Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 19: Bác Sĩ Tâm Lý
Cập nhật lúc: 2025-11-05 03:08:56
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B6nZJ3Kf8
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Diệp Vĩnh Hoan chịu thừa nhận trai . rõ ràng chỉ là một câu bâng quơ, mà lúc , Diệp Khuynh Trú cảm thấy chút ngứa ngáy trong lòng...
Trước đây khi chơi game, còn gọi là “ trai chơi cùng”, dễ chịu hơn hẳn so với mấy tiếng “” gọi thẳng cả họ lẫn tên .
“Ngày mai về sẽ mang quà cho .” Diệp Khuynh Trú suy nghĩ một chút, tiếp: “Gọi một tiếng, quà sẽ đắt hơn cả đôi hoa tai.”
Mặc dù vẫn là học sinh cấp ba, nhưng khi nhận khoản “tiền tiêu vặt” khổng lồ của nhà họ Diệp, Diệp Khuynh Trú hợp lý quản lý tài chính, còn đầu tư một vài mã cổ phiếu, lợi nhuận thu về nhanh. Hiện tại, tài sản lưu động trong tay đạt đến con bảy chữ .
Vừa dứt lời, Diệp Vĩnh Hoan bên còn kịp phản ứng, bên mấy bạn cùng phòng của Diệp Khuynh Trú bắt đầu ồn ào.
“Ôi chao, gọi một tiếng ‘’ là quà? Thế bọn gọi Trú cả năm nay , cũng nên chút quà ?”
Một khác chú ý đến điểm khác thường: “Hoa tai? Còn bảo bạn gái? Mau khai thật , cô gái nhỏ ở thế?”
Lão Tử: “ cũng quà, Trú dady!”
Mấy nam sinh cấp ba đúng là chẳng hề chút liêm sỉ nào.
Diệp Vĩnh Hoan thấy bầu khí náo nhiệt trong phòng ký túc xá bên , trong mắt khỏi lộ vài tia hâm mộ – cũng trải nghiệm một quãng đời học sinh như , lạnh lùng xa cách, bắt nạt, chỉ sự nhiệt huyết của tuổi trẻ và kiểu quan hệ “cha con” đầy thoải mái giữa những bạn cùng lứa.
Trong lúc tưởng tượng cũng thể hòa nhập bầu khí đó, Diệp Vĩnh Hoan khẽ cất giọng: “Vậy chẳng em trai ? Giờ còn thêm cả con trai nữa.”
Diệp Khuynh Trú đẩy đầu mấy bạn cùng phòng đang dí sát , chẳng cần nghĩ ngợi mà ngay: “Cậu giống bọn họ.”
Diệp Vĩnh Hoan vô thức nín thở, mất nửa giây mới thể bình tĩnh trở ... Không giống ở điểm nào?
Cậu bỗng cảm giác truy hỏi cho nhẽ.
bên cúp máy mất .
Diệp Khuynh Trú điện thoại sắp hết pin, bất lực một cái.
Điện thoại của học sinh nội trú ban ngày nộp cho giáo viên quản lý đời sống để sạc pin, vì ký túc xá lắp ổ cắm điện, nhằm ngăn chặn học sinh sử dụng các thiết điện công suất cao.
Hôm là thứ sáu, nhà họ Diệp đặt lịch hẹn với bác sĩ Lưu và bác sĩ Trần để cùng đến kiểm tra cho Diệp Vĩnh Hoan.
Bác sĩ Trần liếc bác sĩ Lưu bên cạnh, cảm thán một câu về sự vô thường của cuộc đời:
“Ông Lưu... ngờ... cũng ngày chúng ngang hàng đấy!”
Bác sĩ Lưu đẩy gọng kính viền của , mỉm nho nhã:
“Làm nghề bác sĩ như chúng , thể thăng chức quá nhanh .”
Bác sĩ Trần tò mò: “Ồ? Vì ?”
“Càng sủng ái thì càng c.h.ế.t sớm... Bác sĩ Trần, chúc sớm ngày vượt mặt .”
Khóe miệng bác sĩ Trần giật nhẹ.
Tình trạng hồi phục của Diệp Vĩnh Hoan khá .
Sau khi kiểm tra xong, bác sĩ Trần đề nghị họ thể bắt đầu chuẩn cho ca phẫu thuật. Phẫu thuật sẽ thực hiện ở nước ngoài, thời gian phục hồi đó thể kéo dài từ sáu tháng đến một năm.
