"Cô hiếu thảo như ,  nhà họ Tống của các   luôn   ông nội khắc  ?"
 lôi điện thoại , mở đoạn tin nhắn Tống Vũ gửi cho nguyên chủ, dí sát  ống kính.
Mặt  Tống  cứng đờ, nhưng vẫn giữ vẻ ngoài  chút sơ hở.
"San San, con và  Vũ lớn lên cùng , nó thích đùa giỡn với con thôi mà,  con  tin là thật?"
Đùa giỡn ?
 gật đầu,  khẩy: "Vậy  cũng đùa một chút, ai tính kế ông nội,  đó sẽ phá sản cả nhà  đường ở!"
Trên mặt Tống Tuyết thoáng qua một tia chế giễu,  lẽ cô  nghĩ  đang giận dữ bất lực.
Ngay cả khán giả  mạng cũng chế giễu :
"Dù nhà họ Tống  từng   ông nội, một tập đoàn lớn như ,   thể dễ dàng phá sản ? Triệu San San đúng là đầu óc đơn giản, tưởng   gì cũng thành sự thật ?"
" đó, hôm qua còn bảo hôm nay mua  từ đường cho ông nội, tiền ? Người nhà họ Tống đến đông đủ  kìa,  cô   mua ?"
Tống Tuyết đương nhiên cũng  quên chuyện căn nhà.
"San San, chẳng  cô dỗ dành ông nội chỉ vì   căn nhà đó ? Cô tưởng   thì ba  sẽ  đưa cho cô ? Sao cô  thể dùng tình  để tính toán lợi ích như !"
Fanpage chính thức: Tiểu Lạc Lạc Thích Ăn Dưa, fl Lạc nhé, iu các bạn ❤️
Mẹ Tống cũng tiến lên nắm tay , vẻ mặt hiền từ,  năng đầy tâm huyết: "San San,   con  quen sống cảnh thiếu thốn , nhưng căn nhà   sang tên cho Tiểu Tuyết , con đừng bận tâm nữa. Con cần tiền cứ  với , dù gì chúng  cũng là  con,  sẽ giúp con trong khả năng của .” 
“Còn ông nội, nếu con   sống cùng ông  nữa, thì đừng gượng ép, để Tiểu Tuyết đón ông nội về ở cùng chúng , ông   vất vả lắm ."
 rút tay  khỏi tay bà , mặt  chút cảm xúc.
Thầm nghĩ, hai  con  quả là bậc thầy nghệ thuật ngôn từ,   cung đấu thì uổng phí tài năng.
Tiếc rằng những chiêu trò    tác dụng với .
" đúng đúng,   quen sống cảnh nghèo nàn, để các  tận hưởng cuộc sống  !"
  thèm để ý đến hai  con họ nữa,  sang chỗ ông nội.
"Ông nội, chúng  về nhà ăn sáng thôi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/ong-noi-quan-nhan/chuong-6.html.]
Ăn sáng xong, đến lúc đưa ông nội xuống núi  giàu !
Thấy   thèm để ý đến , Tống Tuyết liền nhanh trí ôm lấy cánh tay ông nội,  nũng: "Ông nội, ở  núi nghèo lắm, đường xá cũng bất tiện, cháu đón ông nội về thành phố lớn ở nhé?"
Ông nội  cô  kéo , bước chân khựng .
Ông nội theo phản xạ đưa tay lên,  xoa đầu Tống Tuyết như hồi nhỏ, nhưng  những món trang sức đắt tiền  đầu cô, ông  rụt tay về.
"Tiểu Tuyết, lòng  của cháu ông nội xin nhận, nhưng ông  quen sống ở  núi ,   đàn gà, vịt, heo bầu bạn, cháu  cần lo lắng cho ông già  ."
Tống Tuyết thấy ông nội   lời, sốt ruột dậm chân, theo bản năng  sang  Tống.
Mẹ Tống cũng tỏ vẻ lo lắng, tiến lên khuyên nhủ ông nội: "Ông cụ, ông   về nhà tổ nữa ? Tiểu Tuyết   sang tên nhà tổ cho ông đấy! Con bé thực sự  đưa ông  ngoài hưởng phúc, ông đừng cố chấp nữa mà!"
Mẹ Tống quả  hổ là quý bà trong giới thượng lưu, lời lẽ nhẹ nhàng, dễ .
Ông nội nhất thời cảm thấy ấm lòng.
Tiếc rằng, ông vẫn kiên định,  với giọng điệu chính trực: "Từ ngày đất nước chiến thắng,    hưởng phúc !” 
“Còn về nhà tổ, San San   sẽ đưa  về, giờ chân  cũng  khỏi,   thể đợi nó lớn khôn  đưa  về!"
Nghe ,  liền khoác tay ông nội, gật đầu mạnh mẽ: "Ông nội yên tâm! Cháu nhất định sẽ đưa ông về!"
  ông nội chỉ  khích lệ , nhưng Tống Tuyết và đám cư dân mạng  nghĩ khác.
"Giàu sang  quyến rũ, quyền lực  khuất phục,   rằng khí tiết quân nhân của ông cụ thật đáng khâm phục!"
"Hừ, đừng  lấy khí tiết quân nhân   bình phong. Nhà họ Tống  lòng   giúp đỡ, ông    hề  ơn, còn chê bai Tiểu Tuyết  bằng Triệu San San,  thấy ông  chỉ là thiên vị cháu gái ruột của  thôi!"
“Không hiểu Triệu San San đang khoác lác cái gì,   chút bản lĩnh nào, chỉ giỏi giở trò, khoác lác đến nổ cả bò !"
"Mọi  ,  ai để ý thấy chân của ông nội lành  , lời  của Triệu San San  vẻ linh nghiệm thật ?"
" cũng đang để ý đây!! Hơn nữa    thấy ? Triệu San San    đổi, chẳng lẽ thực sự  ma nhập ?"
Thấy chủ đề  mạng bắt đầu  chệch hướng,   chỉ còn chú ý đến miệng lưỡi của ,  liền nhân cơ hội nhắc đến nick phụ của Tống Vũ.
"À  , Tống Tuyết về nhà nhớ nhắc  trai cô, cái lời hứa ăn phân  nick phụ hôm qua,   đang đợi   livestream đó!"
Ông nội  hiểu gì, chỉ nghĩ chúng  đang đùa giỡn,  hỏi thêm.