Pháo Hôi Chỉ Muốn Chết Cho Rồi - Chương 12: Niềm Hạnh Phúc Của Đời Người
Cập nhật lúc: 2025-11-05 02:59:50
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2g34BBhjFr
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tiểu Trú, sổ hộ khẩu mới và chứng minh nhân dân mới gửi tới , con giữ cẩn thận nhé.”
Diệp phu nhân bước đúng lúc Diệp Khuynh Trú cất điện thoại.
Trong trò chơi, chỉ tùy tiện liên kết với một đồng đội nào đó. Dù những loại buff tăng cường , gắn lên ai cũng ... Anh thói quen cố định chơi cùng một nào cả.
Nhận lấy chứng minh nhân dân mới, thấy tên đổi, thoáng sững sờ.
“Đi thôi, chúng đón Hoan Hoan.”
Diệp Khuynh Trú gật đầu, dậy.
Lúc , Diệp phu nhân đột nhiên đầu, khoác tay lên cánh tay . Nhận sự cứng đờ của , bà chút mất mát. “Không quen ?”
Diệp Khuynh Trú hít sâu một , lâu mới chậm rãi lên tiếng, giọng trầm khàn, “Văn Thu Thụy từng chạm con.”
Dù trưởng thành sớm đến , thì vẫn chỉ là một đứa trẻ mười sáu tuổi. Ký ức sáu tuổi mơ hồ, nhưng tuyệt đối hề bất cứ điều gì gọi là hạnh phúc gia đình.
“Con hận bà ?”
Diệp Khuynh Trú im lặng một lúc, chậm rãi , “ Con vĩnh viễn gặp bà nữa.”
Diệp phu nhân cũng thở dài, “Vậy con hận Diệp Vĩnh Hoan ?”
Lúc đặt câu hỏi , trong lòng bà rối bời thấp thỏm. Bà thực mong đợi câu trả lời, bởi bản năng của con chính là trốn tránh đau khổ và lựa chọn.
Diệp Khuynh Trú bỗng nhớ chuyện xảy trong trò chơi – Diệp Vĩnh Hoan định chơi khăm , bảo đàn em chuốc say , lột sạch ném ngoài. Cảm xúc trong lòng chút phức tạp.
Nói thật, nghĩ kế hoạch đó thể thành công, họ lấy tự tin để tin rằng sẽ say mặt bọn họ chứ?
Huống hồ, còn thấy kế hoạch đó tận tai, hai thể là đang âm mưu ngay sát bên một cách lộ liễu.
Khi , điều nghĩ chỉ là: Sao những kẻ ngu ngốc đến ?
Diệp Khuynh Trú mắc chứng dị ứng với sự ngu ngốc khá nghiêm trọng. Trong mắt , những kẻ chỉ IQ quá thấp chỉ khiến khác thêm phiền phức, gây rắc rối và sẽ cực kỳ ghét điều đó.
Vì , cực kỳ khó chịu với kẻ "tập kích lộ liễu", trong trò chơi liền dứt khoát thả cho luôn.
với kẻ đồng lõa khác trong vụ âm mưu ...
“Không cảm giác gì cả.”
Anh về chuyện hận thù. Cuộc sống của cần chứa quá nhiều cảm xúc tiêu cực như .
Diệp phu nhân ôm lấy , “Tiểu Trú, con sẽ là đứa con quan trọng nhất của nhà họ Diệp... hãy để cho Hoan Hoan một chút gian để sinh tồn.”
Bà cũng ngờ rằng, đứa con trai ruột của – từng bà nuôi dưỡng – nhận thức sâu sắc đến .
bà vẫn lo lắng cho Diệp Vĩnh Hoan.
Thằng bé là một đứa ngốc nghếch khờ dại, Diệp Tu Hiệt dạy dỗ nó nhiều năm như , thế mà cũng chẳng dạy nổi cho nó một chút mưu mô nào.
