Nương Tử Nơi Sơn Dã - Chương 47

Cập nhật lúc: 2025-10-25 05:48:44
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nguy Cơ

Trương Cát hiệu cho bọn họ xích gần, thì thầm một hồi. Sau đó, ba đầy ý đồ , khoác vai bá cổ về hướng yến khách sảnh.

Dưới hành lang tĩnh lặng một tiếng động, phía cửa sổ gỗ chạm khắc cách một bức tường, hai nhẹ nhàng bước .

Tỳ nữ kinh ngạc , “Tiểu thư, bọn họ hình như là…”

“Chuyện liên quan gì đến ngươi,” Tề Uyển Nhi cắt lời nàng , giọng gần như lạnh lùng, “Ngươi nhớ kỹ, chúng cái gì cũng .”

Nàng chỉ hứa với Thanh Yến ca ca sẽ nhắc đến Diệp Loan Loan là phỉ loại. Nữ nhân sống c.h.ế.t mà chọc phiền phức, nàng cần theo đó mà dính lấy một tanh hôi.

Lo lắng sẽ gặp Trương Cát mấy , Tề Uyển Nhi dẫn tỳ nữ, từ một con đường khác đến dự tiệc.

Bọn họ rời lâu, ở góc rẽ hành lang, một bóng chậm rãi xuất hiện, chính là Cố Mặc.

Y im lặng một lát, tiếp tục về phía yến khách sảnh.

Sắp đến giờ khai tiệc, đều tập trung về tiền viện. Quan Cảnh Đình, Bích Ba Trì… càng về phía , đường càng thêm vắng vẻ. Đông Tuyết tay cầm đèn lồng, cúi dọc đường tìm kiếm đôi khuyên tai mất của Diệp Loan Loan, từ lúc nào trở Phi Hoa Viên từng nghỉ ngơi.

“…Hảo hí liên đài nha. Thế mà để bổn vương kịp xem tiết mục chính, chuyện càng lúc càng thú vị…”

Mộ Dung Quyết hết lời, ám vệ bay vút lên, từ phía bụi hoa túm một , bóp lấy cổ nàng .

Đầu óc choáng váng, mắt gần như lồi khỏi hốc, đèn lồng trong tay Đông Tuyết thể cầm giữ nữa, “độp” một tiếng rơi xuống đất.

Gặp đương triều Vương gia mật đàm với khác, nàng e rằng… sẽ c.h.ế.t một cách lặng lẽ như thôi.

…Là nàng ?

Mộ Dung Quyết mắt khẽ lóe lên, hiệu cho ám vệ thả .

Đông Tuyết kiệt sức, ám vệ buông tay, nàng liền mơ hồ ngã xuống đất. Mộ Dung Quyết một tay kéo nàng qua, suýt soát tránh đống lửa bốc cháy từ đèn lồng tự bốc cháy, trừng mắt ám vệ.

Ám vệ lập tức cúi đầu nhận , thấy An Vương đang ôm tỳ nữ , lanh trí mà biến mất.

“Ngươi rốt cuộc là ai?”

Đông Tuyết dần hồn, thấy giọng , lập tức nhận đang ở trong vòng tay của ai, vội vã lùi .

Sức lực của nàng vẫn hồi phục, quỵ xuống đất, lễ nghi vẫn một mực chỉnh tề, “Tỳ tử mạo phạm An Vương, tỳ tử tội.”

“Tỳ nữ của Tôn tiểu thư Lạc Phong Thư Viện. Chỉ cần bổn vương động ngón tay, thuận theo manh mối , tất cả tư liệu của ngươi ngày mai sẽ xuất hiện mặt bổn vương. Đừng lãng phí thời gian của bổn vương, tự khai . Ngươi là ai?”

“Tỳ tử Đông Tuyết, là thị vệ cận của Tô lão thái quân,” lông mày Mộ Dung Quyết nhíu thành hình chữ xuyên, Đông Tuyết đây là điềm báo tức giận như từ , c.ắ.n cắn môi , tiếp tục , “Tỳ tử cũng là con cháu tội nhân, năm nhỏ đưa cung đình, từng thị phụ một vị quý nhân. Quý nhân ban cho tỳ tử cái tên… Tiểu Hỉ.”

