“Còn nữa ?” Lương Ngôn Tích hiển nhiên  tò mò về chủ đề .
“Còn   leo núi!”
 : “Ban đầu chúng  hẹn mỗi  một lều, thế mà nửa đêm   ôm túi ngủ sang chỗ em, còn bảo  lạnh!”
Lương Ngôn Tích ngạc nhiên nhướng mày: “Anh  chủ động thế ?”
“...” Anh  tự nhiên  chủ động như .
Chỉ là   ở trong lều ngắn ngủi kêu lên một tiếng,  liền vội vàng hỏi xem  chuyện gì.
Biết là  nước  ướt lều,  nghĩ    ý đồ gì đó nên nhiệt tình khuyên   cùng ngủ.  Đến nửa đêm,   run rẩy  nhỏ, lầm bầm  lạnh,  liền tự động dán sát .
Lúc đó lòng  tràn đầy niềm vui vì  gần gũi  , nào ngờ tất cả đều là kế hoạch của !
Lương Ngôn Tích hài lòng  khẽ.
 giận dữ liếc   một cái,  trách móc hành vi thâm hiểm của  lúc đó.
Không  chuyện gì kích hoạt vấn đề mấu chốt, chỉ thấy  đàn ông vốn đang nhàn nhã chống cằm   đột nhiên đổi tư thế, giọng  mỉm: “Thì  lúc   ác liệt như .”
“ đúng,  chính là như ——”
 sững sờ, chớp mắt   .
Anh  nhẹ nhàng vuốt ve mặt : “Sao thế?  Đến cả chồng cũng  nhận  ?”
 hồi hộp nuốt nước bọt: “Anh  trở  ?”
“Ừ.” Anh  gật đầu.
“Thế  18 tuổi ở ?”
“Về .” Anh  , “Thế giới song song. Nhờ   ban tặng,  cũng  trải nghiệm  cảm giác tuổi trẻ.”
 lặng lẽ gật đầu.
 lòng vẫn cứ hoang mang.
“Lại đây.” Người đàn ông  mặt giơ tay .
 khó chịu: “Anh bá đạo quá đấy.  Anh 18 tuổi sẽ  bá đạo như  .”
Bá đạo ,   trực tiếp áp xuống, đè   : “Nói , mấy ngày nay hai   gì?”
“Thế   gì?”
Anh  thản nhiên đáp: “Chuẩn  tài liệu du học.”
“Cùng em ?”
Anh  gật đầu, giọng nhẹ nhàng, pha lẫn sự che giấu mở miệng : “Dù  chúng  nhất định sẽ thành vợ chồng, chi bằng sớm  quen.”
  khẽ: “Thực  là vì   sớm quyến rũ em đúng ?”
Lương Ngôn Tích hiếm khi  chút lúng túng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-xa-18-tuoi/11.html.]
 ôm cổ  , nhẹ giọng: “Em  ,   thích em từ lâu, lúc  căn bản là  cố ý quyến rũ em!”
Anh  mặt dày chỉ ngẩn  một thoáng,  nhanh bình tĩnh :
“Biết thêm gì nữa?”
 lừa  : “Biết cả lý do  thích em.”
Anh  ngắt lời: “Không thể nào.”
 sững sờ: “Sao ?”
Anh  : “Chuyện ,  định mang xuống mồ.”
 càng lúng túng: “Sao  thế!”
“Như  em sẽ tò mò về  cả đời.” Anh  véo nhẹ mặt .
“...” Thật là tên đàn ông thâm hiểm!
  xuống: “Không chơi.”
“Vậy tính sổ .” Anh   tính mở miệng.
“Tính cái gì?”
“Mấy ngày nay hai   gì?”
 nhấn mạnh: “Là chúng .”
“Được.” Anh  ngoan ngoãn đáp, “Mấy ngày nay chúng   gì?”
 bỗng  hổ.
Rõ ràng đối tượng   chuyện đó là  , nhưng giờ đối mặt với câu hỏi của  ,     nên lời.
“Hử?” Anh  động đậy chân, giục .
“Thì… những việc đó thôi mà.”
Anh   khẽ: “Tốt lắm.”
Trong đầu  lóe lên điều gì đó,  chằm chằm   : “Anh cũng ghen với chính  ?”
“Gì mà cũng?”
Khuôn mặt    lạnh: “Tên  cũng ghen ? Ghen với ? Cậu  dám ?”
“...”
  lắc đầu   cho tỉnh táo !
Làm ơn , đây   cùng là một  ?
Lương Ngôn Tích đè nặng , nhẹ giọng : “Nói rõ ràng .”
  ,   cứ ép hỏi.
Bị tra tấn đến mức thật sự  chịu nổi,   thét lên: “Ai đó mang   với!  cũng  xuyên !”
【Hết】