Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 60
Cập nhật lúc: 2025-10-26 12:05:37
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cảm giác gặp trận tất thắng là như thế nào?
Nếu là đây, Diệp Loan Loan nhất định sẽ vô tội nhún vai, hỏi ngược một câu, chẳng lẽ đây chuyện thường ngày .
, nàng phiền muộn.
Cố Bình , đây là cơ hội duy nhất để trưởng còn ngăn cản, cũng để mẫu nới lỏng. Dù khó khăn đến mấy, cũng chấp nhận.
"Quen lâu như , chúng còn thật sự giao đấu. Diệp Loan Loan, hôm nay cứ đ.á.n.h một trận sảng khoái ."
Cố Bình nhấc chân về phía đất trống, động tác dứt khoát vô cùng.
Diệp Loan Loan lề mề, cam tâm tình nguyện.
Trông nàng, càng giống kẻ yếu ớt và sợ chuyện. Vua vội thái giám vội, thật là vô thiên lý!
Các ám vệ đồng loạt lùi , nhường đủ chỗ để thi triển. Tiểu tư khiêng ghế đến, Cố lão phu nhân và Cố Thanh Yến ở vị trí chủ tọa quan chiến.
Diệp Loan Loan đột nhiên giơ tay: "Ta vấn đề"
Cố Thanh Yến phối hợp : "Vấn đề gì?"
"Cuộc tỷ thí công bằng. Ức h.i.ế.p kẻ yếu, trái với đạo nghĩa giang hồ."
Các ám vệ kẻ khóe miệng giật giật, ngửa mặt trời nên lời. Cô nương , quả nhiên là hai bộ tiêu chuẩn khác , lúc ức h.i.ế.p bọn họ, nào đến đạo nghĩa …
Cố Thanh Yến liếc nhẹ một cái, "Vậy thì ?"
Diệp Loan Loan sờ chiếc rìu cong hình bán nguyệt lưng, "Chiếc rìu tầm thường, thể chiếm lợi thế binh khí."
"Chiến trường biến hóa khôn lường, tay lâm trận cũng là chuyện thường. Các ngươi thể chỉ tỷ thí quyền cước công phu."
Khâu Phỉ tiến lên đón lấy chiếc rìu của nàng.
Diệp Loan Loan , "Vẫn công bằng. Võ công học đường đường chính chính, kinh nghiệm thực chiến nhiều hơn Cố Bình, thắng như là bất nghĩa."
"Ngươi thế nào?"
"Hình Thể Quyền là võ học nhập môn, ai ai cũng , tỷ thí chỉ dùng một bộ quyền pháp ."
Hình Thể Quyền ư?
Quả là công bằng.
Tiểu cô nương tìm cách để giảm bớt ưu thế của , xem bảo nàng tỷ thí, thật sự là khó nàng .
Cố Thanh Yến đồng ý thì cũng là đồng ý thôi, nhưng…
"Đã như , cũng xin tuyên bố hai điểm. Một, nếu kẻ gian lận, tỷ thí sẽ chấm dứt. Hai, nếu kẻ dùng chiêu thức vượt quá Hình Thể Quyền, tỷ thí sẽ chấm dứt… bất kể đúng sai."
Lời , , nhắc đến chẳng Diệp Loan Loan .
Đừng nhường, đừng dùng tiểu xảo.
Diệp Loan Loan bĩu môi, nhanh phát hiện, ngay cả cơ hội cố tình mắc cũng để cho nàng, thua một trận mà khó đến chứ…
"Diệp Loan Loan, chân tê hết cả , ngươi xong ?"
Đừng thấy Cố Bình vẻ kiên nhẫn, y trong lòng hiểu rõ. Diệp Loan Loan hề coi thường y, mà thật lòng giúp y.
Chuyện liên quan đến việc tòng quân, Cố Bình thể vì cảm xúc mà hành động.
Chỉ là đến mức , thật sự đủ , nàng cần khó xử nữa.
Diệp Loan Loan Cố Bình một cái, đáp , lặng lẽ đối mặt.
Khâu Phỉ xách chiếc chiêng đồng, bên Cố Thanh Yến. Thấy hai trạng thái chuẩn , y gõ một tiếng mộc bản, lớn tiếng , "Tỷ thí bắt đầu!"
Tỷ thí nhường , các ám vệ mặt ở đó mắt tinh tường.
Bởi hai đành nghiêm túc đối đãi.