Mộ Dung Quyết tay chắp lưng, đầu ngón tay bấm sâu lòng bàn tay, sắc mặt căng thẳng, “Ăn bậy bạ! Cung nữ bình thường, đủ hai mươi lăm tuổi mới phép xuất cung, con cháu tội nhân đặc xá …”

“Tỳ tử vốn cũng nghĩ sẽ già c.h.ế.t trong cung, hoặc ngày đó trượng tễ, ngờ may mắn gặp Tô lão thái quân qua, càng nhờ hồng ân của Thuần Quý Phi năm đó, đặc xá xuất cung…”

Đông Tuyết ngẩng đầu lên, nước mắt nhạt nhòa. Lờ mờ thấy Mộ Dung Quyết một chưởng đ.á.n.h về phía trán, nàng theo bản năng nhắm mắt, nắm chặt vạt áo.

Thật sự là nàng.

Biết dị ứng bạc hà, thói quen sắp đặt chén đĩa, tính khí của cho lắm.

Nàng vẫn ngốc nghếch như hồi thơ bé.

Lòng bàn tay nhẹ nhàng vỗ lên trán Đông Tuyết, Mộ Dung Quyết thở dài một tiếng, “Ngu nô, một chút tiến bộ cũng .”

Chưa kịp mở mắt, Đông Tuyết thấy danh xưng quen thuộc lâu gặp , nước mắt liền tuôn rơi.

Nhị hoàng tử, ngu nô, nô tỳ là Tiểu Hỉ.

Mộ Dung Quyết xa , nàng như , lẩm bẩm đáp , “Vương gia, ngu nô, tỳ tử là Đông Tuyết.”

Đèn đuốc sáng trưng, cao bằng hữu mãn.

Hà lão thái thái còn , ba năm thành nhóm, tiến lên vây quanh Hà Lục chúc mừng.

Chu Bảo Kiều nghĩ đến , thì ít nhất cũng nên theo đông, hòa khí. Quay đầu thấy Diệp Loan Loan vẫn đang ăn uống, tự vui vẻ, hề ý thức hoạt động.

Chu Bảo Kiều ưu phiền.

Biểu tỷ, tỷ c.ắ.n hết nửa đĩa hạt dưa, gặm năm trái cây , chúng thể nghỉ ngơi một chút, vận động chân tay ? Tỷ cứ mãi lo ăn như , thật sự . Sẽ béo mất.

“Khi Hà mang bệnh tham gia châu thí, hạ tề , vàng thì sớm muộn cũng sẽ phát sáng. Chẳng , Hà một trúng trạng nguyên! Chúng đều nhờ cậy Hà .”

Người quả thật từng lời đó, nhưng giọng điệu cung kính như bây giờ, Hà Lục ý tứ sâu xa , “Sự khích lệ của Tống , Hà Lục dám quên. Chén rượu , đáng lẽ hạ tề kính mới …”

Người vẻ mặt ngượng nghịu, nhanh đám phía vây lên chen ngoài.

Nhắc đến châu thí, buột miệng buôn chuyện, “Các ngươi , Mạc Hồ Vi thủ khoa châu thí nhậm chức ở Linh Châu ?”

Trong dân gian đồn đại, tài học của Hà Lục căn bản bằng Mạc Hồ Vi, chức trạng nguyên gian lận. Trạng nguyên gia đang ở đây đấy, thật là nhắc đến chuyện .

Một khác nhân cơ hội nịnh hót, “Một Thám hoa lang nhỏ nhoi, thể sánh bằng Hà trạng nguyên của chúng . Mạc Hồ Vi gọi gì là nhậm chức, cùng lắm cũng chỉ là một quan sai chạy việc giao thiệp với nhà quê.”

hùa theo , “ . Đến từ một nơi hoang dã như Mẫn Châu, thì cũng chỉ xứng một chức quan nhỏ bé đáng nhắc đến…”

Diệp Loan Loan Chu Bảo Kiều năn nỉ cùng, vặn thấy Mạc Hồ Vi quan. Là cùng làng cùng xóm, Diệp Loan Loan còn khá tự hào.

càng càng thấy đúng vị? Hà Lục điểm nào hơn Mạc Hồ Vi, với , cái gì mà Mẫn Châu là nơi hoang dã.

