OẢN NHI - Chương 10
Cập nhật lúc: 2025-12-06 17:49:15
Lượt xem: 1,709
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ta liền nức nở ngắt lời :
“Cũng đừng trách trưởng… thư gửi mà tức đến phát bệnh, nữ nhi Thẩm gia tuyệt đối chịu …”
“Chiêu ca ca, Oản nhi… chẳng còn trách ai nữa. Huynh cũng đừng giận Lưu ma ma xen chuyện lớn, bọn hạ nhân… ai dám trái lệnh chủ t.ử …”
Những chuyện như ngấm ngầm bỏ thuốc, lời châm chọc… là thành thạo nhất.
Lúc chia tay, Tống Chiêu như một lò than bịt kín — giận thì giận, nhưng chỗ phát .
Với , chỉ xót thương.
Còn với Thẩm Vân Sơ, dè chừng đủ điều.
Người thể trút giận, chỉ còn :
Người luôn nuông chiều hết mực, và một Lưu ma ma quyền lực gì trong tay mà thôi.
Tiểu Tước xong cả đoạn từ đầu đến cuối, sợ đến mức chỉ chui xuống đất mà trốn.
Dạo nàng cứ tưởng là biểu tiểu thư đến nương nhờ, sẽ trở thành nữ chủ t.ử của phủ.
Không ngờ là tiểu thư thật sự, mà tấm ngọc bội uyên ương nàng từng chạm qua ẩn chứa một mối quan hệ nguy hiểm khôn cùng.
Chỉ cần nghĩ tới thứ tình cảm vặn vẹo giữa và Thẩm Vân Sơ, nàng run như cầy sấy, đêm cũng dám ngủ, sợ cũng sẽ “diệt khẩu”.
Hôm nay thêm những lời , e là Tiểu Tước tự tìm đường c.h.ế.t cho đỡ lo sợ.
Ta dùng quạt tròn vỗ nhẹ đầu nàng một cái, Tiểu Tước giật hồn, vội quỳ xuống cầu xin tha mạng.
Xưa nay vẫn ríu rít ngừng, nay dọa thành thế … ngược khiến chút thương hại.
“Đừng sợ, ngươi việc của … sẽ giữ mạng cho ngươi.”
Tiểu Tước liên tục dập đầu tạ ơn.
Ta đỡ nàng dậy, ghé sát tai thì thầm:
“Ngươi với trưởng — Tống Chiêu mấy bức ép . Ngoài … đêm nay mời đến phòng , bàn chuyện.”
Nghĩ đến vẻ mặt hoảng loạn của Tiểu Tước khi , suýt nữa nhịn mà bật thành tiếng.
May là nhanh trí, thoa sẵn một ít nước hoa hồng bên khóe mắt, tỏa hương dìu dịu, cay xè khiến nước mắt cứ thế tuôn rơi.
🍒Chào mừng các bác đến với những bộ truyện hay của nhà Diệp Gia Gia ạ 🥰
🍒Nếu được, các bác cho Gia xin vài dòng review truyện khi đọc xong nhé, nhận xét của các bác là động lực để Gia cố gắng hơn, chau chuốt hơn trong lúc edit truyện ạ😍
🍒Follow page Diệp Gia Gia trên Facebook để theo dõi thông tin cập nhật truyện mới nhé ạ💋
🍒CẢM ƠN CÁC BÁC RẤT NHIỀU VÌ ĐÃ LUÔN YÊU THƯƠNG VÀ ỦNG HỘ GIA Ạ 🫶🏻
Khi Thẩm Vân Sơ đến, thứ thấy chính là đôi mắt đỏ hoe, dáng vẻ đáng thương vô cùng.
Thoạt … mà vô tội đến thế.
Từ lúc nhất quyết đòi ngoài, “tình cờ” gặp Tống Chiêu, trong lòng Thẩm Vân Sơ hẳn sinh nghi.
một nữ t.ử dịu dàng, hiền thục như , thể mang tâm cơ như ?
Ta ngẩng đầu , khẽ khổ:
“Nhà họ Tống thế lực quá lớn, mấy lấy uy h.i.ế.p … Vương phủ thì sóng ngầm cuồn cuộn, e rằng là một bể khổ khác. Muội đó… nhưng sợ kháng chỉ liên lụy . Kiếp trôi dạt như bèo, trưởng, nên mới ?”
