OẢN NHI - Chương 12

Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:49:17
Lượt xem: 1,492

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Đồ nam nhân ti tiện!

 

Lúc giường thì hứa hẹn phong chính phi, đến khi xong việc thì phủi tay nhận lời.

 

Tin m.a.n.g t.h.a.i truyền trong cung, các nơi đều lượt sai đưa quà mừng tới.

 

Đặc biệt là Vân quý phi — mẫu phi của Đoan Vương, còn ban thêm mấy nữ y và mấy vị ma ma già dặn kinh nghiệm.

 

Vậy mà chẳng vui nổi.

 

Mụ ma ma già thật sự khiến ghét cay ghét đắng — miệng thì ngọt ngào, nhưng cứ như vô tình vô ý mà lúc nào cũng nhắc đến “lễ nghĩa, quy củ”.

 

Rằng trắc phi tôn trọng chính phi, chớ sủng mà sinh kiêu”.

 

Ta , bà cứ cố tình giảng dạy.

 

Thế thì còn cách nào khác?

 

Chỉ đành giả vờ động t.h.a.i khí, khiến Đoan Vương hoảng hốt, đuổi bà sang viện khác.

 

cũng chẳng ích gì mấy — bởi là do Vân quý phi ban đến, những lời rõ ràng chính là lời của bà .

 

Điều tức giận nhất là — hôm nọ dự một buổi tiệc, gặp Mạnh Như Tuyết, trưởng nữ của Trường Bình Hầu.

 

Kinh thành sớm đồn rằng Hoàng thượng ý định sắc phong nàng chính phi của Đoan Vương, nhưng hiện tại nàng vẫn , thế mà dám hành lễ với .

 

Đã thế còn ngạo mạn :

 

“Dù trắc phi cao quý, rốt cuộc vẫn là thất, đáng để hành lễ vấn an?”

 

Ánh mắt nàng liếc bụng một cái, trong mắt là vẻ khinh miệt:

 

“Sinh con thì ? Cùng lắm chỉ cần một câu, đứa trẻ đó giao cho nuôi. Trước từng nuôi mèo ch.ó , chắc cũng chẳng khác biệt gì .”

 

Tức c.h.ế.t !

 

Ta lập tức cho mang lời đó đến tai Vân quý phi.

 

thất của Hoàng thượng, bà xong cũng giận để cho hết — nhưng thể che chở cho Mạnh Như Tuyết.

 

Dù gì Trường Bình Hầu nắm binh quyền trong tay, thế lực lớn vô cùng, mẫu t.ử nhà thèm khát mối hôn sự từ lâu.

 

Vào phủ , mới :

 

Cái vẻ hoang đàng ăn chơi, chẳng lo triều chính của Đoan Vương — là vỏ bọc do dựng lên.

 

Thực ngầm kết giao khắp nơi, ngầm kéo bè kết phái — cũng nuôi mộng tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

 

Ta xong chỉ mắng là đồ ngu xuẩn!

 

Hoàng đế hiện giờ cùng Hoàng hậu là phu thê hoạn nạn , tình nghĩa sâu nặng.

 

Thái t.ử là đích trưởng t.ử của trung cung, văn võ song phẩm hạnh đoan chính — ngôi vị Thái t.ử vững chắc như bàn thạch.

 

Đoan Vương mơ đến long vị?

 

Nằm mơ giữa ban ngày thì !

 

Vân quý phi vốn chỉ là con gái của một huyện lệnh, nhà đẻ nhờ nàng sủng ái nên mới phất lên — kỳ thực cũng chỉ như con hổ giấy, ngoài mạnh trong yếu.

 

Hai con họ ân sủng chẳng qua vì giống đám hoàng t.ử khác — những khác thì đem dã tâm treo ngay mặt, khiến Hoàng thượng e dè.

