Bất quá, điều khiến ba đều tỏ vẻ ngưng trọng chính là đối phương cũng lái nhanh, hơn nữa vẫn luôn hướng về núi sâu, mà xuyên qua cánh rừng yên tĩnh sâu thẳm , là một quốc gia khác.
Đường biên giới phía nam dài, nhiều nơi đường biên giới đều là rừng núi dốc . Ngay cả những tuần tra biên giới hàng ngày cũng vô cùng chật vật. Địa hình cũng tạo điều kiện cho những nhập cư trái phép, thường xuyên thông qua đào địa đạo, hầm ngầm để sang quốc gia đối diện.
Tập đoàn tội phạm hiển nhiên là đại ca khu vực, khẳng định những lối nhập cư trái phép như .
Một khi Hứa Tri Tri đưa sang bên , thì khó khăn giải cứu sẽ tăng vọt.
“Các vững, sẽ lái nhanh hơn,” Ánh mắt Tần Túc thâm thúy, khuôn mặt lộ vẻ căng thẳng.
Hai đồng đội “Ừm” một tiếng thắt chặt dây an , đó nắm c.h.ặ.t t.a.y vịn, chờ đợi kỹ thuật lái xe của Tần Túc. Kỹ thuật lái xe của Tần Túc tệ, nếu họ cũng sẽ dễ dàng đồng ý.
Sau khi hai đồng ý, một cảm giác đẩy lưng đột nhiên truyền đến, chiếc SUV lao về phía như một mũi tên rời cung.
Cả hai đều ý kiến, Hứa Tri Tri mạo hiểm quá lớn cho vụ án , họ thể chấp nhận việc cô mang và chịu tổn thương.
lúc , điện thoại của đồn cảnh sát gọi tới, loại trừ, chỉ một nghi phạm, đó chính là cháu trai Vệ Thịnh - Vệ Đông Thành!
Vẻ mặt Tần Túc lập tức nghiêm túc, xem hồ sơ của , đối phương từng trại tạm giam vì tội cố ý gây thương tích, một trong sạch gì cả.
Hai khác cũng mím môi, trong xe trở nên càng thêm trầm mặc.
May mắn là việc tăng tốc của họ hiệu quả, cách giữa họ và điểm đỏ gần hơn.
Tần Túc hướng về điện thoại thông minh , “Gọi điện thoại cho Trương Thanh.”
Chiếc điện thoại kẹp bên bắt đầu phản hồi, gọi .
“Tần Túc, nhất là chuyện chính sự!” Rất nhanh đầu dây bên truyền đến giọng cực kỳ buồn ngủ.
Tần Túc nhanh chóng : “Dậy , định vị chính xác một chút. Thiết báo động định vị đưa lập tức tiến núi sâu, cần định vị chính xác, chúng đang mất một mạng đấy!”
“... Được ,” Trương Thanh thấy lời nhanh chóng dậy, đó truyền đến tiếng bước chân và tiếng kéo ghế, “Được , khởi động máy, nhưng mà , cần máy định vị đúng .”
Tần Túc “Ừm” một tiếng, “Nhanh lên, chúng sắp rẽ đường nhỏ .”
Đường núi phía nam là một đường đến cuối cùng, mà tồn tại nhiều đường nhánh, đường nhỏ. Những con đường đều hẹp, hơn nữa đèn đường, một khi nhầm, đầu sẽ tốn nhiều thời gian.
“Được …” Đầu dây bên truyền đến tiếng gõ bàn phím lách tách.
Tần Túc mím môi tiếp tục lái xe truy đuổi, chỉ là tốc độ chậm một chút.
Trong xe nhất thời rơi trầm mặc, vẻ mặt trở nên ngưng trọng.
Hai phút , đầu dây điện thoại truyền đến âm thanh, “Được , truy tung chính xác và hướng dẫn cho các , hy vọng các thể nhanh chóng tìm .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/o-he-thong-pham-toi-con-co-the-dung-nhu-vay-sao/chuong-113.html.]
“Được, vất vả ,” Tần Túc thấp giọng cảm ơn, dựa hướng dẫn tăng nhanh tốc độ truy đuổi của .
Hai khác cũng thở phào nhẹ nhõm, hy vọng là .
Hứa Tri Tri đội gió lạnh ở phía xe máy, hai tay ôm lấy , cảm thấy nước mắt đều gió thổi khô.
Tuy cô hối hận chuyện , nhưng cũng ngờ gặp sự tra tấn như . Có lẽ chuyện là dễ như ! Đáng thương cho khuôn mặt nhỏ trắng trẻo của cô, Lâm Ngọc thấy sẽ đau lòng bao!
Cô mỗi ngày đều dặn dò cô thoa mặt, thỉnh thoảng còn mang theo sương và nước cho cô rửa mặt ở phim trường. Bảo dưỡng còn cẩn thận hơn cả bản cô, mỗi ngày đều quan sát kỹ lưỡng, sợ mặt cô sinh tỳ vết.
Hôm nay gió lạnh vù vù thổi thẳng , ngày mai chắc chắn sẽ khô, thức đêm chừng mắt còn đỏ.
Nghĩ đến đây, Hứa Tri Tri bi thương dâng lên trong lòng, nước mắt gió thổi càng nhiều.
“Anh chạy chậm một chút!” Hứa Tri Tri suy nghĩ một chút, nữa gắng sức kêu lên.
Vệ Đông Thành “A” một tiếng, xe máy quá nhanh, tiếng gió rít quá lớn, rõ Hứa Tri Tri gì.
Hứa Tri Tri dùng âm lượng lớn nhất của hét lớn: “Xe chạy chậm một chút!”
Chạy nhanh như , giống như đang vội đầu thai, Tần Túc tìm thấy cô là một chuyện, cô chủ động đầu thai là một chuyện khác.
“Được!” Vệ Đông Thành lời, giảm tốc độ một chút.
Chỉ là một chút, hơn.
Hứa Tri Tri trầm mặc, cô thậm chí cảm nhận sự khác biệt.
Cô tiếp tục lớn tiếng hỏi: “Còn bao lâu nữa đến!”
“30 phút!” Vệ Đông Thành lớn.
Đã xuất phát mười mấy phút, bốn năm chục phút với tốc độ xe nhanh như , cũng ba bốn mươi km .
Nếu Tần Túc kịp thời đuổi theo, cô sẽ đưa tới góc xó xỉnh nào!
Nếu thời gian chậm trễ lâu , công việc của cô sợ là khó giữ ! Đó là công việc lương cao cô mới vất vả lắm mới tìm , mấy tháng nỗ lực, mấy chục vạn túi!
Hứa Tri Tri vô cùng đau lòng, nhưng cô dám mạo hiểm bất cứ điều gì. Bởi vì cô nhận thấy cảm xúc của Vệ Đông Thành chút định, vô cùng căng thẳng.