Nó phù hợp với những trò đấu đá quyền lực trong nhà họ Diệp. Cũng may, bọn trẻ mới mười sáu tuổi, vẫn còn cơ hội "tạo tài khoản" từ đầu.
Diệp Khuynh Trú hiểu . “Tại , là con nhường?”
Biểu cảm của Diệp phu nhân bỗng trở nên kỳ lạ, dường như đang kìm nén điều gì đó. “Đối với cha con mà , ông thể chấp nhận A Hoan, dù gì cũng nuôi dạy hơn mười năm . Hơn mười năm, nuôi một con mèo con ch.ó cũng tình cảm, huống chi là một đứa trẻ ?”
Bà , nhà họ Diệp là một đại gia tộc, một gia đình hào môn bề ngoài hào nhoáng, nhưng thực chất bên trong đầy rẫy những quy tắc sinh tồn lạnh lùng và tàn nhẫn.
Diệp Tu Hiệt thể trở thành gia chủ nhà họ Diệp, thể là một lương thiện đơn thuần ?
Trong mắt ông , Diệp Vĩnh Hoan chẳng qua cũng chỉ là một miệng ăn thêm trong nhà. Ông ngại nuôi con của khác, thậm chí thể cho nó một cuộc sống xa hoa mà cả đời một bình thường cũng chẳng dám mơ tới... với điều kiện, nó an phận.
“Hoan Hoan suy nghĩ đơn giản, cũng cố chấp, thể rõ tình cảnh của . Hiện tại, vẫn còn thể gắng gượng bảo vệ nó, nhưng ... khi con trưởng thành, quyết định nó ở , sẽ chỉ phụ thuộc con."
Ánh mắt Diệp phu nhân thoáng trở nên ảm đạm.
Bà thể bảo vệ Diệp Vĩnh Hoan cả đời. Đợi đến lúc hai cha con bắt đầu chuyển giao quyền lực, tiếng của bà cũng sẽ dồn xuống tận đáy.
Tất nhiên, bà thể chơi lá bài tình cảm với Diệp Khuynh Trú.
bà thể .
Trước mắt bà, đây cũng là con ruột của . Làm bà thể thiên vị một đứa mà bỏ qua suy nghĩ của đứa còn chứ?
Bà chỉ thể nhân lúc chuyện đến mức thể vãn hồi, sớm đặt nền móng .
Tất nhiên, về phía Diệp Vĩnh Hoan, bà cũng sẽ cố gắng giúp nó hiểu chuyện hơn. Bà trông mong nó đạt thành tựu gì to lớn, chỉ cần yên một chỗ, đừng thực sự đắc tội với ai quá đáng là .
Nghĩ , Diệp phu nhân thấy an tâm hơn một chút, liền gọi tài xế đến đón bọn họ.
Lúc gặp Diệp Vĩnh Hoan, nhóc đang trong trạng thái tinh thần định một buổi chiều leo rank, tâm trạng bình thản. Thấy Diệp Khuynh Trú, còn gật đầu chào. Diệp phu nhân bầu khí hòa hợp giữa hai đứa, vui vẻ xoa đầu Diệp Vĩnh Hoan. “Hoan Hoan trông vẻ vui?”
"Hôm nay là sinh nhật mà, tất nhiên cả ngày đều vui vẻ ." Diệp Vĩnh Hoan thuận thế dụi nhẹ lòng bàn tay bà, đôi mắt mèo khẽ nheo , trông càng giống một con mèo lười biếng.
Diệp Khuynh Trú bỗng nhiên vuốt mèo.
Anh Diệp Vĩnh Hoan, chút do dự mà vạch trần , “Lúc trưa, hình như vui lắm thì ?”
“Làm gì chuyện đó!” Diệp Vĩnh Hoan theo phản xạ mà xù lông ngay lập tức.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phao-hoi-chi-muon-chet-cho-roi/chuong-12-niem-hanh-phuc-cua-doi-nguoi.html.]
