọng nhất của lúc .
Diệp Khuynh Trú cũng cân nhắc một chút: "Vậy thì đến đó một lúc về."
Dù nhiệm vụ mà Diệp Tu Hiệt giao chỉ là quen với những trong giới , chuyện đó cũng thể chỉ qua một hai gặp gỡ là thành .
Vậy nên đến chào hỏi một chút đưa Diệp Vĩnh Hoan dạo, đó về nhà báo cáo là .
Sáng sớm thứ bảy, Trịnh Miễn chủ động đến tận nhà đón .
Cậu thiếu niên cao lớn trong phòng khách, ánh mắt sáng rực dõi theo mỹ nam đang qua chuẩn đồ cho Diệp Vĩnh Hoan, trông chẳng khác nào một chú cún ngoan ngoãn sẵn sàng lao đến vẫy đuôi.
Mặc dù trong nguyên tác, Trịnh Miễn ngay từ đầu gặp Diệp Khuynh Trú lòng , nhưng bây giờ tận mắt chứng kiến bộ dạng chỉ hận thể nhào đến sà , Diệp Vĩnh Hoan vẫn cảm thấy chướng mắt chịu nổi.
"Cậu đúng là ngu ngốc, y hệt lão Trịnh Văn Thao nhà ."
Diệp Vĩnh Hoan vốn ưa Trịnh Miễn. Cậu chỉ cần nghĩ đến chuyện trong nguyên tác, cuối cùng Trịnh Miễn để vụt mất "Diệp Vĩnh Hoan" nguyên bản, thể cứu , là trong lòng cảm thấy vô cùng khó chịu.
Đồ mê vì tình!
Lúc còn hứa sẽ vệ sĩ cho nguyên , bảo vệ , mà đến thời khắc quan trọng thấy !
Trịnh Miễn đầu Diệp Vĩnh Hoan, ánh mắt chút mơ hồ, hình như hiểu tại mắng.
Ngu ngốc hết chỗ .
Khi còn là độc giả, vốn dĩ thích kiểu nhân vật công sáng sủa, cởi mở, tràn đầy năng lượng... chẳng hợp gu chút nào.
Bây giờ, tò mò Trịnh Miễn ngộ , bèn hỏi: "Cậu cứ chằm chằm gì?"
"Cậu... Cậu trai quá mà!" Trịnh Miễn đáp ngay cần nghĩ ngợi, mắt sáng lên, vành tai còn đỏ: "Đẹp thật sự, còn hơn cả mấy minh tinh nữa."
Diệp Vĩnh Hoan chớp mắt: "Vậy ?"
Nếu chỉ vì trai mà thích, thì cũng quá hời hợt ... hình như Trịnh Miễn đúng thật là một nông cạn.
Lúc nhỏ, cũng vì thấy nguyên xinh nên mới nhất quyết đòi kết bạn với .
Bị hỏi bất ngờ, Trịnh Miễn sững , đầu óc bỗng chốc trống rỗng, thậm chí nhớ Diệp Vĩnh Hoan trông như thế nào.
Diệp Vĩnh Hoan nghiêng đầu .
Vì góc nghiêng mà động tác của trông chẳng khác nào một chú mèo nhỏ đang nghiêng đầu tò mò.
Trịnh Miễn tập trung ánh mắt hơn, vành tai đỏ bừng đột ngột lan rộng đến tận hai má.
Cậu bắt đầu lắp bắp: "Cậu... , lắm! , ... ờ... còn hơn cả Diệp Khuynh Trú."
Diệp Khuynh Trú dĩ nhiên cũng , nhưng vẻ của thuộc kiểu khí chất lấn át nhan sắc.
Diệp Vĩnh Hoan thì khác, sở hữu đường nét vô cùng tinh xảo, khiến kinh diễm ngay từ cái đầu tiên. vẻ của quá sắc nét, lâu dễ khiến khác cảm thấy tự ti.