Hiệp đầu tiên, thuộc về thăm dò quen thuộc trong tỷ thí. Hai bên đều giữ chút sức, cũng bình thường.
Đến hiệp thứ hai, sự khác biệt liền lộ .
Tiểu Thiên , "Diệp cô nương hình linh hoạt, lực đạo thua nam tử, Nhị công tử điểm chiếm ưu thế…"
Ngân Quang , "Nhị công tử hạ bàn vững chắc, khí tức trầm , Hình Thể Quyền công phu, hai bất phân thắng bại…"
Đến hiệp thứ ba, cục diện đổi. Cố Bình cố gắng đột phá, tìm kiếm nhược điểm của Diệp Loan Loan. Không ngờ trong lúc nóng vội, tự hủy ưu thế, Diệp Loan Loan vô thức phản kích, lập tức chiếm thượng phong.
Diệp Loan Loan nỗi khổ khó , cái phản ứng c.h.ế.t tiệt, tay nhanh đến , bây giờ nhiều cặp mắt đang chằm chằm, nhường cũng …
Thế là Diệp Loan Loan đành dùng một cú đ.ấ.m nhỏ, kết thúc hiệp đấu .
Có ám vệ , "Cái tính là nhường ?"
Một khác lắc đầu, "Nhị công tử bay ngoài, mặt sưng vù , thể gọi là nhường …"
Diệp Loan Loan cũng bất đắc dĩ, cơ hội để điều chỉnh trạng thái, ăn một cú đấm… quá đáng chứ.
Hiệp thứ tư, hiệp thứ năm, hiệp thứ sáu…
Chắc là ăn nhiều cú đ.ấ.m quá, Cố Bình nổi giận, ngược kích phát ít tiềm lực, chiêu thức kết hợp chút đổi, Diệp Loan Loan đành theo đó mà biến đổi.
Tiểu Thiên , "Cách đ.á.n.h , Nhị công tử thật sự Diệp cô nương dồn đến đường cùng …"
Ngân Quang lắc đầu, "Ta e rằng, Diệp cô nương sẽ Nhị công tử dồn đến đường cùng…"
Ngân Quang đoán sai, Cố Bình từng bước dồn ép, Diệp Loan Loan thể nhường, hai dần dần đ.á.n.h đến đỏ mắt.
Đến hiệp thứ chín, Diệp Loan Loan hỏi, "Còn dậy ?"
Cố Bình ho khan vài tiếng, lồng n.g.ự.c một trận đau nhói, nhưng kiên định , "Có thể!"
Đến hiệp thứ mười một, Diệp Loan Loan tức đến nỗi tự đ.á.n.h mu bàn tay , đành lòng , "Hay là, chúng nghĩ cách khác ?"
Cố Bình hai tay chống đất dậy, mặt sưng vù như bánh bao mà vẫn , "Muốn giúp thì giúp đến cùng, Diệp Loan Loan, ngươi thể hối hận ."
Đến hiệp thứ mười lăm, Diệp Loan Loan nên lời, thậm chí chút tức giận cái thiên phú võ học c.h.ế.t tiệt và sức mạnh man rợ nuôi dưỡng từ việc ăn hết thứ.
Cố Bình bò dậy, lảo đảo , "Không thỏa hiệp! Không lùi bước! Lại đến"
Những vây xem im lặng từ lâu, ai thể nghĩ Nhị công tử ngày thường trông vẻ lêu lổng, là … khí phách sắt thép đến .
Đến hiệp thứ mười bảy, Cố Bình đất càng lâu hơn.
Lâu đến mức Diệp Loan Loan y đầy vết thương, khiến ánh sáng trong mắt y càng sáng hơn, sáng đến mức nàng mơ hồ cảm thấy là bất khả chiến bại.
"Cha ơi, cảnh giới cao nhất của võ học là như thế nào ạ?"
"Cao như trời ."
"Cao như trời… trời thật cao, thật cao, như thật sự lợi hại."
"Trong võ học, ngừng đ.á.n.h ngã mới là lợi hại."
"Tại , đ.á.n.h ngã ngốc ?"
Diệp Loan Loan xoay bỏ chạy, Cố Bình cố gắng gượng gào lên, "Diệp Loan Loan ngươi gì! Ta vẫn còn thể tỷ thí! Ngươi mau đây cho !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-noi-son-da/chuong-60.html.]