Đây là đầu tiên chủ động chui lòng , tìm lấy chỗ dựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/oan-nhi/chuong-10.html.]
Hắn lập tức chẳng còn lời nào để nữa, cánh tay ôm lấy cũng khẽ run rẩy.
Ta c.ắ.n răng, đưa tay ép tay áp má , ánh mắt lưng tròng mà vẫn tham luyến ngắm gương mặt .
Ngón tay lượt vuốt ve lông mày, đôi môi — như thể khắc ghi từng đường nét tận tim.
Đến khi đầu ngón tay rơi xuống, nước mắt cũng thuận theo lăn dài.
“Muội chỉ cầu xin … đừng quên Oản nhi.”
Từ vẻ mặt sững sờ dám tin, đến mừng rỡ phát cuồng của , — vở kịch diễn quá xuất sắc.
Hiệu quả của việc “tỏ yếu đuối”… thật thể xem thường.
Hắn ngỡ rằng cũng vì mà động tình sâu nặng, nên lập thệ: đợi đến ngày thăng lên chức quan lớn hơn, quyền lực trong tay, nhất định sẽ giải cứu khỏi Vương phủ.
Chỉ là… nghĩ đến bộ dạng khi thề non hẹn biển, còn tưởng sẽ cảm động đến mức ôm chặt lấy nức nở — thật sự suýt nhịn mà bật .
Xem … nam nhân trong thiên hạ đều nghĩ rằng, điều nữ nhân để tâm nhất… chính là lời hứa hẹn.
…
Ta bắt đầu thấy mệt, còn hứng thú dây dưa diễn trò nữa.
nghĩ đến việc sắp bước chân Vương phủ, rộng lượng giả vờ thêm một chút.
Và thế là… Thẩm Vân Sơ lập tức tưởng là thiên thần cứu thế của , hận thể đem hết gia sản dâng tặng .
Vậy thì… đành bất đắc dĩ mang theo chín phần của hồi môn từ Thẩm phủ, cộng thêm một đống vàng bạc của Tống Chiêu đưa đến — miễn cưỡng bước chân Vương phủ.
Trước đó dò hỏi rõ ràng — mấy vị hoàng t.ử gối Hoàng thượng, ai nấy hậu viện đều đầy . Chỉ duy nhất vị Đoan Vương nhỏ tuổi nhất, tính tình hoang đàng phóng túng, vẫn nạp chính thê.
Hắn yêu thích thi ca, âm luật, vũ đạo, chẳng màng đến chính sự, ngày ngày nhởn nhơ ngoài phố.
Thế nhưng Hoàng thượng mực sủng ái , đến một câu nặng cũng chẳng nỡ buông.
Những yêu cầu hoang đường của , Hoàng thượng cũng thường thuận theo.
Lúc những điều , hiểu — chính là chiếc thuyền nhất để thoát khỏi vũng bùn.
May … phụ lòng .
Hắn yêu mỹ nhân, mà nhan sắc của ở kinh thành vốn tiếng, thêm vẻ yếu mềm đằm thắm mà các tiểu thư thế gia — khiến ai thấy cũng sinh lòng thương tiếc.
Đoan Vương vô cùng sủng ái . Khi hồi môn ba ngày thành hôn, đích hộ tống — đó là nghi lễ dành riêng cho chính thê.
Trong hậu viện của tám thị , phân vị cao nhất cũng chỉ là một “Phụng nghi”, bất kể trong lòng nghĩ gì, bên ngoài đều tỏ cung kính với .
Suốt một tháng khi nhập phủ, sủng ái ngơi nghỉ. Đến khi tình ý đậm sâu, buông lời hứa hẹn:
“Chờ nàng sinh thế tử, sẽ cung xin thánh chỉ, phong nàng chính phi.”
Nhất phẩm Vương phi — nghĩ đến thôi cũng khiến vui đến phát cuồng.
Phụ … cái ngày ông đưa d.a.o bảo tự kết liễu, liệu từng nghĩ rằng, sẽ ngày hôm nay ?