Nói đơn giản, Diệp Khuynh Trú giống như một vị thần lạnh lùng, cao quý, khiến tiếp cận và ôm lấy, dễ dàng khiến khác mê đắm phát cuồng.
Còn Diệp Vĩnh Hoan giống như một loài độc d.ư.ợ.c mang vẻ ngoài rực rỡ nhưng nguy hiểm, khiến khác bản năng mà dè chừng.
Nếu dùng cách trong giới giải trí, thì với mức độ nhan sắc như , chỉ thể đóng vai nữ phụ.
Cả hai bọn họ bây giờ vẫn trưởng thành, nhưng nếu đến khi lớn lên, nhan sắc nở rộ, chẳng sẽ khiến bao nhiêu mê mẩn ...
Nhà Trịnh Miễn trong ngành điện ảnh, đây vẫn nghĩ rằng nếu Diệp Khuynh Trú thiếu gia nhà họ Diệp, sẽ kéo giới giải trí. Dù hình tượng của cũng thuộc hàng tiên khí xuất trần, thể là ai cũng yêu thích, già trẻ lớn bé đều mê!
bây giờ, nhờ lời nhắc nhở của Diệp Vĩnh Hoan, cảm thấy suy nghĩ của quá thiển cận – bây giờ là thời đại nào ! Tại một mỹ nhân đậm nét như Diệp Vĩnh Hoan thể nam chính?!
Cậu bỗng cái mới về sự nghiệp tương lai của !
Diệp Vĩnh Hoan Trịnh Miễn đang suy tính chuyện gì về Diệp Khuynh Trú, vẫn tiếp tục truy hỏi:
" , tại ?"
Trịnh Miễn hồn, lúng túng đáp: "Chắc là mãi quen ..."
Trước hôm nay, thậm chí còn nhận vẻ của Diệp Vĩnh Hoan. Chuyện cũng quá vô lý ! Đường đường là sắp bước chân giới giải trí mà còn thế !
Câu trả lời khiến Diệp Vĩnh Hoan cứng họng, trừng mắt hồi lâu mà nên lời.
lúc , một bàn tay lớn đột nhiên đặt lên đỉnh đầu , dùng lực, khiến đầu về phía khác. Người ở bên còn là đóa hoa cao ngạo lạnh lùng, đôi mắt rủ xuống, bằng ánh mắt hờ hững: "Bên hai cái cốc nước, mang cái nào?"
Diệp Vĩnh Hoan theo hướng ngón tay của Diệp Khuynh Trú, thấy bàn hai chiếc cốc giống hệt , chỉ khác về dung tích.
Cậu bực bội chỉnh mái tóc của , khó hiểu hỏi: "Cậu hỏi mang cái lớn cái nhỏ là , vặn đầu gì?"
Diệp Khuynh Trú mỉm : "Giúp vận động cổ một chút, giữ nguyên một tư thế quá lâu, sợ liệt nửa ."
"...Cảm ơn ."
Ba cùng ngoài, với Diệp phu nhân rằng họ sẽ ăn và hát karaoke.
Những cuộc tụ tập của đám thanh niên thường xoay quanh mấy trò quen thuộc, chỉ là vì bọn họ đều là con nhà giàu, nên dù vẻ bình thường thì cách chơi cũng phong phú hơn nhiều.
Diệp Khuynh Trú mặc một chiếc áo gió mỏng, cổ kéo cao thể che kín cả phần cổ, một đôi giày leo núi cổ cao, khiến dáng vốn cao càng thêm thẳng tắp, trông ngầu khí chất.
Trịnh Miễn cũng dáng cao lớn, dù mới mười sáu tuổi nhưng cao hơn mét tám. Hơn nữa, do bắt đầu tiếp xúc với ngành giải trí từ sớm, gu thẩm mỹ trong ăn mặc của cũng .
