OẢN NHI - Chương 2
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:49:07
Lượt xem: 3,127
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:49:07
Lượt xem: 3,127
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
“Ngươi… ngươi… nghiệt nữ!”
Ta xoáy mạnh tay, m.á.u b.ắ.n tung tóe lên mặt, nhuộm đỏ cả y phục.
“Phụ , nữ nhi cầu gì khác, chỉ mong con đường sống… Sao cho?”
Bấy nhiêu năm ngoan ngoãn lời, tốn công lấy lòng, mà trong mắt ông , còn chẳng bằng mấy cái rương của cải ngoài .
Thật khiến lạnh lòng.
“Chẳng trách… đích mẫu ngươi ngươi bề ngoài giả vờ nhu thuận, bên trong thực chất như rắn độc, tâm địa tàn nhẫn vô tình… Sao đứa con gái bất hiếu bất nghĩa như ngươi…”
Ta bật khẽ:
“Phụ đừng bừa. Nếu thật sự độc ác tàn nhẫn… việc tự tay g.i.ế.c chính thê thì tính là gì?”
Ông trợn to mắt:
“Ngươi… ngươi ?!”
Ta nhướng mày:
“Phụ hỏi g.i.ế.c đích mẫu… đúng chứ?”
“Phu thê vốn là một thể. Phụ chỉ lo cho chạy thoát, bỏ mặc đích mẫu. Ta con gái, đương nhiên báo cho bà một tiếng.”
Ta tận mắt thấy đích mẫu xông viện phụ , chất vấn vì bỏ mặc bà, một trốn chạy.
Phụ lúc cũng chẳng buồn che giấu, vung tay tát một cái:
“Ngươi tự cho là tiểu thư thế gia, lúc nào cũng đè đầu . Ta sủng ái vài tiểu , ngươi liền khó chịu. Chính ngươi khiến nhà đẻ ép đến biên thành . Nếu vì ngươi, kết cục ngày hôm nay!”
Đích mẫu tức giận đáp:
“Ta đường đường là nữ nhi nhà họ Tạ, hạ giá gả cho ngươi, hết mực tính toán vì ngươi. Không , ngươi leo lên chức quan tứ phẩm? Ta sinh trưởng t.ử cho ngươi, lo liệu gia sản, còn ngươi thì sủng diệt thê, giờ bỏ mà chạy! là kẻ vong ân bội nghĩa!”
Sắc mặt phụ lập tức đổi, rút thanh bội kiếm tường.
“Ta từ lâu ngươi coi thường . Nay phản quân loạn, ngươi ngoan ngoãn ở viện mà còn tự tìm đường c.h.ế.t — cũng đừng trách .”
Một kiếm xuyên thẳng qua n.g.ự.c đích mẫu. Phụ sắc mặt hưng phấn:
“Đợi khi gặp Vân Sơ, tự nhiên sẽ mẫu nó c.h.ế.t kiếm phản quân.”
Đích mẫu khi tắt thở còn phẫn hận quát:
“Thẩm Trường Thanh, ngươi nhất định c.h.ế.t thây!”
Tất cả chỉ là chuyện trong một khắc, xem mà cảm thấy thú vị vô cùng.
Thuở nhỏ từng thấy đích mẫu dùng kế mượn d.a.o g.i.ế.c , hôm nay cũng học .
Phụ ôm lấy cổ đang rỉ máu, thở dốc từng .
“Oản nhi… phụ bình thường thương con nhất, ngay cả chạy nạn cũng chỉ mang theo mỗi con. Con đặt d.a.o xuống, phụ sẽ truy cứu.”
Ta chu môi, ấn mạnh mũi d.a.o sâu thêm một đoạn.
“Gả con gái hào môn để mưu cầu thế lực che chở — đó là thủ đoạn mà thế gia đại tộc vẫn dùng. Con xinh thế , phụ e rằng sớm tính chuyện bán đứt con … đúng ?”