Diệp Loan Loan định tiến lên cãi vã với những đó, bên tai truyền đến tiếng tiểu tư xướng danh, “Hà lão thái thái đến ”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-noi-son-da/chuong-47.html.]

Lão thái thái , đến thật đúng lúc.

Mọi tiếng đều về chỗ , Diệp Loan Loan một bụng khí lên xuống , đành tự tiêu hóa. Bị Chu Bảo Kiều kéo trở , nàng cũng chú ý đến Đông Tuyết trở tiệc, khẽ gọi nàng, dường như lời .

“Lão , cháu ngoại lớn của Tô lão thái quân đến ? Đang ở ?”

Hà lão thái thái hỏi đến Diệp Loan Loan, Đông Tuyết dù gấp đến mấy, lời cũng nuốt ngược , sang nhắc nhở nàng hành lễ.

Diệp Loan Loan quên, nàng là đại diện Lạc Phong Thư Viện đến chúc thọ. Ngoan ngoãn tiến lên, cử hành lễ một cách đúng mực, “Diệp gia Loan Loan của Lạc Phong Thư Viện, bái kiến lão thái thái. Cung chúc lão thái thái đại thọ chi hỉ, nguyện thọ tựa Nam Sơn bất lão tùng.”

“Miệng nhỏ thật ngọt. Lại đây, lão xem nào.”

Hết .

Diệp Loan Loan lén lút Đông Tuyết một cái, thể từ chối ?

Ánh mắt Đông Tuyết đầy vẻ, thể.

Được thôi.

Diệp Loan Loan ủ rũ về phía án kỷ cùng.

Hà lão thái thái để nàng bên cạnh, càng càng yêu thích. Vỗ vỗ mu bàn tay nàng, nhỏ, “Để con chịu ủy khuất , lão dạy dỗ Lục nhi, nó sẽ đổi.”

Những kẻ bạn bè mà Hà Lục giao du, Hà lão thái thái thích, sợ hỏng mầm non độc nhất . Bởi Hà Lục sớm cưới Diệp Loan Loan, để đoạn tuyệt quan hệ với bọn chúng.

Diệp Loan Loan thấy lời thật khó hiểu, “Người chịu ủy khuất là Giao Giao nhà .”

“Đứa bé , từ tận đáy lòng yêu thương , thật khiến thương yêu.”

Hà lão thái thái , trong lòng thầm than, bà đến chuyện . Diệp Loan Loan chính miệng thừa nhận động thủ đ.á.n.h , chuyện chắc như đinh đóng cột, chậm nhất là ngày mai, sẽ truyền khắp đế đô. Miệng lưỡi thế gian, danh tiếng của nàng sẽ cho lắm.

Tuy nhiên, chuyện nàng gả Hà phủ, lẽ sẽ thuận lợi hơn.

Hà lão thái thái tâm tư linh hoạt, trong suốt buổi chúc thọ, vẫn luôn giữ Diệp Loan Loan bên cạnh. Một ít nội tình nàng, ánh mắt đó khiến Diệp Loan Loan khắp thoải mái.

Mãi mới cơ hội, Diệp Loan Loan vội vàng trốn về chỗ , liên tục uống mấy chén .

“Ta cứ thấy đó, y như con khỉ diễn trò ?”

Chu Bảo Kiều nhịn , biểu tỷ lời thật thú vị. hai tiếng, nàng đột nhiên cả trở nên căng thẳng.

‘Bộ ba đào phân’ tới, Trương Cát dẫn đầu , “Chuyện ở tiểu đình, gia tìm hiểu , đích thực là của Thế tử. Gia đây, cũng hồ đồ, đưa đến đây xin hai vị Tôn tiểu thư.”

