OẢN NHI - Chương 5
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:49:10
Lượt xem: 2,177
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:49:10
Lượt xem: 2,177
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
Ta nhào lòng , như đem tất cả tủi hờn mười mấy năm qua, một trận cho thỏa.
Ngực áo Tống Chiêu ướt đẫm một mảng lớn, vết nước mắt áo bật :
“Giờ thì . Nước mắt cả đời của Oản nhi hôm nay đều hết . Sau che chở, dù là một chút ủy khuất cũng sẽ để chịu.”
Chờ nghỉ ngơi xong, chờ mà vội vã trở về thư.
“Phụ mẫu nhất định cũng sẽ thích .”
Nha Hồng Tú ở bên nịnh nọt:
“Tống tiểu tướng quân đối với tiểu thư như , tiểu thư nhất định sẽ phúc trạch viên mãn.”
Ta liếc nàng một cái, tay vẫn nghịch cây trâm ngọc mới nhận.
Hồng Tú vốn là nha bên viện của đích mẫu, xưa nay tính tình kiêu căng, thường khó mỗi đến thỉnh an.
Giờ phủ chỉ còn mỗi là chủ tử, nàng liền sức hòng biến thành một con ch.ó nhỏ dính lấy gót chân .
Cây trâm ngọc là do Tống Chiêu đưa tới, chạm trổ hình hoa ngọc lan, chất ngọc sáng mịn thượng hạng.
Chỉ tiếc — so vẫn rực rỡ chói mắt bằng cây trâm vàng mà ưa thích nhất.
Lúc trâm vàng lướt qua gương mặt Hồng Tú, nàng run rẩy thôi.
Ta bật khẽ:
“Đừng sợ. Chỉ cần ngươi lời, ngày lành chẳng thiếu phần ngươi .”
Hồng Tú lập tức dập đầu:
“Giờ bên ngoài loạn lạc, chi bằng để Tiêu di nương an sống nốt những năm cuối đời?”
Ta cài cây trâm vàng lên tóc nàng, khẽ gật đầu:
“ là một nha đầu ngoan ngoãn.”
Tống Chiêu sai cưỡi ngựa đưa thư suốt đêm. Hồi âm cũng đến nhanh.
Nhìn dáng vẻ nhíu mày khi tìm đến gặp , đoán — lá thư hẳn là theo ý .
“Phụ mẫu từng gặp , là một cô nương thế nào. Ta sẽ đưa về gặp họ.”
Ta rưng rưng nước mắt:
“Tống Chiêu ca ca, Oản nhi thật sự khó xử.”
Lá thư mà : tâm cơ giảo hoạt, liêm sỉ, cô thế cô mà cũng vọng tưởng trèo lên cửa lớn phủ tướng quân.
Thật khiến tức nghẹn.
Ta ngoài mặt điềm tĩnh, âm thầm lùi một bước mồi nhử, khéo léo kích cho Tống Chiêu liền mấy phong thư khuyên giải. Nếu vướng việc quân, e rằng lập tức về Vân Thành để khẩn cầu phụ mẫu chấp nhận .
Nhìn bộ dạng lo lắng cuống cuồng, cũng thấy mềm lòng.
Gần đây thật sự đối xử với — đưa ngoài dạo phố, tặng y phục trang sức, chỉ ho khẽ một tiếng, sốt ruột đến mức ở cạnh lò t.h.u.ố.c cả đêm.
Dù mặt lấm lem bụi đường, đôi mắt vẫn sáng lấp lánh.
Ta vốn tưởng là vô tâm vô phế, mà lúc đây kiềm lòng mà rung động.
Có lẽ, thật sự… yêu .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/oan-nhi/chuong-5.html.]
Cho đến khi ma ma cận của mẫu đích tìm đến.
Chính tai — khi mẫu vì mà sinh bệnh, Tống Chiêu hối hận, đau lòng đến nhường nào.
Lưu ma ma :
“Nàng xuất thấp kém, là kẻ chạy nạn mà sống sót. Những nữ nhân như thế, mấy ai còn trong sạch? Làm thể bước chân cửa phủ tướng quân?”
“Phu nhân bệnh liệt giường mấy ngày, chỉ sợ ngài lo lắng nên cho ai báo tin. Ta thấy đành lòng mới tự tiện đến đây, nếu ngài trách thì cứ trách .”
Đây là ma ma lớn lên, chẳng khác nào một nửa trưởng bối, nỡ giận.
Hắn hứa với ma ma sẽ cãi lời mẫu nữa, lẩm bẩm tự an ủi:
“Oản nhi vốn cũng chỉ là thứ nữ, quý của cũng , vẫn thể bảo vệ nàng cả đời.”
Ánh mắt đắc ý của Lưu ma ma khi — khiến lập tức hiểu rõ.
Vở diễn … là cố tình diễn cho xem.
Tình cảm của nam nhân, quả nhiên chẳng thể trông mong lâu dài.
Tống Chiêu dám thẳng mắt , chỉ liên tục thề thốt rằng sẽ để chịu khổ.
khổ là gì?
Mặc áo vải, ăn cơm nguội chẳng khổ. Suốt ngày giặt đồ, thêu hoa cũng chẳng là khổ.
Khổ là khi thể chủ vận mệnh, là khi để đích mẫu định đoạt sống c.h.ế.t của chính .
Khổ là một cọng bèo trôi vô định, ngày ngày lo sợ chính phụ ruột đem đồ chơi cho kẻ khác.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Khổ là sống như con kiến, khúm núm lấy lòng khắp nơi.
Ta khó khăn lắm mới thoát khỏi những tháng ngày — thể một nữa đầu bước ?
Ta chớp mắt, những giọt lệ rơi xuống mang theo vị đắng nơi đầu lưỡi.
“Hôn sự vốn là đại sự trong đời, tất nên để trưởng bối quyết định. Dù nhà gặp nạn, nhưng vẫn còn trưởng.”
“Ta học thức nông cạn, nhưng cũng hiểu danh tiết của nữ nhân quan trọng thế nào. Nay cô thế cô, Lưu ma ma gì đều gánh chịu — chỉ xin ma ma đừng liên lụy đến các nữ quyến khác.”
Không cần cũng — sắc mặt hai họ lúc khó coi đến mức nào.
Về phủ, lập tức sai Hồng Tú thu dọn hành lý, chuẩn lên kinh thành tìm trưởng.
Thể diện của bọn danh môn vọng tộc , giẫm nát chân.
Ta cũng cho rằng vị ma ma sẽ để rời dễ dàng như .
Ninh Vương công phá Đô Thành nửa tháng, chẳng bao lâu nữa sẽ đăng cơ xưng đế.
Hôm Tống Chiêu , trưởng trọng dụng — tương lai chắc chắn chức quan nhỏ.
Nếu giờ gặp duy nhất còn sống , hẳn là sẽ vô cùng cảm động chứ?
Tống Chiêu thì vẫn một lòng áy náy với .
Ngày ngày cửa viện chịu rời .
Cách bù đắp cho , là cam đoan chủ mẫu cũng dám ức h.i.ế.p .
Nếu nhẫn nhịn giỏi, sớm ăn mấy cái tát .
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.