“Ồ... Vậy gọi là , còn thích , cũng là vì vui ?”
quen , cũng thể nào thích . Người thích là kiểu như Khuynh Trú cơ!
Diệp Vĩnh Hoan đầu , động tác buồn nôn, “Cậu nghĩ nhiều quá , chỉ là thích cái kiểu gặp cố , tỏ quen thuộc quá mức như thôi.”
Nhìn hai đứa đấu khẩu, Diệp phu nhân mới nhớ chuyện lúc trưa. Thái độ của Diệp Vĩnh Hoan khi đó quả thực kỳ lạ. “Hoan Hoan, con ghét Nhạc Thanh ?”
Diệp Vĩnh Hoan cụp mắt, hai ngón tay xoay qua xoay , “Không , chỉ là nhớ thôi. Nhìn tự nhiên như , con thấy khó chịu.”
Diệp Khuynh Trú liếc một cái. Người chỉ tránh né ánh mắt khác khi đang dối.
“Vậy ... Mẹ còn định để kèm con học nữa đấy. Dù Hoan Hoan cũng sắp trường !”
"Để con dạy ." Diệp Khuynh Trú đột nhiên lên tiếng. Ánh mắt Diệp phu nhân bỗng sáng bừng, “Thật ! Vậy thì quá !”
Diệp Vĩnh Hoan vốn đang thấp thỏm lo sợ, e rằng Diệp phu nhân sẽ bắt ép Nhạc Thanh kèm học, giờ Diệp Khuynh Trú , mới thở phào nhẹ nhõm. “Hy vọng đừng ngu quá, ghét mấy đứa ngốc.”
" ngu! Không đúng! Ai thèm quan tâm ghét ghét! còn ghét nữa kìa!" Chú mèo nhỏ xù lông.
“Trưa nay —”
“Câm miệng!”
Diệp phu nhân bên cạnh phì , nhân dịp , bà ước một điều nhân ngày sinh nhật – hy vọng mỗi ngày đều thể hạnh phúc như lúc .
Bữa tiệc tối tổ chức tại một khách sạn sân vườn trong thành phố, nơi đây là địa điểm thường xuyên lui tới của giới nhà giàu và nổi tiếng, vì thế bên ngoài khách sạn quanh năm đều cánh săn ảnh túc trực.
Hôm nay nhà họ Diệp chủ động công khai phận của Diệp Khuynh Trú, đó sẽ liên quan đến chuyển nhượng cổ phần và kế hoạch tài sản. Với bối cảnh của nhà họ Diệp, những chuyện như thế đều là tin tức mà sẽ tranh bàn tán.
Sau khi nhà họ Diệp đến nơi, lượng khách trong sảnh tiệc ngày càng đông, chủ yếu là giao thiệp thương mại. Diệp Vĩnh Hoan chứng ám ảnh xã hội, ngay lập tức yêu cầu đưa phòng nghỉ.
Đáng tiếc là chiếc xe lăn của quá nổi bật, cha bên cạnh, nên ít lách qua bảo vệ để đến dò hỏi tin tức từ , đến mức bảo vệ cũng chặn nổi. Diệp phu nhân bước tới, một nhóm bạn của bà cũng lập tức ùa đến. Dù bà cũng là một trong những nhân vật trung tâm của bữa tiệc tối nay. “Hoan Hoan lớn thế , vẫn đáng yêu như hồi bé !”
“Trông trai thế , tính chuyện hôn nhân ?” Trên đời , thiếu nhất chính là những kẻ gió chiều nào xoay chiều đó. Nhìn thấy Diệp phu nhân tự tay đẩy xe lăn cho Diệp Vĩnh Hoan, họ lập tức đ.á.n.h giá giá trị của , suy nghĩ xem nên đối xử với như thế nào cho .
Cuối cùng, đến khi Diệp phu nhân đẩy Diệp Vĩnh Hoan lên lầu, hơn mười phút trôi qua.