Trương Cát từ khay lấy bình rượu, Thế tử Lạc Hà quận cầm chén, rót đầy đưa đến mặt Diệp Loan Loan.

Diệp Loan Loan , khách khí , “…Đừng mà Hoàng thử lang cho gà chúc Tết đó chứ.”

“……” Trương Cát nhịn nhịn, giật lấy chén rượu trong tay Thế tử Lạc Hà quận, uống cạn mặt, “Bây giờ ngươi tin chứ?”

Diệp Loan Loan nhún vai, ánh mắt vô tội, “Ta bâng quơ thôi, ngươi nghiêm túc .”

Thế mà một nữ nhân trêu đùa.

Vốn thấy nàng mắt, cháu trai Bộ Binh và Trương Cát nhất thời tức đến quên cả mục đích đến đây gì, suýt nữa thì động thủ. Ngược , Thế tử Lạc Hà quận chai mặt lâu , lời chẳng đau chẳng ngứa, tiến lên một bước, “Bổn thế tử thành tâm tạ tội, hai vị dù cũng là Tôn tiểu thư Lạc Phong Thư Viện, chút khí độ , chắc chắn thiếu chứ?”

Chu Bảo Kiều thấy mặt, sợ hãi ôm chặt cánh tay Diệp Loan Loan, cứ lùi về phía .

Giao Giao còn ám ảnh với , mà dám tiến gần chuyện khí độ ?

“Cút.”

Giọng Diệp Loan Loan lớn, nhưng thẳng mắt Thế tử Lạc Hà quận mà , ngay lập tức khiến nhớ nỗi sợ hãi nắm đ.ấ.m chi phối ở tiểu đình.

Thế tử Lạc Hà quận liền cút, trốn lưng vóc dáng vạm vỡ của cháu trai Bộ Binh, với vẻ mặt còn sợ hãi hơn cả Chu Bảo Kiều.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Tình thế gượng gạo và cứng nhắc.

Hà Lục đang ở bên cạnh Hà lão thái thái tiếp khách, từ xa thấy tình hình bên , sợ xảy chuyện gì, vội vã chạy đến.

Trương Cát đến xin Diệp Loan Loan ?

Hà Lục tin lắm.

giữa chốn đông , Trương Cát và những kẻ khác thể ? Huống hồ, Trương Ổn , Trương Cát sẽ trái ý trưởng, chuyện phá hoại hỉ sự của Hà phủ.

Hà Lục trầm ngâm, đoán lẽ sóng gió ở tiểu đình truyền đến phủ Thừa tướng, Trương Ổn liền nhắn tin cho Trương Cát, dặn hòa hoãn mối quan hệ với Lạc Phong Thư Viện.

Như , chuyện thể giải thích hợp lý.

“Chuyện xảy ở Hà phủ, Thế tử thật lòng hối cải, nguyện hòa giải. Mọi uống rượu , cứ hòa nhã mà dự hỉ yến, Chu tiểu thư thấy thế nào?”

Không thể Hà Lục khéo léo, thuyết phục Diệp Loan Loan quá khó, liền tìm lối thoát từ Chu Bảo Kiều. Người vây quanh càng lúc càng đông, Chu Bảo Kiều quen chú ý, chỉ mong sớm tan cho khỏe, liền vô thức gật đầu.

“Bộ ba gây rối” liếc , sốt sắng rót rượu cho nàng, xin .

Khi bình rượu nữa đưa tới mặt Diệp Loan Loan, tất cả đều nàng.

Chu Bảo Kiều là đương sự, uống rượu mà cởi mở , Hà Lục là chủ nhân yến tiệc, cũng chờ một bên. Cứ kéo dài cũng chẳng còn ý nghĩa gì, Diệp Loan Loan lười cùng bọn họ dây dưa thêm.

Nàng đẩy nhẹ chén rượu án kỷ, Trương Cát liền lập tức tiến lên rót rượu. Lợi dụng ống tay áo che lấp, lén lút nhấn cơ cấu quai bình rượu.

“Ba chúng cạn một chén để kính . Mời, Diệp tiểu thư.”

 

Loading...