Rất đơn giản, bởi vì mặt nhiều như , hạ độc là một chuyện cực kỳ ngu xuẩn. Đối phương họ đến để gài bẫy lấy chứng cứ, nên chắc chắn họ chứng cứ. Lúc mà hạ độc thì khác gì đ.á.n.h khai, tạo cơ hội cho đối thủ đưa tù ?
Trương Ngọc Minh hề ngu xuẩn, thậm chí vô cùng thông minh, năm đó chuyện kín kẽ để dấu vết, hiện tại nhanh chóng ý thức đây là một âm mưu.
Nghĩ đến đây, Phục Học Lâm ngăn cản, hơn nữa cầm lấy ly của cũng uống một ngụm.
Sắc mặt Trương Ngọc Minh trở nên khó coi, bởi vì đối thủ quá can đảm. Người bình thường, thấy kẻ thù rót nước cho , chắc chắn sẽ uống, trừ khi bắt buộc uống. Cho dù ý thức logic bên trong, cũng dám dễ dàng mạo hiểm nếm thử.
Hứa Tri Tri buông ly, mặt mang theo một nụ , “Em nhớ rõ Ngọc Minh cũng thích uống , hiện tại thích ?”
Trương Ngọc Minh cũng rót cho một chút, uống cạn, ánh mắt yên lặng Hứa Tri Tri. Rất lâu , nở một nụ châm biếm, dường như đang chế giễu rằng thắng bại giữa họ phân định.
Can đảm thì , vĩnh viễn cao hơn đối phương một bậc.
Hiện tại năm trong phòng, đang ở trong một tình thế giằng co vi diệu.
Nội tâm Hứa Tri Tri chút hoảng sợ, nhưng lẽ do thích ứng, nên cũng còn quá sợ hãi.
Những khác đều là thông minh, lượt nhận Trương Ngọc Minh đang gì. Đối phương đang cố gắng chắc chắn rằng thể thoát khỏi lưới pháp luật, cuối cùng sẽ ung dung ngoài vòng pháp luật!
Đây là sự khiêu khích trần trụi, là hành động ăn cả ngã về khi phát hiện chuyện, là một kiểu chơi thuần túy.
Đây là ý tưởng của Trương Ngọc Minh, ngay từ khi chuyện, chuẩn sẵn sàng.
Hứa Tri Tri rũ mắt suy nghĩ, lẽ còn thể uy h.i.ế.p hai vị lão nhân lúc họ sắp qua đời. Dùng hài cốt của Phục Thanh Hoa uy h.i.ế.p hai giao di sản cho . Với mức độ yêu thương con gái của họ, khoảnh khắc gần c.h.ế.t chừng họ thật sự sẽ đồng ý?
Hứa Tri Tri tiếc dùng những ý tưởng tồi tệ nhất để suy đoán Trương Ngọc Minh, rốt cuộc đối phương đủ từ thủ đoạn và đủ thông minh.
Nghĩ thông suốt điểm , nhà họ Phục và Minh Thúy Vân mặt hiện lên vẻ phẫn nộ, Phục Học Lâm bên cạnh Hứa Tri Tri thậm chí nổi điên xông lên đ.á.n.h Trương Ngọc Minh, nụ tự mãn của đối phương biến mất mặt họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/o-he-thong-pham-toi-con-co-the-dung-nhu-vay-sao/chuong-180.html.]
Minh Thúy Vân nắm chặt tay, thể già nua run rẩy, ánh mắt tràn ngập cảm giác tuyệt vọng.
Mọi thứ tỉ mỉ thiết kế đều câu trả lời, còn Trương Ngọc Minh vạch trần. Nghĩ đến con gái đáng thương của , cô cố nhịn rơi lệ, cô rơi lệ mặt Trương Ngọc Minh.
Bởi vì chỉ khiến rơi bẫy, khác chi phối cảm xúc.
Phục lão gia tử chống dậy, ánh mắt hờ hững Trương Ngọc Minh, “Trương Ngọc Minh, gì, cách khác còn con bài tẩy gì để với .”
“Nhạc phụ, ông gì? Sao hiểu!” Trương Ngọc Minh cầm lấy chén , đặt ở bên miệng, thản nhiên tự đắc .
Phục lão gia tử đỡ đối diện Trương Ngọc Minh, “Anh hiện tại vị trí tổng giám công ty, lương một năm mấy chục vạn, cho nên cảm thấy cho dù chiếm cũng ! Cho nên sợ hãi, nhất là tức c.h.ế.t chúng . Thanh Hoa còn thủ tục xin tử vong, đến lúc đó chúng c.h.ế.t , di sản sẽ rơi hết tay Thanh Hoa, xin giấy chứng nhận tử vong của Thanh Hoa, tất cả thứ sẽ đường đường chính chính kế thừa bộ.”
Hứa Tri Tri sắc mặt chút đỏ của lão gia tử, cảm thấy ông thật sự tức giận đến sinh bệnh.
“ , nhạc phụ đừng bôi nhọ ,” Trương Ngọc Minh nửa dựa ghế, hai tay xòe với vẻ mặt hớn hở.
Một bên Phục Học Lâm vội vàng cầm lấy ấm , lấy ly thủy tinh rót nước rót một chút cho ông cụ để ấm cổ họng. Tiện thể cắt ngang cảm xúc của Phục lão gia tử, để ông đừng thực sự tức giận đến đổ bệnh. Sức khỏe ông vốn , nếu thật sự xảy chuyện thì sẽ như ý của Trương Ngọc Minh.
Hứa Tri Tri vươn tay, dậy giật lấy chiếc ly, trong mắt lóe lên một tia suy tư. Sau đó cô cầm chiếc ly xuống vị trí lúc nãy, vẻ mặt như hiểu , “Anh hạ độc đúng ! Phục lão gia tử, Phục Thanh Hoa, Minh Thúy Vân cũng đều may mắn thoát khỏi. Thiệt là suýt nữa, đây vẫn luôn tự hỏi, hạ độc như thế nào, vì hằng ngày đều ăn uống cùng Phục lão gia tử và lão thái thái, khó đảm bảo sẽ uống .”
Còn về chuyện hạ độc, chỉ là hai vợ chồng tự rút m.á.u xét nghiệm, cũng xét nghiệm , chỉ chẩn đoán một bệnh thường gặp ở già. Hứa Tri Tri như , chẳng qua là một loại sách lược mà thôi. Nếu kéo dài thời gian thì đại, bừa chắc cũng . Với suy nghĩ đó, Hứa Tri Tri bắt đầu bừa.