Lộ Lê: “Nhưng mà em thấy là lâu lâu khoe một chút cũng không c.h.ế.t ai, sẽ không bị người ta nói là hai chúng ta thích khoe ân ái đâu. Nhưng mà có kín đáo thế nào thì cũng không thể để bọn họ gọi chúng ta là vợ chồng plastic được.”
Trì Thầm Yến hơi giật mình, đột nhiên không biết nói gì.
Lại một lần nữa mạch não kinh người của Lộ Lê thành công thuyết phục người khác.
Lộ Lê gật đầu: “Hay là để em đăng Weibo nói đây là hình chụp của em với anh, để mấy người nói bậy bạ kia chống mắt ra mà xem cho rõ.”
Trì Thầm Yến vội ngăn cản: “Đừng.”
Lộ Lê lại cười một chút, cao ngạo: “Đương nhiên không đăng ảnh đâu. Bức ảnh kia chụp em xấu như vậy, có cho tiền em cũng không dám tự nhận đâu.”
Trì Thầm Yến thở phào một hơi.
Lộ Lê nhớ lại tấm hình kia, nhớ ra Trì Thầm Yến chỉ thấp thoáng lộ ra sườn mặt thôi. Sau đó cô ngẩng đầu lên, ở khoảng cách thật gần mà nhìn anh.
Lộ Lê nhìn một hồi liền nói: “Ông xã, mắt anh sáng lấp lánh như sao luôn đó.”
“Trên mạng, người ta cả ngày tung hô mấy minh tinh, thần tượng này nọ, chắc là họ chưa nhìn qua đôi mắt của ông xã đó.”
Trì Thầm Yến liền thấy có biến sắp tới rồi, chỉ biết nhìn cô gật đầu.
Lộ Lê: “Sao trên đời này lại xuất hiện một người có ngũ quan xuất sắc như ông xã của em vậy nhỉ? Này nhé, lông mi cong ơi là cong này, mũi cũng thẳng ơi là thẳng. Còn có xương quai xanh hõm vào thế này, nếu mà ông xã chơi lipstick challenge thì chắc là ăn đứt mấy chị gái trên mạng luôn đó. Còn có… ”
Trì Thầm Yến đang muốn mở miệng ngăn cô đừng nói nữa, thình lình có một đôi môi mềm áp lên môi anh.
Lộ Lê ngồi thẳng người lên, hôn môi Trì Thầm Yến.
Nụ hôn của cô rất nhẹ, dừng lại trên đôi môi mỏng của anh mấy giây rồi mới rời ra, trong mắt đầy ánh thẹn thùng, mắt trong như nước, khóe mắt như tản ra chút vụn đào hoa.
Lộ Lê: “A Lê còn rất thích đôi môi mê người của ông xã nữa.”
Trì Thầm Yến giật mình, trong chốc lát quên mất cả việc nói chuyện, không ngừng nhớ lại cảm xúc mềm mại của đôi môi nhỏ kia.
Trước giờ, anh và Lộ Lê chưa từng hôn nhau.
Lần đầu tiên hôn là khi làm đám cưới, sau khi tuyên thệ trước cha mẹ tổ tiên xong. Đương nhiên sau phần này chính là phần cô dâu chú rể hôn nhau. Lúc này khách khứa xung quanh vỗ tay hô hôn đi, sau đó ai ai cũng nín thở mà đón chờ khoảnh khắc đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-19-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Sau đám cưới hai người cũng có hôn nhau, nhưng rất ít, mà cũng chỉ ở trên giường thôi. Những nụ hôn mang theo hơi thở tình dục.
Cho nên lúc này tự nhiên bị hôn, Trì Thầm Yến liền nhìn Lộ Lê.
Trong mắt chính là vẻ mặt thẹn thùng, trong mắt đong đầy tình yêu của Lộ Lê.
Trì Thầm Yến không muốn tiếp tục chủ đề này, liền nói: “Khuya rồi, đi ngủ đi.”
Lúc này Lộ Lê mới từ trên đùi Trì Thầm Yến mà đứng lên: “Vâng ạ.”
Ngày hôm sau là cuối tuần.
Sau khi Trì Thầm Yến về nước, mãi mới chừa ra chút thời gian về thăm Trì gia. Đương nhiên là phải dắt theo Lộ Lê nữa.
Trì Thầm Yến nhìn qua phòng chứa quần áo, nhìn thấy Lộ Lê cố ý mặc đồ giống đồ đôi với anh.
Tình trạng của Lộ Lê bây giờ chỉ có anh và bác sĩ biết, ngoài họ ra không ai biết gì cả.
Lộ Lê đã mặc quần áo xong rồi. Cô cố ý mặc chiếc đầm màu đỏ rượu cùng mày với cà vạt của Trì Thầm Yến, sau đó khoác tay anh: “Ông xã, chúng ta đi thôi.”
Trì Thầm Yến nhìn Lộ Lê cười.
Anh khôbg định nói cho mọi người biết chuyện Lộ Lê bị đụng xe đến thần trí hỗn loạn.
Lúc hai người xuống lầu, tài xế đã đợi ở trước cổng.
Xe chạy đến cửa Trì gia thì dừng lại.
Nơi này so với chung cư Tô Hà Loan của bọn họ thì rất khác biệt. Trì công quán được xây theo phong cách biệt thự châu Âu, khu vực xung quanh rất an tĩnh. Căn biệt thự này được xây vào thời dân quốc, do một kiến trúc sư người Anh nổi tiếng thiết kế và xây dựng. Trăm năm trôi qua, Trì công quán vẫn luôn được giữ gìn cẩn thận. Hiện giờ, trong vườn hoa trước nhà, cây cối um tùm tươi tốt.
Lộ Lê gả cho Trì Thầm Yến nên trước khi đến đây cũng có tìm hiểu đôi chút.
Cha mẹ Trì Thầm Yến năm anh mười sáu tuổi đã bị tai nạn mà qua đời. Trì Thầm Yến là con trai duy nhất của bọn họ, cũng là người thừa kế duy nhất của Thịnh Cảnh.
Chỉ là Trì gia đời trước so với Lộ gia thì xuất sắc hơn rất nhiều. Trì Thầm Yến tuy là con trai độc nhất, nhưng cũng có nhiều chú bác và các anh họ. Những người này cũng làm việc ở Thịnh Cảnh, đảm nhận các chức vụ khác nhau. Sau khi cha mẹ qua đời, anh lúc đó còn đang đi học, không thể gánh vác được cả tập đoàn, vì thế con cháu họ hàng trong nhà Trì gia mới bắt đầu ngo ngoe rục rịch.
Cũng may lúc này bà nội của Trì Thầm Yến, vì thương Trì Thầm Yến mất cha mất mẹ, nên đã ra mặt. Bà vốn đã về hưu, vậy mà một lần nữa đảm nhận chức chủ tịch hội đồng quản trị, một tay trấn áp mấy người họ hàng không biết an phận kia, chờ đến khi Trì Thầm Yến họ hành xong xuôi, đưa anh về Thịnh Cảnh làm Tổng giám đốc bên mảng khoa học kỹ thuật.