Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ông Xã, Ôm Một Cái - Chương 142: Ông Xã, Ôm Một Cái

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:10:59
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lộ Lê nghe thấy tiếng động, thấy anh đi vào, hướng về phía anh vẫy tay, ý bảo đừng lại đây quấy rầy.

Trì Thầm Yến lui ra ngoài.

Chừng nửa tiếng sau, Lộ Lê từ thư phòng bước ra.

Lúc nãy là thư ký Chu gọi điện báo cáo cho cô.

Sau khi nghe xong cái gì mà “Đây là quá khứ thuộc về tôi”, “Chạm mặt ai kia cũng bình thường”, “Phù hợp với thân phận của anh ấy”, toàn lời thoại kinh điển của đám sen trắng, Lộ Lê ngây ngẩn cả người. Nếu cô không phải người trong cuộc, hẳn đã giơ ngón cái với cô ta rồi.

Trì Thầm Yến hít vào một hơi, sắc mặt không tốt lắm.

Sở dĩ bảo thư ký Chu đi, là vì anh không muốn phải tỏ ra quá nhiều thái độ, coi như nhắc nhở cô ta tém tém lại một chút. Ai ngờ, nghe được phản hồi của cô ta, trong lòng dâng lên một loại chán ghét.

Lộ Lê nhìn Trì Thầm Yến, đang định nói không cần so đo với thứ bông sen trắng chi rồi tức ngực, nhưng lại nghĩ, hình như cái này không áp dụng cho đàn ông được (*).

Lộ Lê liền sáp lại chỗ Trì Thầm Yến: “Anh nhìn đi, em tốt thế này, anh có thấy hối hận hồi xưa không gặp em sớm hơn một chút không?”

“A, nhưng mà lúc đó có gặp được em thì làm được gì chứ, lúc đó anh lớp 12 em mới lớp 9, còn là học sinh cấp hai.”

“Nhưng mà học sinh cấp hai thì sao chứ.” Cô lại tiếp tục phủ định lời nói của mình, lầm bầm “ Học sinh trung học thì không có sức hấp dẫn sao, lớn lên xinh đẹp lại ngoan hiền, lúc em học cấp hai có rất nhiên nam sinh cấp ba theo đuổi đó.”

Trì Thầm Yến nhìn Lộ Lê lầm bầm đầy nghiêm túc, ôm cô vào lòng.

“Ừ.” Anh nói. “Anh hối hận.”

Lộ Lê ghé vào n.g.ự.c anh, ngón tay mân mê cúc áo, nhịn không được cười: “Học sinh cấp hai mà cũng lọt mắt anh hả, thật biến thái.”

Trì Thầm Yến ôm Lộ Lê, trên mặt cũng hòa hoãn hơn, biểu cảm dần trở nên dịu dàng.

Lộ Lê ngáp một cái, lười biếng nói: “Đã cảnh cáo rồi, lần sau cô ta còn như vậy, liền ném qua Châu Phi được không?”

Trì Thầm Yến: “Được.”

Lộ Lê cảm thấy dựa vào cách Bạch Thiên Nghênh phản ứng với cô, cô cũng nên có gì đó đáp lại. Cách đáp lại trà xanh sen trắng tốt nhất là gì nào, chính là khoe ân ái.

Trước kia thì hoặc là đơn phương hoặc là bị chụp lén, đều không có quan minh chính đại hai người cùng khoe.

Giờ thì sao khoe đây?

Bắt Trì Thầm Yến đăng ký tài khoản Weibo, đăng một câu “Anh yêu em” sau đó tag cô vào, sau đó cô cũng đăng “Em cũng vậy”?

Lộ Lê thấy sến mà muốn rớt da gà luôn.

Lại còn tạo Weibo chỉ để khoe ân ái, cũng giả quá rồi.

Trì Thầm Yến đến cái Super Topic là gì còn không biết, đồ thứ lạc hậu.

Hay là đăng một tấm hình chụp chung?

Tự nhiên đăng hình chụp chung, cũng cố quá rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-142-ong-xa-om-mot-cai.html.]

Hay là khoe Trì Thầm Yến làm bữa tối cho cô?

Lộ Lê nhớ lúc trước cô đăng trong vòng bạn bè, kết quả lại bị Kiều Giai Nhất hỏi là đi ra quen thằng nào ngoài đường, thế nên cô quyết định gạch bỏ phương án này.

Cô đột nhiên phát hiện muốn khoe ân ái cũng khó ghê.

Lộ Lê ngồi trên sô pha, một mình khổ sở, chân đặt trên đùi Trì Thầm Yến, bàn tay anh lướt qua vuốt vuốt đôi chân trơn bóng của cô, sau đó lại nắm chân cô bóp qua bóp lại.

Lộ Lê đột nhiên nghĩ ra cái gì đó, thu chân về, đứng lên: “Anh đợi em một chút!”

Trì Thầm Yến bàn tay trống không, không biết Lộ Lê lại muốn làm gì.

Lát sau, Lộ Lê chạy về, trong tay còn cầm theo cái gì đó.

Trì Thầm Yến: “Em lấy cái gì vậy?”

Lộ Lê đưa đồ trong tay cho anh, sau đó ngồi vào bên cạnh, đặt chân lên đùi anh.

Trì Thầm Yến nhìn cái hũ nhỏ trong tay: “Sơn móng tay?”

Lộ Lê gật đầu: “Đúng rồi.”

“Anh sơn giúp em được không?” Cô chỉ vào chân mình, “Sơn móng chân á.”

Cô cũng không thích sơn móng tay lắm, móng tay thường hay để trần, mười ngón tay cắt tỉa gọn gàng, tròn tròn mềm mềm, rất đáng yêu.

Hôm nay không hiểu vì sao tự nhiên nổi hứng muốn sơn móng tay.

Lộ Lê: “Ngày mai em mang giày hở ngón, cho nên anh nhớ sơn đẹp một chút đó.”

Trì Thầm Yến nhịn không được cười một chút: “Biết rồi.”

Anh rõ ràng chưa từng làm chuyện này, nâng chân cô lên, cúi đầu, lấy cọ cẩn thận mà quét sơn lên móng chân của cô, bộ dạng nghiêm túc.

Lộ Lê móc điện thoại ra: “Em chụp một tấm được không?”

Trì Thầm Yến: “Được.”

Cô liền chụp trọn khoảnh khắc anh đang cắm cúi sơn móng chân cho cô.

Trì Thầm Yến cẩn thận sơn hết một bàn chân, đang định nói cô đổi qua chân khác, Lộ Lê liền rút chân về: “Được rồi, không cần nữa đâu.”

Ý chính là được rồi, cô cũng không nhất định phải sơn móng chân.

Lộ Lê biểu tình nghiêm túc nhìn điện thoại.

Trì Thầm Yến tay lại trống không, không biết Lộ Lê bận cái gì, đành phải đóng chai sơn móng tay lại, sau đó nhìn vào điện thoại của cô.

Lộ Lê chụp hình sau đó chỉnh ảnh một chút, làm mờ mặt anh đi, đưa cho Trì Thầm Yến xem.

Loading...