Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Ông Xã, Ôm Một Cái - Chương 126: Ông Xã, Ôm Một Cái

Cập nhật lúc: 2025-07-02 02:10:20
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bộ váy này rõ ràng là cô mua từ một nhà thiết kế độc lập tận bên Pháp, nhãn hiệu này với nhãn hiệu của Bạch Thiên Nghênh quăng đại bác còn không tới nữa.

Lộ Lê thay quần áo, xong rồi đi vào thư phòng của Trì Thầm Yến.

Trì Thầm Yến nghe có tiếng động, ngẩng đầu lên từ màn hình máy tính: “Sao thế?”

Lộ Lê đứng ở cửa thư phòng, nhìn mặt Trì Thầm Yến, cười một cái: “Không có gì.”

Muốn cô truy phu hỏa tá tràng đúng không, không thổ lộ thì không ôm ấp hôn hít đúng không, cởi hết quần áo nằm lên giường cũng không có phản ứng đúng không? Cái người mới học cấp ba đã bắt đầu yêu đương, giờ lại không biết xấu hổ mà làm đủ trò với thiếu nữ thuần khiết như cô đây.

Chị! Đây! Không! Truy! Nữa!

Lộ Lê xoay người rời đi.

Trì Thầm Yến nhíu mày.

Anh cảm thấy hôm nay Lộ Lê có gì đó không đúng.

Không phải tối hôm nay cô đi dự tiệc tối à?

Trì Thầm Yến vội giải quyết công việc, hỏi Thiên Vĩnh hôm nay phu nhân đi tiệc đã có gì xảy ra.

Anh hỏi xong thì thấy Thiên Vĩnh cũng không biết, vì thế trực tiếp đi hỏi Kiều Giai Nhất.

Kiều Giai Nhất lúc này đang cùng Lộ Lê trên wechat mà mắng chửi Bạch Thiên Nghênh cùng Trì Thầm Yến, đột nhiên nhận được tin nhắn của Trì Thầm Yến, không tin vào mắt mình.

Cô nghĩ một hồi, vẫn nhắn lại cho anh.

【Bạn gái cũ của anh âm hồn bất tán.】

Sau đó, cô còn chụp lại màn hình Lộ Lê chửi nãy giờ, gửi qua:

【Cái tên Trì Thầm Yến này mới có cấp ba đã học đòi yêu đường. Tên đàn ông chó c.h.ế.t này không biết xấu hổ mà còn làm ra vẻ với thiếu nữ thuần khiết như tớ sao?】

【Tớ có thích hay không thì không phải trong lòng anh ta đã rõ sao? Mắc gì cứ một hai phải ép tớ? 】

【Hồi trước thích giờ không thích nữa! Tớ đây ghét nhất cái thứ đàn ông suốt ngày làm bộ! 】

【Không thèm! 】

Trì Thầm Yến đọc xong cả người rùng mình một cái, bỏ điện thoại xuống, vội đi tìm Lộ Lê.

Trên giường anh không có ai.

Lộ Lê về phòng của mình rồi.

Trì Thầm Yến thầm mắng một câu, đi mở cửa thông hai phòng ra.

Cửa mở không ra, Lộ Lê đã khóa bên kia lại rồi.

Trì Thầm Yến bình tĩnh một chút, nhớ ra còn có phòng quần áo với phòng tắm cũng thông nhau.

Anh nhớ ra hồi trước, anh vì phòng ngừa Lộ Lê mà đóng cửa thông hai phòng lại. Lộ Lê liền từ phòng tắm chạy qua đây, bộ dạng ôm gối đáng thương đứng bên giường anh.

Trì Thầm Yến chạy vào phòng tắm, mở cửa.

Nhưng anh phát hiện phòng tắm và phòng giữ quần áo, cả hai bên đều bị khóa cửa hết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-126-ong-xa-om-mot-cai.html.]

Còn khóa rất chặt nữa.

Trì Thầm Yến không ngờ Lộ Lê lại khóa hết cửa lại, trong lòng cảm thấy có điềm không lành, liền gõ cửa: “Lộ Lê, A Lê, Lê Lê?”

“Mở cửa cho anh được không?”

Trì Thầm Yến lại móc điện thoại ra.

Lộ Lê bên này vừa mới xả giận với Kiều Giai Nhất qua wechat xong, đang nằm ở trên giường, điện thoại kêu lên.

Cô nhìn thoáng qua màn hình hiển thị, sau đó trực tiếp ấn từ chối.

Mới từ chối thì hai giây sau, điện thoại lại vang lên nữa.

Lộ Lê mặt vô cảm mà nhìn bốn chữ “Ông xã thân yêu” trên màn hình điện thoại.

Tên trên wechat thì cô sửa rồi, nhưng mà trong danh bạ chưa có sửa, cứ để như vậy,

Lộ Lê hừ lạnh một tiếng.

Ai thèm cái loại ông xã thân yêu này chứ.

Vừa làm bộ vừa keo kiệt, còn có bạn gái cũ cứ thích chơi chiêu với cô, làm như thèm lắm.

Cùng lắm thì cô sau này không lợi dụng nữa, plastic thì plastic thôi.

Cô nghĩ ngợi một chút, sau đó đem “Ông xã thân yêu” đổi thành “Một người không quan trọng.”

Sửa tên xong, lại thấy điện thoại không ngừng reo, Lộ Lê tắt máy luôn.

Thật yên tĩnh.

Bên ngoài còn có tiếng đập cửa, cô dùng gối che đầu lại.

Cô tự nói với bản thân là không có Trì Thầm Yến thì cô vẫn ngủ được, đã là người lớn rồi, Lộ Lê đã trưởng thành thì phải đàng hoàng, không thể cứ như trẻ con, không có ai bên cạnh thì không ngủ được.

Trời càng về đêm.

Một giấc này cô ngủ cũng không sâu, miễn cưỡng cũng tính là có ngủ, hơn nữa cũng không có bị gặp giấc mơ kỳ quái kia.

Vậy cũng tốt.

Lúc Lộ Lê tỉnh lại cũng không còn sớm nữa.

Cô thật vui vì bản thân có thể bước đầu tách ra khỏi Trì Thầm Yến, xuống giường, mới mở cửa đã bị người đứng trước cửa dọa sợ.

Lộ Lê lùi lại một bước: “Anh…”

Cô còn đang định hỏi là anh sẽ không đứng đợi cả đêm đó chứ, nhưng nhìn thấy mặt mà Trì Thầm Yến sạch sẽ, chắc là đi ngủ xong dậy sớm đứng ở cửa chờ.

Lộ Lê nhíu mày, bĩnh tĩnh hỏi: “Anh đứng đây làm gì?”

Trì Thầm Yến bắt lấy tay cô: “Em đừng tức giận mà.”

Lộ Lê nhìn qua bàn tay bị nắm lấy, rút ra: “Ai nói tôi tức giận?”

Cô nâng cằm, nói: “Tôi không có tức giận, tôi đã suy nghĩ cả một đêm rồi. Tôi quyết định từ nay về sau sẽ không chiếm tiện nghi của anh nữa, cũng không cần ba cái ôm ấp hôn hít gì kia nữa, không cần ăn thịt viên anh làm nữa, cho nên từ giờ trở đi anh cũng không cần để ý cái gì mà cầu vồng, cũng không cần phải ép tôi thổ lộ này kia nữa.”

Loading...