Mái tóc cố định bằng keo vuốt của cũng xoa đến rối bù.
Vốn dĩ mắc chứng sợ xã hội, giờ thật sự sắp đến nơi, đôi mắt ngập nước, tủi tố cáo với . “Con là đến ! Đông như thì gì vui chứ! Có gì đáng xem chứ! CÓ GÌ ĐÁNG MÀY MÒ CHỨ?!”
Diệp phu nhân vội vàng ôm lấy con trai nhỏ, nhẹ giọng dỗ dành.
thực , trong lòng bà vui...
Từ hai năm , khi Diệp Vĩnh Hoan gãy chân, thằng bé như tự giam , còn nũng với bà, cũng còn tùy hứng bộc lộ cảm xúc như . Điều khiến bà cảm thấy mệt mỏi. Tình cảm vốn dĩ là sự cho từ hai phía. Bà , nếu cứ mãi nhận bất kỳ hồi đáp nào từ con trai, thì tình thương của bà dành cho nó còn thể duy trì bao lâu nữa.
"Cục cưng, chỉ thôi. Một lát nữa sẽ mang đồ ăn ngon lên cho con." Diệp phu nhân cúi xuống, đặt một nụ hôn lên trán .
Diệp Vĩnh Hoan lập tức đỏ mặt, lí nhí : “Con trách mà.”
Cậu bỗng nhiên cảm thấy, chuyện xuyên sách cũng tệ lắm.
Ít nhất, một thực sự yêu thương .
Ban đầu, nghĩ chỉ là một kẻ xa lạ trong gia đình , đơn độc một giữa thế giới ... đến giờ, như thế là hạnh phúc lớn nhất của . Cái ý nghĩ buông xuôi tất cả, mong sớm "restart" cuộc đời cũng chẳng còn mạnh mẽ như nữa. Cuộc sống vẫn đẽ, ít nhất... Diệp phu nhân là đẽ.
Diệp Vĩnh Hoan một trong phòng nghỉ, lấy điện thoại định chơi game.
Cậu mở danh sách bạn bè, xem thử ai thể dẫn leo rank .
Thế nhưng, phát hiện trong danh sách bạn của bỗng dưng thêm một .
Gian Lận Khi Kéo Rank Là Chó!
Hả?
Lúc nào thêm bạn? Lúc nào chấp nhận kết bạn?
Cậu ấn tượng gì cả. Gian Lận Khi Kéo Rank Là Chó online, bấm khung chat của đối phương mới hiểu chuyện gì xảy .
Không hổ danh là "dogft", hóa là trúng buff ràng buộc của hệ thống.
Hiểu đơn giản thì cái giống như buff tình nhân, khi hai chơi ở gần thì nhân vật sẽ xuất hiện hiệu ứng trái tim màu hồng.
Còn buff của và Gian Lận Khi Kéo Rank Là Chó thì yêu cầu hai cùng chơi, đó sẽ thưởng thêm một buff tăng cường.
Còn tác dụng gì khác nữa thì rõ. Giờ đối phương online, cũng cơ hội kiểm chứng.
Diệp Vĩnh Hoan danh sách bạn bè, một ai đang online.
Thế là quyết định solo một trận.
đúng lúc trận, trong phòng bỗng nhiên ti vi tự bật lên.
Âm thanh đột ngột vang lên giật nảy , còn tưởng chuyện ma quái gì xảy . “Có ai ? Bên ngoài ai ?”
Cậu cố gắng điều khiển xe lăn phía cửa, nhưng phát hiện...
Cửa khóa từ bên ngoài.
Cậu về phía chiếc ti vi vẫn còn đang tự động đổi kênh, run run tay tắt game, lập tức mở danh bạ định gọi đến giúp.
Cậu sợ , cũng sợ ma. Trong lúc hoảng loạn, thậm chí còn bấm gọi cho ai.