Mọi đều cho rằng Diệp Loan Loan dừng tỷ thí, dù chênh lệch thật sự quá lớn, tỷ thí quá t.h.ả.m khốc, khiến xem đành lòng.
Nào ngờ nàng đến mặt Cố Thanh Yến, thẳng thắn , "Ta thua ."
"Ồ?"
"Không khuất phục, thì sống c.h.ế.t thể bại. Cha , như thể thắng . Một cái bánh bao cũng thể mua chuộc , liền khí phách , nhận thua còn ?"
Không khuất phục, thì sống c.h.ế.t thể bại…
Cố Thanh Yến nghiêng Cố lão phu nhân với khóe mắt đỏ hoe vẫn đang lau nước mắt, "Mẫu thấy thế nào, nên tiếp tục tỷ thí ?"
Nếu điều gì giúp Cố lão phu nhân xem hết, nhiều nuốt xuống d.ụ.c vọng dừng , ngoài việc mong Cố Bình nhận thua mà thôi.
Nay Diệp Loan Loan một câu "sống c.h.ế.t thể bại", Cố Thanh Yến một câu " nên tiếp tục tỷ thí", nàng thể gật đầu ?
Cố lão phu nhân run rẩy dậy, nha đỡ nàng ngoài, "Cứ để y , cứ để y…"
Diệp Loan Loan mừng rỡ, Cố Thanh Yến. Chỉ thấy bờ môi mỏng khẽ mở, y , "Tỷ thí , Cố Bình… thắng!"
Khâu Phỉ thấy, đột nhiên gõ mạnh một tiếng chiêng, hướng về Cố Bình ở đằng xa báo tin vui, "Kết quả tỷ thí, Cố Bình thắng!"
Nói xong, liền vứt đồ trong tay, vội vã chạy nhanh về phía y. Diệp Loan Loan cũng theo, ba vui mừng khôn xiết.
"Diệp Loan Loan ngươi gì thế?"
"Khen ngươi đó thôi."
"Ta thể tòng quân ? Phỉ Phỉ, ngươi mau nhéo một cái… Ối, thật đau…"
"A An, ngươi chảy m.á.u ?"
"Thật sự là… Phỉ Phỉ, Phỉ Phỉ, Diệp Loan Loan mau đỡ y, y chóng mặt do m.á.u …"
"Diệp Loan Loan ngươi tay chuyên đ.á.n.h mặt thế, ngươi mắt xem, còn thấy …"
"Ta là nhắc nhở ngươi hãy phấn chấn lên, cẩn thận lỡ tay thôi mà…"
Ba kẻ thương, choáng váng, một mảnh hỗn loạn, nhưng khí vui vẻ vô cùng.
Diệp Loan Loan chợt nhớ đến Cố Thanh Yến, đầu, y xa.
Y như , là đang giúp Cố Bình ?
Hai ngày . Lúc rạng đông.
Ở cổng thành, tương biệt khó dứt.
Dây cương giao tay Cố Bình, Khinh Hồng thở khụt khịt, dường như nỡ.
"Ngươi tặng một con chiến mã, ngờ là cố nhân. Khinh Hồng bây giờ là chiêu bài sống của trường ngựa Khâu gia, ngươi đành lòng để nó theo chịu khổ …"
Khâu Phỉ vuốt ve bờm ngựa, nhẹ nhàng , "Cái tính của ngươi, gặp chuyện khác khuyên nhủ, yên tâm. Khinh Hồng cảnh giác cao, lúc cần thiết, ngươi hãy theo nó mà ."
"…Ừm."
Cố Bình đặt gói đồ lên lưng ngựa, chợt nhớ một chuyện, "Phỉ Phỉ, rốt cuộc ngươi chuyện học võ từ khi nào?"
"…Ngày đầu tiên ngươi đến Khâu phủ."
Tiểu Khâu Phỉ ôm con thỏ, tìm tam ca, ở góc tường thấy tiểu Cố Bình đang quỳ gối cầu sư.
Đây chính là lý do vì lúc đó tiểu Cố Bình mất nửa năm, mới trở thành bạn của tiểu Khâu Phỉ.
Nhiều năm nhắc chuyện , hai mỉm .
Lại trò chuyện một lát về chuyện xưa thú vị, Diệp Loan Loan mới vội vã chạy đến. Đến gần hơn, nàng từ trong tay áo lấy một thứ, ném về phía Cố Bình, "Đỡ lấy, tặng ngươi đó."