Hai trai trẻ cạnh , vẻ ngoài đều vô cùng nổi bật, thế nên càng khiến Diệp Vĩnh Hoan đang xe lăn trông giống như một nhóc chuẩn dã ngoại. Cậu mặc một chiếc áo len rộng màu xanh nhạt, quần thể thao trắng, đôi boots vàng nhạt, n.g.ự.c còn đeo một cái bình giữ nhiệt, khuôn mặt hiện rõ vẻ khó chịu:
" đeo cái ."
"Cậu tự chọn đấy." Diệp Khuynh Trú vỗ nhẹ lên đầu .
Diệp Vĩnh Hoan sững một giây, tránh , chỉ nhỏ giọng lầm bầm:
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-20-cung-nhau-chong-dich.html.]
"Đó là bẫy chữ! Cậu sớm thể chọn thì chẳng chọn cái nào !"
Đến địa điểm hẹn ăn, Trịnh Miễn , Diệp Khuynh Trú đẩy xe lăn của Diệp Vĩnh Hoan theo .
Anh liếc mắt quanh phòng, nhanh chóng nhận tám, chín mặt.
Toàn bộ đều là những gặp và giới thiệu trong tiệc sinh nhật của Diệp phu nhân. Người lớn nhất cũng chỉ mới mười chín, nhỏ nhất là em gái của trai mười chín tuổi , mười bốn tuổi...
Quả thật đều là cùng thế hệ, cùng đẳng cấp, ngoại trừ Nhạc Thanh.
Diệp Vĩnh Hoan cũng lập tức thấy Nhạc Thanh, nhíu mày, nghiêng đầu hỏi Trịnh Miễn:
"Sao ở đây? Mọi với lắm ?"
Giọng hề nhỏ, phòng bao chẳng nhiều , thế nên ai cũng thấy rõ ràng.
lúc , một giọng nữ vang lên: "Anh Nhạc Thanh là do mời tới, vấn đề gì ?"
Phụng Yên Yên bật dậy, chắn mặt Nhạc Thanh như đang bảo vệ một báu vật.
Lúc , Diệp Vĩnh Hoan mới để ý thấy cô cũng mặt ở đây...
Phải , với độ mê vì tình của cô , đúng là thể chuyện .
thực sự ghét khuôn mặt của Nhạc Thanh.
"Không là tụ tập trong giới ? Nếu ngoài, xin phép ."
"Xì."
Trong góc phòng, khẩy một tiếng.
"Còn phân biệt trong giới với ngoài giới... thì nhanh lên, còn tưởng là trong giới ? Chẳng qua chỉ là một đứa con nuôi vô dụng của nhà họ Diệp mà thôi, vẻ cái gì chứ."
Ánh mắt Diệp Khuynh Trú lập tức trở nên lạnh lẽo, đẩy xe lăn rời ngay lập tức.
Lúc , nọ cất giọng nữa: "Ngay cả cả nhà họ Diệp cũng ? Nói cho cùng, mấy em chúng ở đây, gia đình đều quan hệ kinh tế mật thiết với nhà họ Diệp đấy."
Diệp Vĩnh Hoan hiểu.
Đám ở đây chỉ coi thường , mà căn bản cũng thật sự định tiếp nhận Diệp Khuynh Trú.
Bọn họ chỉ xem như một kẻ từng trải đời, một món đồ chơi mềm để dễ bề thao túng mà thôi.
"Chúng thôi! Đợi đến khi đưa nhà họ Diệp lên một tầm cao mới, mấy kẻ mắt ch.ó coi thường khác cũng ngày hối hận!"
Diệp Vĩnh Hoan trừng mắt gã trong góc, nghiến răng với Diệp Khuynh Trú.
Ban đầu, Diệp Khuynh Trú chẳng gì, chỉ nhanh chóng rời cho gọn. đến đây, bước chân chợt khựng .
Diệp Vĩnh Hoan là vì nguyên tác, tương lai, hiểu rõ rằng Diệp Khuynh Trú đang cầm kịch bản phản công, nên mới thể chắc chắn như . Diệp Khuynh Trú những điều ... Anh chỉ cảm thấy ngay cả Diệp Tu Hiệt cũng từng tin tưởng tương lai sẽ đạt thành tựu cao hơn chính ông.
