Ở Rể phế vật hóa siêu cấp - Chương 1330
Cập nhật lúc: 2024-09-06 14:16:01
Lượt xem: 3
Chương 1330: Kim Thiên Bằng
Vào lúc Lâm Thiên Lạc lùi về sau, giáo tổ của ngoại vực lập tức ra tay.
Trong bầu trời có ngôi sao lớn chuyển động, ầm ầm vang dội, cam tuyền dưới chân không ngừng cuộn trào, trong hư không mọc đầy kim liên, kèm với quy tắc chi lực.
Dị tượng đột ngột xuất hiện theo cử động của giáo tổ ngoại vcự, khiến người ta sợ hãi!
“Không ngờ thiên vực Tiểu Đông vẫn còn có huyết mạch Nhân Hoàng, không thể để ngươi được sống!” Giáo tổ ngoại vực lạnh lùng nói, bàn tay khổng lồ đập về phía Lâm Thiên Lạc.
“Vậy sao?”
Sau một tiếng hừ lạnh, chim đại bàng vàng hành động, người biến thành một tia sáng vàng chói mắt b.ắ.n về phía giáo tổ ngoại vực.
Chuyện này diễn ra quá bất ngờ, ngay cả giáo tổ ngoại vực cũng không đoán trước được.
Hai người đánh nhau vô cùng khí thế, chấn động cả tinh không.
TBC
Rất rõ ràng hai người đều là cao thủ giáo tổ, vô cùng mạnh mẽ, chấn động thiên địa. ! Phụt!
Giáo tổ kia của ngoại vực bị thương, mấy giọt m.á.u b.ắ.n ra từ trước ngực, rơi xuống phá hủy mấy ngôi sao, khiến mặt đất nứt ra, dung nham tuôn trào.
Điều này thật sự khiến lòng người khiếp sợ, chỉ mấy giọt m.á.u đã hủy diệt mấy ngôi sao, cũng may chiến trường nằm ở tinh vực không người, nếu không không biết có bao nhiêu sinh linh sẽ c.h.ế.t vì mấy giọt m.á.u này nữa.
“Kim Thiên Bằng, ngươi vẫn chưa c.h.ế.t ư!”, giáo tổ ngoại vực lạnh lùng nói.
Lão ta vẫn bình tĩnh khí phách như trước, khiến người ta thán phục, rõ ràng bị chim đại bàng đánh lén, đã bị thương không nhẹ, nhưng vẫn lạnh lùng và bình tĩnh như cũ, không hề hốt hoảng.
“Kim Thiên Bằng?”
Trong bóng tối vang lên mấy tiếng hô ngạc nhiên.
Trăm năm trước Kim Thiên Bằng bị mấy vị giáo tổ liên thủ tập kích ở ngoại vực, bị đuổi tới một vùng hỗn độn ở sâu trong tinh hải vô tận, vốn tưởng rằng Kim Thiên Bằng đã chết, không ngờ lúc này lại xuất hiện.
Hơn nữa có lẽ thực lực còn có tiến bộ vượt bậc.
Kim Thiên Bằng lúc này có m.á.u tóc dài màu vàng xõa tung, đôi mắt lạnh lùng, khuôn mặt anh tuấn như d.a.o khắc, thân thể thon dài mạnh mẽ, người khoác áo giáp màu vàng, giống như một vị chiến thần!
Ông ta huyết khí cuồn cuộn, ảnh hưởng đến càn khôn.
Trong tinh hải vô tận có hành tinh bị lay động, thậm chí nhật nguyệt cũng đang cộng hưởng, khẽ rung lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/o-re-phe-vat-hoa-sieu-cap/chuong-1330.html.]
Nếu không nhờ có sự bảo vệ của Kim Thiên Bằng, Lâm Thiên Lạc tin chắc chắn mình sẽ rất khó chịu, khó mà chịu được áp lực khôgn gì sánh bằng này.
“Đây chính là sức mạnh của cấp bậc giáo tổ đã ư?”, Lâm Thiên Lạc lẩm bẩm.
Cô cũng từng thấy mấy vị lão tổ của Long tộc ở Long cung, dù không phải lão tổ thời kỳ đầu của Long tộc, nhưng cũng có thực lực Ẩn Nhất cảnh trung kỳ, chỉ là bây giờ xem ra lão tổ kia cũng không bằng vị tiền bối trước mắt.
“Kim Thiên Bằng, ngày đó ngươi may mắn chạy thoát, hôm nay ngươi lại dám xuất hiện, đúng là tự chui đầu vào rọ”, giáo tổ ngoại vực lạnh lùng nói.
“Ta có c.h.ế.t hay không khó nói lắm, nhưng ta biết ngươi sẽ khó giữ được mạng đấy!”, Kim Thiên Bằng cất lời, tư thế oai hùng.
Ông ấy có sức mạnh không gì sánh bằng, lúc đôi mắt đóng mở, hư không bị xé rách, sấm chớp rền vang, trên bầu trời có rất nhiều ngôi sao chấn động theo.
“Cháu đi trước đi”.
Kim Liên Bằng phất tay với Lâm Thiên Lạc, đưa cô lên trên một chiếc chiến hạm cách đó vạn dặm.
“Có cao thủ cấp bậc giáo tổ ra tay rồi”.
Người đã rút lui cũng thấy khiếp sợ, dù hai cao thủ cấp bậc giáo tổ mới vừa ra tay, nhưng chỉ khí thế đã khiến bọn họ không thở nổi rồi.
“Vụt!”
Lúc này, mấy bóng người xuất hiện trong tinh hải vô tận, ai cũng là cao thủ Ẩn Nhất cảnh.
“Kim Thiên Bằng dám xuất hiện, g.i.ế.c ông ta trước!”
Vì lúc cây trường mâu này xuất hiện, mặt trời trên bầu trời lập tức nổ tung, bị hủy diệt trong nháy mắt.
Trong tinh hải vô tận có rất nhiều mặt trời, nhưng nơi này cũng chỉ có một, đã bị khí thế khi phóng ra ngoài của trường mâu làm nổ tung rồi.
Sức mạnh của giáo tổ, không thể đo lường.
“Vụt!”
Sau lưng Kim Thiên Bằng xuất hiện một đôi cánh hư ảo màu vàng, dài đến mấy trăm nghìn dặm, như muốn c.h.é.m đứt cả thiên địa, c.h.é.m lên trên trường mâu màu máu.
Phụt!