“Phụ , Oản nhi vốn thích thi thư, quy củ, lễ nghi. Chỉ để chỗ trong phủ, con mới ngày ngày cố nhẫn nhịn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/oan-nhi/chuong-2.html.]
Ta ghé sát tai ông, giọng nhẹ như gió:
“Phụ , giống như g.i.ế.c đích mẫu… con g.i.ế.c , cũng lâu lắm .”
“Ngươi… ngươi nhất định c.h.ế.t yên lành !”
Ta bật .
“Người sai . Mẫu từng con nhất định sẽ sống lâu trăm tuổi.”
Mẫu vốn là nữ nhi nhà nông. Khi lên trấn mua đồ cưới, phụ — lúc đang giận dỗi với đích mẫu — để mắt tới.
Ông ngang nhiên cướp về phủ.
Mẫu dung mạo xinh , yếu ớt mong manh, ban đầu phụ còn chút thương xót. về , mỗi thấy bà giữ gương mặt lạnh nhạt, liền nổi giận, g.i.ế.c sạch cả nhà bà — lẫn vị hôn phu mà bà một lòng thương nhớ.
Lúc mẫu tìm cái c.h.ế.t, trong bụng . Vì thế, bà nỡ c.h.ế.t nữa.
Bà vốn chỉ là công cụ để phụ chọc tức đích mẫu, trong phủ chẳng ai coi trọng bà.
Từ khi ký ức, và mẫu sống trong viện nhỏ xập xệ nhất. Ăn mặc đồ dùng còn bằng nha bên cạnh đích mẫu. Trời sáng đến vấn an.
Mỗi đến đợi hai canh giờ, đích mẫu tâm trạng thì cho gặp, thì sai chúng đến tiểu Phật đường quỳ nhặt đậu.
Mỗi quỳ đến đầu gối sưng đỏ, dìu về viện.
Đêm xuống, mẫu khâu áo bông cho , hát ru ngủ, :
“Mẫu khổ. Thấy con, liền hy vọng. Chờ con lớn, gả cho thương, là .”
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Thế nhưng dù chúng an phận thủ thường đến , vẫn là cái gai trong mắt khác.
Hậu viện tranh đấu, trưởng trúng độc. Khi tra xét, một di nương tiện tay chỉ luôn mẫu .
Phụ thèm nhíu mày, chỉ một tấm lụa trắng — kết thúc sinh mạng của bà.
Dù đó việc tra rõ, liên quan đến mẫu .
Ta quỳ chính viện ba ngày, cầu xin phụ và đích mẫu trả sự trong sạch cho bà, để bà yên nghỉ.
đến khi ngất , cũng chẳng ai xem một cái.
Về mới , chỉ tay về phía mẫu chính là Tạ di nương — nha hồi môn theo đích mẫu, luôn luôn theo lệnh bà.
Phụ cũng rõ, mẫu nhát gan yếu đuối, tuyệt đối dám hại trưởng.
Chỉ là vì dỗ dành đích mẫu, bao che cho sủng , nên mẫu đành c.h.ế.t .
Trước khi siết cổ, bà nắm tay , lặp lặp một câu:
“Phải sống… sống mới hy vọng.”
Ngoài chuyện sinh tử, thứ khác đều là chuyện nhỏ. Sống, mới là quan trọng nhất.
Bao năm nay, từng quên lời mẫu . Vì thế, càng thêm dè dặt cẩn trọng, kính nhường .
Phụ thích thi thư, liền thắp đèn sách đêm đêm, thuận theo sở thích của ông.
Đích say mê thư họa, liền lật giở cổ tịch, khổ luyện từng ngày, rèn một tay vẽ tranh tệ.
Vui lòng mô tả chi tiết lỗi. Nếu báo lỗi đúng sẽ được thưởng ngay 1,000 xu.
Đối với mỗi báo cáo "Truyện không chính chủ" chính xác sẽ nhận ngay 10,000 xu.