Diệp phu nhân trông còn lo lắng hơn cả bệnh nhân, nhưng vì tỷ lệ thành công của ca phẫu thuật:
“A? Phải mất lâu ? còn tưởng chỉ hai tháng nữa, Hoan Hoan thể nhập học cùng bọn trẻ cơ.”
Bác sĩ Trần trấn an: “Nếu thứ suôn sẻ, khai giảng học kỳ một năm , thiếu gia chắc chắn sẽ kịp theo học.”
Diệp Vĩnh Hoan mặt cảm xúc: Bác sĩ đúng là hài hước.
so với bác sĩ Trần – điều trị chấn thương chân cho – thì khiến Diệp Vĩnh Hoan cảm thấy khó chịu hơn cả vẫn là bác sĩ Lưu, chuyên gia tâm lý.
Chưa chính thức bắt đầu buổi trị liệu mà cảm thấy căng thẳng .
“Tiểu Diệp dạo cảm thấy thế nào? Tâm trạng vui vẻ ?” Bác sĩ tâm lý thường bắt đầu bằng những câu trò chuyện nhẹ nhàng.
Diệp Vĩnh Hoan vì mà mất cảnh giác:
“Cũng vui vẻ.”
“Cậu căng thẳng, dối câu ?”
“Không.”
“...Câu hỏi cuối cùng, Dương Quá và Nhị Lang Thần sẽ bài tập bảo vệ mắt thế nào?”
Vốn đang tập trung cao độ để ứng phó với bác sĩ Lưu, Diệp Vĩnh Hoan đột nhiên sững .
“Ờ... thì, thì Nhị Lang Thần nhắm con mắt thứ ba , còn Dương Quá dùng một tay phiên ?”
Bác sĩ Lưu hài lòng , ánh mắt như đang ngắm một bệnh nhân tâm lý hồi phục: “Rất , câu trả lời của bình thường.”
Diệp Vĩnh Hoan nhịn hỏi: “Lẽ nào còn đáp án bình thường ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-19-bac-si-tam-ly.html.]
Bác sĩ Lưu gật đầu: “Có chứ. Có bệnh nhân từng trả lời rằng để Dương Quá giúp Nhị Lang Thần mát xa cho con mắt thừa .”
Diệp Vĩnh Hoan trố mắt: “Vậy chẳng Dương Quá t.h.ả.m ? Cậu bài tập bảo vệ mắt ? Tay thì còn , giờ đến mắt cũng mất nốt ? Ít nhất cũng giữ một trong hai chứ?”
Bác sĩ Lưu đột nhiên cảm thấy, hình như trạng thái tinh thần của Diệp Vĩnh Hoan... cũng bình thường lắm.
Sau khi kết thúc buổi trị liệu tâm lý, bác sĩ Lưu trò chuyện với Diệp phu nhân thêm nửa tiếng. Khi bước , sắc mặt bà trở nên vô cùng nặng nề.
Diệp Vĩnh Hoan chút bất an, xoay bánh xe, lưng với Diệp phu nhân, thấy biểu cảm của bà.
“Hoan Hoan, bác sĩ Lưu trạng thái tâm lý của con vẫn chuyển biến tích cực, con cần tiếp xúc nhiều hơn với những cùng trang lứa, điều đó sẽ lợi cho con...”
“Con .” Giọng Diệp Vĩnh Hoan nghèn nghẹn, đáp một cách uể oải.
Vừa trả lời xong, bỗng giật nhận điều quan trọng trong lời của Diệp phu nhân: “Tâm lý con chuyển biến ?”
Diệp phu nhân chỉ thở dài một thật dài.
Bỗng nhiên, tâm trạng của Diệp Vĩnh Hoan trở nên nặng nề hơn.
Theo lý mà , việc bác sĩ Lưu nhận sự khác biệt giữa và "Diệp Vĩnh Hoan" đây, đáng lẽ là một chuyện .
Thế nhưng chỉ nhận , mà còn khẳng định bệnh trạng của thuyên giảm, dẫn dắt tiếp xúc nhiều hơn với bạn bè cùng trang lứa?
Dù hiểu chuyên sâu về tâm lý học, nhưng rõ rằng, nếu một vấn đề tâm lý nghiêm trọng, thì thực nên tùy tiện tiếp xúc với bất kỳ ai. Những tiếp xúc sàng lọc và quan sát kỹ càng.