Là một cây chủy thủ.
Vỏ đao bình thường gì đặc biệt. Rút cán đao, lưỡi d.a.o tỏa những luồng hàn quang sắc lạnh, lưng đao thể phản chiếu bóng , độ cong cũng phi phàm.
"Ta tìm lão Vu đầu gấp cho ngươi cả đêm, dùng tạm ."
Cố Bình cài thắt lưng, lải nhải , "Không thể khảm hai viên bảo châu , hợp với bộ y phục của chút nào…"
"Cái tan chảy một mảnh rìu của đấy, thì trả sớm ."
Diệp Loan Loan bộ giật, Cố Bình vội vàng cất lòng, "Làm gì chuyện tặng lấy . Diệp Loan Loan, bộ y phục là nương một kim một tuyến may cho đấy, nếu rách, tha cho ngươi …"
Nhắc đến chuyện , Khâu Phỉ khỏi quan tâm hỏi, "Lão phu nhân bây giờ đỡ hơn chút nào ?"
"Tối qua đến đưa y phục cho , mệt . Hôm nay để nàng đến, chắc là đang ở nhà ."
Cố Bình sờ sờ vạt áo, hối hận vì từng ở bên Cố lão phu nhân tử tế, "…Nương , lúc phụ còn sống, mỗi xuất chinh nàng đều may một bộ y phục như . Sau khi , các ngươi rảnh rỗi ghé thăm nàng nhiều hơn nhé."
"Đương nhiên ."
Khâu Phỉ đáp lời, Diệp Loan Loan cũng gật đầu đồng ý.
Tiễn quân ngàn dặm cuối cùng cũng biệt ly, huống hồ tình thâm nặng nghĩa khó dứt. Thời gian lặng lẽ trôi , cần đến đình dài ở ngoại ô để hội hợp .
Đã là tiễn biệt, đương nhiên thể thiếu rượu.
"Không từ chối rượu?… Lần thì đúng cảnh ."
Trước khi , Cố Bình đổ hết nước trong túi nước, lặng lẽ đổ chỗ rượu còn .
Bước lên lưng ngựa, y vươn cổ thành Đế Đô, ánh mắt từ mong đợi chuyển sang thất vọng, kiên định.
Sau đó thúc ngựa vung roi, ngoảnh đầu .
"Thật sự ?"
Nhìn con đường bụi bay mù mịt, Diệp Loan Loan lúc mới thực sự cảm nhận , thiếu niên gặp gỡ ở chốn phồn hoa năm xưa, lúc thật sự chia ly…
Ếch Ngồi Đáy Nồi
"Ngày còn thể gặp . Diệp tỷ tỷ, chúng về thôi."
Hai trong thành.
Lúc chỉ cần bọn họ ngẩng đầu, liền thể thấy cao tường thành, đang lặng lẽ thiếu niên thúc ngựa rời , dần dần xa khuất.
"Thằng nhóc đó cứ thấp thỏm mong ngươi đến tiễn y…"
Cố Thanh Yến thu hồi ánh mắt, lặng lẽ gì.
Khâu Dương nhịn cảm khái , "Từ khi ngươi dẫn y đến Khâu phủ, đến nay cũng bảy năm . Thế nào, đồ dạy dỗ, ngươi thất vọng chứ?"
"Võ công tạm . Làm việc hấp tấp, còn cần mài giũa."
Khâu Dương hiểu ý, "Lát nữa sẽ gửi thư cho mấy vị , chăm sóc y tử tế. Không quá ba năm, nhất định sẽ mài giũa y thành một khối ngọc cho ngươi."
Cố Thanh Yến nhíu mày, "Tối đa một năm. Chuyển lời đến chư vị thiếu tướng quân, Diên Chi mong sợ trăm khó khăn, rèn luyện thành vàng."
Dù cũng là đồ do tự tay dạy dỗ nhiều năm, Khâu Dương do dự , "…Có là ép quá mức ?"
"Nếu ngay cả chuyện nhỏ cũng chịu nổi, y gánh vác trọng trách…"
Khâu Dương trong lòng sớm sinh nghi, lúc Cố Thanh Yến , lo lắng càng tăng, "Cố Nhị tòng quân, Diệp cô nương rời phủ. Chuyện của ngươi, còn giấu đến bao giờ?"
"A Dương, thời gian trời ban cho … còn nhiều nữa."