Mà Lộ Lê thấy Trì Thầm Yến vẫn chưa trả lời mình, trong lòng liền lộp bộp một tiếng, hai tay nắm chặt thành quyền.
Trong đầu cô lúc này 7749 viễn cảnh xảy ra, cuối cùng dừng lại ở một chữ “muốn ly hôn”.
Cái khác với cô sao cũng được, nhưng cô tuyệt đối không chấp nhận chuyện này.
May sao lúc này Trì Thầm Yến mở miệng nói: “Anh có ăn cơm trưa trên máy bay, hương vị cũng không có gì khác, còn bữa tối cũng ăn rồi” anh dùng ánh mắt ý bảo “là ăn cùng với em đó.”
Lộ Lê cảm thấy Trì Thầm Yến đang chơi chiêu với cô, không khác gì lạy ông tôi ở bụi này. Cô trầm mặt xuống hỏi tiếp: “Anh cảm thấy ý em đang hỏi là ý đó ư?”
Trì Thầm Yến nghe xong trong lòng cũng buông lỏng một chút.
Không hiểu sao tự nhiên thấy hơi buồn cười.
Câu hỏi của cô đương nhiên còn có ý khác, cho nên Lộ Lê bây giờ là đang lo lắng anh ở bên ngoài đã “ăn no” hay chưa.
Nhưng mà anh cũng biết cô lo lắng như vậy cũng không phải vì tình cảm hay gì, vốn dĩ cô không có tình cảm với anh. Cô chẳng qua đang lo lỡ bị lộ tin thì mình sẽ bị mất mặt thôi.
Mà Lộ Lê bên kia lại đang cảm thấy Trì Thầm Yến đang giả bộ hồ đồ với cô, hầm hừ chuẩn bị xuống giường. Cô nghĩ kỹ rồi, bây giờ muốn lập tức gọi về nhà, nói không vợ chồng gì nữa, sau đó cho người thu thập chứng cứ Trì Thầm Yến ngoại tình, cuối cùng ly hôn, đuổi anh ra khỏi cửa.
Chẳng qua là cô đã quên mất, hai người đã ký hợp đồng trước hôn nhân. Luật sư hai bên cũng đã coi qua, một khi ly hôn thì tài sản của ai nấy giữ, không có tranh chấp.
Lộ Lê mũi chân vừa đụng dép lê bên giường, Trì Thầm Yến đã lấy lại tinh thần mà duỗi tay ôm lấy cô, cũng thuận tiện mà đá dép lê của cô qua một bên.
Lộ Lê đi chân không giương mắt trừng Trì Thầm Yến.
Trì Thầm Yến lúc này mới nghiêm túc trả lời cô: “Không có chuyện ở bên ngoài ăn no.”
“Cho nên cũng không có chuyện chán cơm thèm phở.”
Lộ Lê tự hồ không quá tin tưởng hỏi lại: “Thật?”
Trì Thầm Yến: “Em không tin thì anh có thể chứng minh một chút.” Dù sao cũng đã bàn tới chuyện ly hôn rồi, trước khi ly hôn mà cô chủ động yêu cầu thì anh cũng không có lý do nào để cự tuyệt.
Lộ Lê: “………………”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-8-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Trì Thầm Yến đem dép của cô đá qua một bên, đương nhiên cũng không có chuyện cho cô xuống giường.
Trì Thầm Yến lên giường.
Sau đó sự thật chứng minh Trì Thầm Yến không có lừa cô, anh dùng hành động thực tế chứng minh là anh đói bụng, rất rất đói, đói suốt ba tháng trời.
Tự nhiên sự việc này xảy ra làm Lộ Lê có chút chịu không nói, nhưng mà cũng là bản thân khởi xướng, sau đó lại ngượng ngùng muốn quỵt nợ. Cuối cùng chỉ có thể cắn môi, cảm thấy hai người hợp nhau ở cái phương diện này cũng hợp hơi quá rồi.
Hôm sau, ánh mặt trời vô cùng rực rỡ.
Lộ Lê không biết mình đã ngủ bao lâu nữa, lấy điện thoại dưới gối ra xem, thấy đã 11 giờ rồi.
Bên cạnh không có ai, Trì Thầm Yến đã sớm rời giường đi làm rồi.
Lộ Lê nhe răng trợn mắt mà nâng người từ trên giường bò dậy, chỉ cảm thấy toàn thân chỗ nào cũng không thoải mái, lê dép lê đi rửa mặt. Một tiếng sau, rửa mặt trang điểm xong, mới miễn cưỡng coi như khôi phục tinh lực.
Chị Lý đã sớm chuẩn bị xong cơm trưa, Lộ Lê ngồi ở bàn ăn, một bên gặm sườn non, một bên lướt điện thoại.
Có mấy tin nhắn chưa đọc, Thiên Vĩnh nhắn bảo mấy bộ hôm qua cô thích ở trong show thời trang đã đem đến phòng giữ quần áo của cô rồi, cũng dọn dẹp xong xuôi hết rồi. Sau đó Kiều Giai Nhất nhắn cho cô nói là buổi chiều tới, có chuyện đại sự muốn tuyên bố.
Kiều Giai Nhất là bạn mà Lộ Lê quen được sau khi gả đến thành phố S. Kiều gia làm du lịch, Lộ Lê với cô cũng chỉ là biết nhau thôi, chưa gặp được mấy lần. Kết quả sau đó vô tình biết được đối phương nhìn bên ngoài đứng đắn nhưng đều thích đu idol như nhau. Có sở thích chung, hai người liền kết đôi làm bạn, quan hệ càng ngày càng thân, bây giờ đã là bạn tốt của nhau.
Lộ Lê nhắn lại cho Kiều Giai Nhất một cái icon “ok” xong lại tiếp tục lướt lướt, sau đó liền phát hiện có một tin quan trọng mà mình chưa xem.
Người gửi tin nhắn là thư ký của ba cô, hai ngày trước nhắn hỏi cô cùng Trì tiên sinh gần đây sống chung thế nào.
Thư ký của ba mắc gì lại quan tâm mấy chuyện này?
Lộ Lê cũng không thèm nghĩ nhiều, thấy tin nhắn đã là của hai ngày trước, cũng lười trả lời. Cơm nước xong xuôi, cô đi lên phòng quần áo mà xem đồ hôm qua đã chọn.
****
Trong trung tâm thành phố mới khai trương một tiệm bánh ngọt, trong góc có một cô gái đang tức giận mà không ngừng chửi rủa.
“Tớ thật muốn đập c.h.ế.t cái tên chó c.h.ế.t kia. Vợ con đều có cả rồi mà còn dám ra ngoài ra vẻ độc thân, bị phát hiện còn la l.i.ế.m mà đòi người ta chúc phúc. Mẹ nó thật chứ! Bà đây đưa tiền cho anh không phải để anh cầm đi nuôi vợ con! Rồi mấy người qua đường “chính nghĩa” kia nữa, một cắc cũng không bỏ ra mà giờ chạy ra chỉ trích, nói fans không biết chúc phúc cho idol? Fans không có quyền can thiệp cuộc sống cá nhân của idol? ĐM, sao ngay lúc cầm tiền của bọn tôi rồi ra vẻ bạn trai quốc dân kia thì không nói luôn là mình đã có vợ có con chứ? Hẳn cũng biết nếu nói ra thì không còn ai tình nguyện vì anh mà tiêu tiền nữa chứ gì?”