Vậy mà thằng nhóc ngốc nghếch thể kiên định thốt những lời .
Dù là vô tình chăng nữa...
Lòng như một cái gai nhỏ đ.â.m , khiến dâng lên một cảm giác bảo vệ , một sự bốc đồng thể đè nén.
Anh đó là sự bốc đồng, nhưng... tuổi trẻ, ai mà đôi nóng nảy?
" thể dựa năng lực của chính để vững trong giới , cần ai nâng đỡ... nhưng thì ?"
Diệp Khuynh Trú đến bên chiếc ghế sô pha góc phòng, túm cổ áo gã , xách dậy:
"Thử xem ai vô dụng hơn? Ai mới là kẻ giá trị?"
Gã tức đến đỏ mặt tía tai: " là mạnh miệng! Ngay cả ông Diệp cũng nể mặt cha vài phần, dám đắc tội với ?"
"Đó là nể mặt cha , chứ nể mặt ."
Diệp Khuynh Trú lạnh nhạt , giọng điệu chút cảm xúc:
"Nếu cũng nể mặt , thì tiên đạt thành tựu như cha , chứ đừng núp bóng ông lên mặt khác, đến cả một trận thách đấu cũng dám nhận."
Giọng điệu của chẳng hề d.a.o động, nhưng chính sự bình thản càng khiến đối phương phát điên, dễ dàng kích động.
Gã giật khỏi tay , tức giận lột áo khoác, ném mạnh xuống ghế sô pha:
"Khốn kiếp! Đánh thì đánh! Ông đây sợ đập nổi một tên yếu đuối như mày chắc?"
Trong mắt đám , Diệp Khuynh Trú vẻ ngoài thư sinh tuấn tú, dáng cao nhưng gầy, từng sống trong khu ổ chuột.
Chắc chắn là một thằng xương giòn dinh dưỡng kém, yếu ớt chịu nổi một cú đấm, gì chuyện đ.á.n.h giỏi?
Những cùng suy nghĩ với gã đều tin Diệp Khuynh Trú thể đ.á.n.h thắng, nên lúc vẫn điềm nhiên xem.
Phụng Yên Yên thì kích động, cảm thấy giống như hai trai sắp lao tranh giành cô .
Cô chằm chằm Diệp Khuynh Trú một lúc, đột nhiên phát hiện sức hút của .
Trước đây cô luôn thích kiểu như Nhạc Thanh, nhưng vị thiếu gia nhà họ Diệp tìm về ... hình như cũng tệ?
Trịnh Miễn là duy nhất bước lên can ngăn: "Đừng đ.á.n.h ! Bình tĩnh nào! Khuynh Trú, Giang Nghị, gì thể chuyện đàng hoàng ?"
Mặc dù cũng cảm thấy lời của Giang Nghị quá đáng, nhưng cùng lắm thì lưng mách lẻo một chút, để cha dạy dỗ là , tuyệt đối thể để chuyện xa đến mức đ.á.n.h ! Trong phòng bao, những khác cũng bắt đầu ồn ào. Có hò hét cổ vũ cho Giang Nghị, kẻ giả vờ can ngăn nhưng lén mở camera phim, thậm chí còn mấy nhân cơ hội bật pháo giấy, đội "khuấy động bầu khí" quả thực đang nhiệm vụ của .
Diệp Vĩnh Hoan cũng sững sờ một chút, nhưng ngay đó nhanh chóng phản ứng .
Giọng trong trẻo vang lên, lập tức trấn áp cả căn phòng:
"Ai đ.á.n.h ? Văn đấu ?"
Cậu đầu Giang Nghị, giọng điệu đầy vẻ mỉa mai:
"Được đấy, hổ danh là kẻ tay chân phát triển."
Hàm ý: Não đơn giản.