Cô tinh tế vuốt ve thứ , đó nhẹ nhàng vỗ, cẩn thận cảm nhận cảm giác cuộn tay.
Tần Túc nhạy bén nhận điều đúng, hỏi: “Thứ vấn đề ?”
Hứa Tri Tri gật đầu, đó cầm lấy con d.a.o chuẩn sẵn, nhanh chóng, chuẩn xác và dứt khoát rạch vài nhát dọc theo bao đầu, cắt bỏ bộ bao đầu của bức tranh.
Người ở hiện trường hít một lạnh, thứ cho dù là đồ phỏng, giá cả cũng vô cùng . Lòng tin của Hứa Tri Tri đối với bản rốt cuộc lớn đến mức nào, mới thể trực tiếp một nhát d.a.o cắt bỏ nó!
Tần Túc gì, nếu Hứa Tri Tri sai, thì sẽ gánh chịu.
Hứa Tri Tri mắt chớp lấy một cái, tiếp tục hành động ánh mắt của .
Cô di chuyển tìm một cái mặt bàn phẳng, cúi tinh tế lật lượm, tìm kiếm lớp dính kết nối.
Sau đó mũi d.a.o nhỏ rạch , vững vàng lướt qua chỗ giấy dính như chẻ củi, nhẹ nhàng lật lên, lộ đồ vật giấu bên .
“Là một góc của bức Thính Cầm Đồ!” Ngô Văn Ngọc tiến lên quan sát vài giây, nắm lấy chòm râu còn nhiều của trừng lớn mắt kinh ngạc .
Ông giỏi lắm về giám định và thưởng thức cổ họa, nhưng bức tranh ông kỹ, liền sẽ là giả!
Những khác cũng xúm , một góc của bức cổ họa đ.á.n.h đàn, ánh mắt chấn động.
Tần Túc về phía Hứa Tri Tri, lập tức : “Có là họ phân c.ắ.t c.ổ họa, đó giấu những bao đầu , đem sang nước ngoài phục chế và bồi để buôn bán ?”
“Có thể tìm thêm,” Hứa Tri Tri gật đầu .
Cô cũng thở phào một , cuối cùng uổng công mạo hiểm, nếu đoán sai cô khả năng sẽ đền bù hết chi phí chuyên gia.
Ngay đó đồng lòng lấy những phần cổ họa còn , đó trải để Hứa Tri Tri tách , ghép nối cổ họa .
Ngô Văn Ngọc đeo bao tay, trải giấy trắng lên một cái bàn lớn, đó cẩn thận ghép nối bức tranh .
“Thính Cầm Đồ! Là bức phỏng chế của danh họa gia Đới Hi đời Thanh dựa bức Thính Cầm Đồ do Triệu Cát đời Bắc Tống sáng tác. Tuy rằng giá trị nghệ thuật sánh bức Thính Cầm Đồ đang Bảo tàng Cố Cung Kinh Thị lưu giữ, nhưng là một tác phẩm sưu tầm vô cùng và giá trị xa xỉ!” Giọng Ngô Văn Ngọc kích động, môi ông run rẩy.
Chủ yếu là tức giận, bởi vì một bức tranh cố ý hủy hoại, cắt trực tiếp thành bốn phần! Vốn dĩ cổ họa khó bảo tồn, vì mục đích buôn lậu mà như , quả thực một sưu tầm văn hóa phẩm thư họa như ông quá đau lòng.
Hứa Tri Tri xong những việc sang một bên, cũng cảm thấy chút đáng tiếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/o-he-thong-pham-toi-con-co-the-dung-nhu-vay-sao/chuong-66.html.]
Rốt cuộc thứ đáng giá.
lúc , một chỉ chiếc bình mà Hứa Tri Tri xịt nước : “Nó! Nó lột lớp ngoài!”
Mọi đột nhiên ngẩng đầu, Ngô Văn Ngọc còn kịp đắm chìm trong bi thương, vội vàng về phía hướng chỉ.
Tần Túc về phía Hứa Tri Tri, mặt cô hề chút ngoài ý .
Mọi qua, nhanh thấy cảnh tượng mà .
Giống như lời , bề mặt của chiếc đồ sứ hiện lên lớp vỏ nứt nẻ, chỉ cần chạm nhẹ là sẽ rơi .
Hứa Tri Tri khẽ cúi , tách lớp sứ mỏng chỉ dày mười mi-li-mét , từ từ lộ chiếc bình hoa sen màu ngọc xanh nhạt bên . Men sứ đơn sắc ánh đèn pin thêm trở nên xa hoa lộng lẫy, tỏa ánh sáng óng ánh mềm mại như ngọc. Thanh nhã phi phàm, chạm thấy ấm.
Những tiếng cảm thán trầm thấp ngớt bên tai.
Ngô Văn Ngọc , tức giận đến sắc mặt hồng hào, “Đây là sứ quan chế xuất phẩm! Là văn vật vô cùng quý giá a! Giá trị căn bản thể đ.á.n.h giá!”
Hứa Tri Tri sạch xong mảnh sứ cuối cùng đưa cho ông, Hứa Tri Tri trực tiếp về phía Tần Túc, “Một nửa công tác phim, một nửa xịt nước , đây là một công trình lớn đấy.”
“ sẽ tìm sắp xếp, cố gắng xong buổi chiều, đó nhờ Viện Bảo tàng Giang Thị tới một chuyến công tác bảo dưỡng và phục chế,” Tần Túc gật đầu, cầm điện thoại bắt đầu sắp xếp.
Hứa Tri Tri vỗ vỗ tay , chuyện cô cần bận tâm nhiều nữa.
Ngô Văn Ngọc cầm đồ sứ cẩn thận giám định, xác định xong đến cạnh Hứa Tri Tri.
“Năng lực ‘bóc giả giữ thật’ của cô Hứa thật sự lợi hại, nếu cô, lô văn vật sẽ chảy nước ngoài, những quốc gia đó công khai bán đấu giá!” Trong ánh mắt Ngô Văn Ngọc tràn đầy cảm kích, và may mắn.
Văn vật tuồn ngoài vẫn luôn là nỗi lòng của giới văn vật, mấy năm nay ít nỗ lực, cho tình huống giảm bớt. vẫn còn, hơn nữa những chiêu trò còn bắt kịp thời đại, trở nên cao cấp hơn.
Hứa Tri Tri xua tay, “Ngài đó ! hiểu về lĩnh vực đồ giả, thuật nghiệp chuyên môn.”