Ôm Bầu Chạy, Nhưng Nào Có Bầu Đâu!!! - 81
Cập nhật lúc: 2025-03-07 22:10:08
Lượt xem: 14
“Phó Hướng Ngung…” Giọng anh nghẹn ngào.
Thu Trì dùng tay phải không bị đè, khó khăn chạm vào mặt Alpha: “Đau quá…”
“Đau quá.”
Phó Hướng Ngung sững lại, rồi nắm lấy bàn tay anh đang run rẩy.
Lý trí dần trở lại, Phó Hướng Ngung cuối cùng để ý đến Thu Trì, anh toàn thân bị thương, tóc trên thái dương dính máu, mặt rất bẩn.
Phó Hướng Ngung cảm thấy tim mình thắt lại, hắn nắm c.h.ặ.t t.a.y Thu Trì, thấy anh run rẩy khóc, Alpha đột nhiên cảm thấy tuyệt vọng và sợ hãi.
Hắn luyến tiếc buông tay, sự tham lam sớm muộn sẽ hại c.h.ế.t anh.
Thu Trì, trước khi hoàn toàn ngất đi, cảm thấy Alpha nhẹ nhàng chạm vào khóe mắt mình, rồi anh cảm thấy mình bị nâng lên.
Hắn khó khăn nâng đầu anh lên, giọng rất nhẹ.
“Xin lỗi…” Hắn nói.
***
Thu Trì tỉnh lại ở bệnh viện.
Đầu rất nặng, Thu Trì sờ đầu, thấy trán quấn băng gạc, hơi chặt, không thoải mái lắm.
Anh đảo mắt, thấy bình truyền dịch trong suốt, tốc độ rất chậm, Thu Trì không muốn động, liền nhìn bình truyền dịch.
Một lúc sau, có người mở cửa vào.
Thu Trì nghe thấy tiếng bước chân, khó khăn ngồi dậy. Thấy Phó Hướng Ngung cầm một túi nilon lớn, không phải hộp cơm, chắc hắn lại nhờ người mua đồ ăn.
“Còn đau không?” Phó Hướng Ngung hỏi.
Thu Trì nhẹ lắc đầu.
Phó Hướng Ngung giúp anh nâng bàn nhỏ lên, rồi mở đồ ăn ra, Thu Trì vận động thử, vẫn đau, nhưng anh không biểu hiện ra.
“… Là động dục à?” Thu Trì nhìn hắn, nhỏ giọng nói, “Lần này có vẻ… nặng.”
Phó Hướng Ngung đưa đũa dùng một lần cho anh: “Tối qua trong lớp có một Omega cấp cao đột nhiên động dục, tôi ngồi gần đó nên bị ảnh hưởng.”
Hắn không nói tối qua tồi tệ thế nào, những thiếu gia tiểu thư giàu có bị bảo vệ dùng khiên chống bạo lực và dây trói khống chế, rồi tiêm thuốc ức chế mạnh.
Còn hắn, vì cấp bậc cao, nên không nhanh chóng mất kiểm soát, mà tự mình xin y tá hai mũi thuốc ức chế, bác sĩ biết bệnh của hắn, nên không hạn chế số lượng.
Nhưng tiêm hai mũi thuốc ức chế mạnh, Phó Hướng Ngung thấy bệnh vẫn không giảm.
Sau khi nguy hiểm qua đi, bảo vệ đưa những học sinh mất ý thức lên xe cấp cứu, còn những học sinh cấp bậc cao, sau khi tiêm thuốc ức chế và tỉnh lại, thì được đưa về ký túc xá nghỉ ngơi.
Nhưng Phó Hướng Ngung không về ký túc xá với Bành Thước.
Hắn bị bản năng điều khiển, đến khu nhà cũ.
“Khó trách,” Phó Hướng Ngung nghe anh nói, “Cậu mới đi khám à? Có sao không?”
“Ở đây không khám được, mai tôi đến viện nghiên cứu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/om-bau-chay-nhung-nao-co-bau-dau/81.html.]
Giọng Phó Hướng Ngung bình thường, Thu Trì yên tâm hơn, bắt đầu ăn.
Thấy Alpha không dùng đũa, Thu Trì nhẹ giọng hỏi: “Cậu không ăn à?”
“Ăn rồi.”
Phó Hướng Ngung ngồi ở mép giường, nhìn anh, thỉnh thoảng đưa khăn giấy cho anh lau miệng.
Dịu dàng quá mức, Thu Trì nhìn hắn vài lần, trong lòng khó tả.
Từ lâu anh đã đoán được, đợi rất lâu, nhiều lần tưởng tượng Phó Hướng Ngung nói câu đó.
Anh tưởng chỉ cần tưởng tượng đủ nhiều, thì sẽ không sợ.
Nhưng anh sai rồi.
Anh vẫn sợ, rất sợ.
…
Ăn được nửa chừng, anh dừng lại, Phó Hướng Ngung vẫn không thay đổi: “No rồi à?”
“Ừ.”
Không có bất cứ lời an ủi nào, Phó Hướng Ngung gọi tên anh, rồi lạnh lùng nói: “Từ hôm nay, chúng ta không liên lạc nữa.”
Thu Trì dừng đũa lại, như không hiểu, chỉ nhìn Phó Hướng Ngung.
'moshi moshi, Clitus đang chạy deadline xin nghe'
“Không hiểu à? Giao dịch kết thúc.”
Im lặng một lát, Thu Trì đột nhiên nói: “Cậu không cần cho tôi tiền cũng được, tôi đã… đã tiết kiệm đủ rồi.”
Anh không biết sao mình lại nói vậy, nhưng những lời này gần như thốt ra.
“Không liên quan đến tiền, Thu Trì.” Hắn thờ ơ nói, “Tôi chán rồi, Omega ở câu lạc bộ nào cũng quyến rũ hơn anh, lên giường với họ sướng hơn nhiều.”
Thu Trì kinh ngạc, không thể tin Phó Hướng Ngung lại nói vậy.
Họ không cãi nhau, từ đầu đến cuối rất bình tĩnh, cuối cùng Phó Hướng Ngung còn lái xe đưa Thu Trì về khu nhà cũ.
Xe dừng cạnh bồn hoa quen thuộc.
Hai người im lặng, đến khi xuống xe, Thu Trì đột nhiên quay lại nhìn hắn.
Anh suy nghĩ rất nhiều, nhiều điều buồn cười, đến chính mình cũng không nói nên lời.
Anh muốn nói dù không làm “chuyện ấy”, họ vẫn có thể làm bạn, Phó Hướng Ngung có thể đến đây bất cứ lúc nào, anh vẫn sẽ chuẩn bị đồ ăn cho hắn.
Nhưng ban đầu nhu cầu của Alpha đối với anh chỉ là sinh lý, những cử chỉ dịu dàng có lẽ chỉ là thói quen và giáo dục, chỉ vì hắn là người tốt.
Thu Trì biết Phó Hướng Ngung không thiếu bạn, không cần đến đây ăn cơm trưa không ngon.
Nếu không có “tai nạn” đó, có lẽ đến khi Phó Hướng Ngung tốt nghiệp, hai người cũng chẳng liên quan gì.
-----------
Meii: Thứ 6 bù thêm 10c cho mấy nàng nhé :(( đang dính đợt thi nên hơi chập chờn