Lộ Lê nghe những lời này, há miệng thở dốc.
Cô cảm giác trong người có một ngọn lửa từng chút một mà bốc lên, khiến cho khuôn mặt của cô cũng nóng cả lên.
Thịt viên cũng chín rồi, Trì Thầm Yến xoay người tắt bếp.
Lộ Lê đứng yên một chỗ, trong đầu đều là “Tôi là ai, đây là đâu, tôi bây giờ phải làm gì đây”.
Trì Thầm Yến dọn cơm lên, bộ dạng rất tự nhiên: “Đi ăn cơm thôi.”
“Vâng.” Lộ Lê xoay người, nhìn nhìn bàn cơm, bưng chén lên.
Một lúc sau, Lộ Lê phát hiện Trì Thầm Yến hình như hơi bình tĩnh quá rồi.
Giống như những gì anh mới nói không có gì đặc biệt hết, như thể đang nói ba chuyện thời tiết đâu đâu vậy đó.
Cô ăn không trôi, vậy mà anh còn không ngừng gắp đồ ăn cho cô nữa.
Cô tự nhận là từ nhỏ tới lớn có không ít ong bướm vây quanh tỏ tình, nhưng mà bây giờ cô lại phát hiện cô rất sợ khi đột nhiên nhận được sự quan tâm từ người chồng plastic này.
Đau đầu ghê.
Trì Thầm Yến buổi tối còn có chút việc nên ở trong thư phòng họp qua video.
Lộ Lê ở trong phòng mình lăn qua lăn lại trên giường, ôm ipad xem video với hình ảnh mới của idol, một bên vừa xem vừa mặc niệm có idol là đủ vui rồi.
Nhưng mà có niệm chú tám trăm lần thì cô cũng không tìm thấy được niềm vui từ idol nữa, bởi vì chỉ cần cô nhắm mắt một cái thì mặt idol lập tức biến thành mặt của Trì Thầm Yến.
Cô lại vào account weibo chính, trên dưới bình luận ai ai cũng kêu cô mau đăng weibo đi, ông xã đã công khai bày tỏ tình yêu rồi, tiểu kiều thê hồi trước không ngừng vì anh mà share bài sao tự nhiên giờ lại yên tĩnh vậy.
Lộ Lê nhớ lại hồi xưa mình điên cuồng share bài vì anh, tự cảm thấy xấu hổ ghê.
Cô định xóa, nhưng mà giờ mới xóa thì kiểu gì cũng bị người ta suy đoán này nọ, nên thôi.
Trong lòng tự nhiên thấy không phục.
Cô hồi xưa share bài rồi làm đủ trò vì anh như vậy, không chỉ công khai thổ lộ mà còn b.ắ.n tim nữa, Trì Thầm Yến còn không bằng một góc của cô nữa.
Nếu không phải vụ ở quán bar bị chụp lại, cô còn tự nhiên bị đám anti-fans cười cho một trận vì đơn phương thổ lộ nữa chứ.
Tuy rằng ngay từ đầu đúng là cô đơn phương thật.
Lộ Lê gãi gãi mặt, hơi hơi tức, liền thoát ra, quyết định không làm gì hết.
Cô nói bây giờ mình nên đi ngủ, không có Trì Thầm Yến cô cũng có thể ngủ được, chỉ là nằm nhắm mắt một hồi, đột nhiên lại ngồi dậy.
Trì Thầm Yến bây giờ mới họp xong, đang tắt máy tính, thấy Lộ Lê mặc áo ngủ, ôm gối, đứng trong phòng anh.
Lộ Lê nhìn Trì Thầm Yến, mở miệng nói: “Em bị mộng du.”
Trì Thầm Yến có vẻ khó hiểu.
Lộ Lê: “Là bị mộng du đó, anh có biết bị mộng du nguy hiểm lắm không? Em sợ buổi tối lỡ như làm chuyện gì nguy hiểm thì sao, cho nên mới qua đây ngủ chung với anh, anh có trách nhiệm quan tâm đến sự an nguy của em mà, buổi tối đừng ngủ quá sâu, cứ nằm đó nhìn em ngủ, đừng để em bị mộng du chạy lung tung là được.”
Trì Thầm Yến nghe lý do của Lộ Lê, ngẩn người, sau đó gật đầu: “Được thôi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-xa-om-mot-cai/chuong-112-ong-xa-om-mot-cai.html.]
Lộ Lê cười khéo: “Cảm ơn anh.”
Cô cứ vậy mà leo lên giường, tự chiếm lấy một góc.
Trì Thầm Yến rửa mặt xong, lúc quay lại cũng nằm vào chỗ bên cạnh.
Trì Thầm Yến nhẹ nhàng ôm cô vào lòng.
Lộ Lê nằm trong lòng Trì Thầm Yến, không biết là vì quá vui hay là vì nguyên nhân khác nữa mà nhất thời vẫn không ngủ được.
Trì Thầm Yến đã ngủ rồi, cô nghe thấy tiếng hít thở đều đều của anh.
Trong phòng ngủ rất yên tĩnh.
Lộ Lê trợn tròn mắt, từ dưới gối lấy điện thoại ra.
Cô mở wechat ra nhắn tin cho Kiều Giai Nhất, kể một chút cách giải quyết cái tật xấu nghiện ngủ này.
Kiều Giai Nhất chỉ gửi lại một dãy dấu chấm.
Lộ Lê: 【??? 】
Kiều Giai Nhất: 【Chúc mừng cậu nha.】
Lộ Lê: 【 Cảm ơn. 】
Kiều Giai Nhất: 【Cậu thật là một đứa bé lanh lợi. 】
【Bây giờ cậu đang nằm cạnh CCY hả?】
【Rồi về sau cũng như vậy luôn? 】
Lộ Lê: 【 Ủa không được hả?】
Kiều Giai Nhất: 【À được chứ.】
【Nhưng mà cậu không sợ có ngày phải làm chuyện kia à?】
Sau đó cô lại nói tiếp:
【À mà cũng không cần nói với cậu, dù gì cũng đã làm rồi mà. 】
Trong đêm tối, màn hình điện thoại phản chiếu khuôn mặt của Lộ Lê.
Lộ Lê đọc đoạn tin nhắn của Kiều Giai Nhất, đầu tiên là sửng sốt một chút, sau đó…
A a a a a a a a a tại sao cô lại làm bạn với cái người đầu óc đen tối này chứ.
Nghỉ chơi!
Lộ Lê tắt điện thoại, tuy rằng Kiều Giai Nhất nói không có sai, nhưng mà cô vẫn quyết định không suy nghĩ về thứ chuyện đen tối đó, lại đem điện thoại nhét dưới gối, sau đó rụt vào trong ổ chăn.
Lộ Lê sau khi bình tĩnh lại, cảm nhận được hơi ấm trên người Trì Thầm Yến.
Cô lại nhớ tới mấy lời vừa rồi của Kiều Giai Nhất, tự nhiên đỏ mặt.