Nếu , quá trình điều trị sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng. Huống hồ là tiếp xúc với cùng trang lứa...
Diệp Vĩnh Hoan từng trải qua bạo lực học đường, hiểu rõ hơn ai hết rằng, những đứa trẻ ở độ tuổi hề ít ác ý hơn lớn. Đó cũng chính là lý do vì nhà trường và phụ cần sự hướng dẫn đúng đắn. Hơn nữa, những đứa trẻ vốn dĩ là “hạt giống ” từ trong bản chất, dù môi trường xung quanh hướng dẫn thế nào cũng vô dụng. Chúng còn một tấm lá chắn hảo mang tên “tuổi nhỏ”, thế nên khi điều càng chút kiêng dè.
Để một vấn đề tâm lý nghiêm trọng như “Diệp Vĩnh Hoan” tiếp xúc với những như ... chẳng đang ép phát điên ?
Buổi chiều, Diệp Khuynh Trú trở về.
Những suy nghĩ u ám của buổi sáng nhanh chóng Diệp Vĩnh Hoan vứt đầu.
Cậu kiêu ngạo , chờ lên tiếng .
Diệp Khuynh Trú về nhà, tiên là trở phòng ngủ tắm rửa, đồ ở nhà, đó lấy tập đề thi cần sắp xếp gọn gàng, mới ăn cơm.
Mặc dù vẫn chậm rãi việc của , nhưng Diệp Khuynh Trú nhận rằng Diệp Vĩnh Hoan đang chăm chú , gần như rời mắt.
Nếu đôi chân tiện lợi hơn, sẽ giống một con mèo ở nhà một quá lâu, cuối cùng cũng đợi “sen” trở về?
Bám theo từng bước, thỉnh thoảng cọ ống quần, miệng khe khẽ kêu “meo meo”.
Dễ thương quá.
Diệp Khuynh Trú bình tĩnh tưởng tượng.
Anh nhận rằng cách nhận Diệp Vĩnh Hoan đổi .
Có một đứa em trai như thế , nuôi cả đời... cũng chẳng chuyện gì to tát.
“Sao cứ chằm chằm thế?” Diệp Khuynh Trú hỏi.
“Quà mà ...”
Diệp Vĩnh Hoan kiếm gần mười nghìn từ Diệp Khuynh Trú trong một tuần, cộng thêm tiền bán đôi hoa tai đó, chỉ cần thêm một ít nữa là đủ đặt cọc một căn hộ nhỏ ! Đến lúc đó, sẽ tìm một tổ chức bí mật tên mua nhà, thần quỷ , thế nào cũng đến nỗi lang thang ngoài đường.
“Cậu gọi là .”
“Ba mươi giây tính.”
“Vậy những gì cũng tính.”
“Đồ ch.ó nhà !” Diệp Vĩnh Hoan nghiến răng nghiến lợi.
“Khách sáo quá.” Diệp Khuynh Trú vẫn thản nhiên như .
Sau bữa tối, Diệp phu nhân nhận một cuộc gọi trong phòng khách, đó liền gọi Diệp Khuynh Trú .
“Trịnh Miễn rủ con mai chơi, nhớ đưa Hoan Hoan theo cùng. Thằng bé Trịnh đó cũng đồng ý , mai nhớ chăm sóc em trai con một chút.”
Những đứa trẻ trong giới vẫn giao lưu với , đây cũng là nhiệm vụ mà Diệp Tu Hiệt giao cho , vì Diệp Khuynh Trú từ chối.
Chỉ là... bảo đưa Diệp Vĩnh Hoan theo?
Bản ? Thật giả cùng xuất hiện trong một vòng giao thiệp mà kẻ giả từng thuộc về, dù là với ai, ít nhiều cũng sẽ thấy khó xử.
điều Diệp Khuynh Trú quan tâm tiên là bản , mà là suy nghĩ của Diệp Vĩnh Hoan:
“Cậu ?”
Diệp phu nhân thoáng bất ngờ sự quan tâm của con trai, nhanh chóng xúc động đầy vui mừng: “Không cũng ! Bác sĩ tâm lý của Hoan Hoan , con cần tiếp xúc nhiều hơn với bạn bè đồng trang lứa, sẽ lợi cho sức khỏe tinh thần.”
Nghe xong, Diệp Khuynh Trú chần chừ gật đầu.
Lý thuyết vẻ hợp lý, giống như một lời khuyên xuất phát từ lợi ích của bệnh nhân. ... hình như gì đó lắm.