Phải Lòng Gián Điệp Thái Tử Phi - Chương 2

Cập nhật lúc: 2025-09-11 14:58:20
Lượt xem: 24

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Trong 3 tháng tiếp theo, Đông cung.

Nến đỏ cháy bừng, phản chiếu cả căn phòng thành một màu vàng đỏ, màu sắc chói lòa gần như chảy . Trong khí tràn ngập mùi hoa hợp hoan nồng nàn, mùi sơn mới, và một cảm giác đè nén nặng nề mang tên “quyền lực”. Chăn thêu rồng phượng trải chiếc giường lớn bằng gỗ đàn hương chạm khắc, xa hoa đến ngột thở. Các cung nhân hầu trong điện đều cúi đầu, nín thở, ngay cả thở cũng khẽ khàng hết mức, sợ kinh động đến điều gì đó.

Phượng quan nặng trĩu và bộ xiêm y lộng lẫy đè nặng, cổ đau mỏi, từng lớp từng lớp áo cưới như một cái bàn là nóng bỏng quấn lấy . Ta thẳng bàn trang điểm, trong gương đồng phản chiếu một khuôn mặt trang điểm đậm, hề chút vui mừng nào. Người trong gương ánh mắt trống rỗng, chỉ đầu ngón tay vô thức siết chặt lấy ống tay áo phức tạp của bộ y phục cưới, vò nát tấm lụa đến mức còn hình dáng gì nữa.

"Cót két..."

- Edit by Thiên Thanh -
Ăn cắp truyện đăng wattpad là vô đạo đức, vô học.

Tiếng cửa điện đẩy đặc biệt rõ ràng, mang theo một luồng rượu nồng nặc. Tiếng bước chẩn vững chãi, một bước, một bước, giẫm sàn gạch vàng sáng bóng như gương, giống như búa tạ gõ tim . Luồng khí lạnh lẽo đó, pha lẫn với rượu, ngay lập tức bao trùm bộ tẩm điện.

Các cung nhân lặng lẽ rút lui, cánh cửa điện nặng nề đóng phía , ngăn cách sự ồn ào bên ngoài.

Ta cứng đờ, đầu .

Trong gương, bóng dáng đang tiến gần phản chiếu rõ mồn một. Áo bào thêu rồng bằng chỉ vàng nền màu đen tuyền nổi bật vóc dáng cao lớn thon gầy của , ánh nến đổ bóng sâu xuống khuôn mặt góc cạnh. Hắn dừng cách đó vài bước, bóng dáng cao lớn gần như nuốt trọn trong gương. Đôi mắt sâu thấy đáy, chút dịu dàng nào của tân hôn, chỉ sự dò xét lạnh lùng và một chút vẻ thích thú đầy vẻ bề .

Sự im lặng lan tỏa giữa những ngọn nến đỏ đang cháy, khí đặc quánh như mật ong đông , mang theo vị ngọt ngấy đến ngạt thở. Hắn đột nhiên khẽ một tiếng, tiếng trầm thấp, nhưng như cây kim tẩm băng, đ.â.m màng nhĩ đau nhói.

"Thái tử phi." Hắn cất tiếng, giọng khàn khàn vì rượu, mỗi từ đều gõ lên một sợi dây đàn căng thẳng, "Vị trí , thoải mái ?"

Cuối cùng cũng di chuyển. Một bước đến lưng , cảm giác áp bức khổng lồ ngay lập tức bao trùm lấy . Trong gương đồng, bóng dáng cao lớn của che khuất . Một bàn tay với các đốt ngón tay rõ ràng, chai sần mang theo sức lực thể cưỡng , đột ngột túm lấy cằm , buộc đầu ngửa , tầm mắt buộc chạm đôi mắt lạnh lẽo sâu thấy đáy của .

Đầu ngón tay lạnh lẽo chạm làn da ấm áp ở cổ , rùng . Lực siết đang tăng lên, mang theo sự tàn nhẫn và tra tấn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/phai-long-gian-diep-thai-tu-phi/chuong-2.html.]

"Cô thấy ngươi…" cúi xuống, thở nóng hổi, mang theo mùi rượu phả vành tai , giọng hạ thấp hết mức, giống như lời thì thầm của tình nhân, nhưng mỗi chữ đều tẩm độc, " nổi mấy ngày ."

Cảm giác ngạt thở đột ngột túm lấy , tim đập điên cuồng trong lồng ngực, gần như đập vỡ xương sườn. Áp lực cổ rõ ràng truyền mối đe dọa của cái chết. Ta buộc ngẩng đầu, đối diện với ánh mắt lạnh lùng gần trong gang tấc của , trong đó hề chút dục vọng nào, chỉ sự thờ ơ trần trụi của một kẻ săn mồi đang đánh giá con mồi và một chút... chế giễu.

Ta mở miệng, nhưng cổ họng như giấy nhám bít , thể phát bất kỳ âm thanh nào. Chỉ móng tay cắm sâu lớp da mềm trong lòng bàn tay, mang đến một cơn đau nhói, miễn cưỡng duy trì chút tỉnh táo đang lung lay.

Hắn chằm chằm khuôn mặt ửng đỏ vì ngạt thở và sự kinh hãi cố gắng kìm nén trong mắt, khóe môi càng trở nên lạnh lùng hơn. Ngay khi nghĩ rằng lực siết sẽ tiếp tục tăng, cho đến khi bẻ gãy xương cổ mỏng manh của , đột nhiên buông tay.

"Ha." Một tiếng ngắn ngủi.

Ta kịp đề phòng, cơ thể mất điểm tựa, loạng choạng về phía một bước, hai tay vội vàng chống lên chiếc bàn trang điểm lạnh lẽo mới miễn cưỡng định cơ thể. Gương đồng “loảng xoảng” một tiếng va , lăn xuống đất. Cơn ho dữ dội xé rách cổ họng , khí trong lành tràn phổi, mang đến một cơn đau nhói.

Hắn thèm chiếc gương đồng đất, thẳng về phía chiếc giường tân hôn trải tấm chăn chói mắt , hình cao lớn mang theo cảm giác chiếm hữu thản nhiên. Hắn đưa tay, thong thả cởi thắt lưng ngọc áo bào.

"Nghỉ ngơi , Thái tử phi." Hắn lưng về phía , giọng trở vẻ thờ ơ thường ngày, như thể khoảnh khắc c.h.ế.t từng xảy , "Ngày mai, còn màn kịch đang chờ ngươi xem."

Thắt lưng ngọc ném bừa bãi lên chiếc bàn thấp bên cạnh, phát tiếng động giòn tan. Hắn mặc nguyên y phục xuống, lưng về phía , chỉ để một bóng lưng lạnh lùng xa cách, thể xâm phạm. Ánh sáng mờ ảo của nến đỏ phác họa đường nét vai và lưng , giống như một bức tường đồng thể vượt qua.

Trong tẩm điện chỉ còn tiếng nến cháy lách tách và tiếng thở hổn hển nặng nề, dồn nén của vẫn thể bình . Ta vịn mép bàn trang điểm, đầu ngón tay lạnh buốt, khẽ run. Cảm giác còn sót cổ lạnh đến thấu xương.

Màn kịch ?

Ta từ từ thẳng dậy, chằm chằm mảnh vỡ của chiếc gương đồng đất đang phản chiếu những ánh sáng méo mó, khuôn mặt trong gương trắng bệch như ma, nhưng ánh mắt lắng xuống từng chút một, ngưng tụ thành vẻ lạnh lùng gần như tê dại.

, màn kịch ... chỉ mới bắt đầu thôi.

Loading...