 

Giờ Hoàng thượng ban hôn trưởng nữ của Trường Bình hầu cho Đoan Vương, tinh ý đều hiểu đây là phép thử — nếu điều, nên né tránh.

 

Thế mà thế lực lưng Mạnh Như Tuyết cho mờ mắt, còn long trọng loan tin, truyền thư hồng nhạn, hận thể cho cả thiên hạ coi trọng mối hôn sự thế nào.

 

Kết quả thì ?

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/oan-nhi/chuong-12.html.]

Hoàng thượng và Thái t.ử thêm một đáng dè chừng.

 

là tự tìm đường c.h.ế.t.

 

Ta nhịn oán thán phận — dốc hết tâm cơ gả cho một tên hồ đồ vô dụng.

 

Giờ thì với chung một thuyền, mà lật thì cũng tiêu đời.

 

Không thể chờ c.h.ế.t .

 

Khó khăn lắm mới chịu đựng tới tháng thứ năm.

 

Sau khi thái y chuẩn đoán là con trai, lập tức tay.

 

Gọi Tiểu Tước đến, dặn dò:

 

“Theo lệ cũ, trưa một , chiều một — đều hẹn tại nhã gian ở hí lâu.”

 

Buổi trưa, hẹn là Tống Chiêu.

 

Hắn bụng , mặt đầy do dự, hỏi thôi.

 

Ta cũng chẳng vòng vo, nắm tay đặt lên bụng , thẳng thắn :

🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻

 

“Đứa trẻ là của .”

 

Hắn theo bản năng rụt tay — nhưng giữ chặt, buông.

 

“Thiếp tới… chỉ là để cho đứa trẻ đáng thương thấy phụ cuối, sẽ liên lụy gì đến .”

 

Đứa trẻ như cảm nhận , chuyển động nhẹ tay .

 

Tống Chiêu sững sờ lẫn vui mừng:

 

“Là con đang cử động ? Đây… thật sự là con ?”

 

Ta dùng khăn tay che mặt, nghẹn ngào nức nở:

 

“Là con … là bé trai… chỉ là giữ nổi đứa trẻ .”

 

Dưới sự truy hỏi đầy lo lắng của Tống Chiêu, mới từ từ “ ” ngọn ngành:

 

“Mạnh Như Tuyết sắp gả Vương phủ . Nàng buông lời — sẽ để con chiếm vị trí trưởng tử, sớm muộn cũng sẽ hại c.h.ế.t nó.”

 

Tống Chiêu đỡ xuống, trong mắt tràn đầy phẫn nộ:

 

“Thật là một nữ nhân độc ác! Oản nhi đừng sợ, liều cả mạng cũng trừ khử Mạnh Như Tuyết cho nàng!”

 

Ngu ngốc!

 

Giải quyết một Mạnh Như Tuyết thì ?

 

Sau đó một Hứa Như Tuyết, Vương Như Tuyết — chỉ cần địa vị chính phi vẫn còn, và hài t.ử vẫn mãi là quỳ chân kẻ khác.

 

Nếu nhổ tận gốc rễ của mối họa, ngày lành tháng ?

 

Ta ngẩng mặt, nhẹ nhàng lau lệ nơi khóe mắt, giọng nhỏ mềm như tơ lụa:

 

“Nếu… Đoan Vương c.h.ế.t , hài t.ử của chúng kế vị, e rằng… sẽ dễ thở hơn một chút.”

 

Tống Chiêu lúc , ánh mắt bỗng trở nên xa lạ, như thể đầu nhận con thật của .

 

Ta khẽ đẩy , vẻ mặt bi thương khôn xiết.

 

“Ta chắc chắn cho rằng quá tàn nhẫn… nhưng hài t.ử là cốt nhục của chúng . Ta thật sự nỡ… Nó còn kịp chào đời, lấy mạng nó .”

 

Ta sớm — Tống Chiêu là kẻ mềm lòng, chỉ cần kể khổ vài câu là d.a.o động.

 

 

Loading...