Tiểu Điệp , cũng yên lặng một chút, thở dài một , ôn nhu :
- Công tử, tiểu thư mặc dù đối xử với lạnh lùng, hề chuyện qua, nhưng công tử dù cùng nàng bái đường thành , còn động phòng nữa, công tử nên như .
- Động phòng?
Ánh mắt Lạc Thanh Chu trong bóng đêm lấp lóe, tự giễu một tiếng:
- Hoàn chính xác là động phòng, còn viên phòng hai . Chỉ bất quá...
- Công tử, chỉ bất quá cái gì?
Tiểu Điệp nghi hoặc.
- Cái gì là cái gì? Bản công tử ôm ngươi ngủ, nguyện ý .
- Nô tỳ... Nô tỳ nguyện ý...
Tiểu Điệp đỏ bừng mặt, vội vàng lên, đó cúi đầu, trực tiếp từ trong chăn bò qua, như con mèo nhỏ nhu thuận dịu dàng ngoan ngoãn ở trong n.g.ự.c của , thẹn thùng mà hạnh phúc nhắm mắt .
Lạc Thanh Chu nhẹ nhàng ôm thể nhỏ nhắn xinh xắn nhu nhược của nàng, trong lòng lập tức nhu tình như nước.
Bất kể như thế nào, hiện tại cái nhà.
Có thể ăn no mặc ấm, sợ phơi gió phơi nắng, cần lang bạt kỳ hồ, mỗi đêm còn tiểu nha đầu mềm thơm ngủ cùng, so với tình cảnh ở thời đại còn hạnh phúc hơn nhiều lắm.
Đương nhiên, càng hạnh phúc hơn là ở Thành Quốc phủ.
Cho nên, còn cái gì lòng đây?
Tân nương tử chướng mắt , chuyện của , theo quy củ mỗi ngày thỉnh an là , đó trở về cùng Tiểu Điệp trải qua cuộc sống hạnh phúc của hai , thật ?
Không cần thiết vì chuyện canh cánh trong lòng.
Không đáng.
Người yêu , cô phụ.
Người yêu , lờ .
Dạng ?
Hắn sớm nên thông suốt.
Về phần đến cùng là ai cùng động phòng, quan tâm chi.
Chỉ cần nam nhân là .
Mặc kệ là bản nương tử thế, cần thiết lãng phí thời gian cùng tinh lực đối với chuyện như thế .
Dù lỗ .
Nghĩ thông suốt những điều , trong lòng thoải mái hơn, cảm giác tâm tình lên nhiều.
Ôm thiếu nữ trong ngực, cầm tay nhỏ kiều nộn yếu đuối của nàng, ngửi ngửi mùi thơm thiếu nữ nàng, nhắm mắt , quyết định đêm nay mơ một giấc mộng thật .
Ngày mai, tiếp tục tu luyện!
Khuôn mặt nhỏ của Tiểu Điệp nóng hổi dán bộ n.g.ự.c của , nhắm mắt thẹn thùng mà khẩn trương chờ thật lâu, thẳng đến khi tiếng hít thở đều đều của , ở trong lòng âm thầm thở dài một , chút thất vọng nho nhỏ.
- Công tử luôn nhỏ, thế nhưng thật nhiều nữ hài ở cái tuổi giống như lập gia đình đây.
- Công tử nhỏ, thể đến tuổi, mà là... Nàng lặng lẽ giơ tay, sờ lên bộ n.g.ự.c của ...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-nha-ta-khong-thich-hop/48.html.]
- Bách Linh tỷ tỷ, Hạ Thiền tỷ tỷ, Thu Nhi tỷ tỷ, Tiểu Đào tỷ tỷ, còn tiểu thư... Các nàng tất cả đều lớn hơn so với , ô ô... Công tử quả nhiên ghét bỏ chỗ của nhỏ...
Tiểu nha đầu suy nghĩ miên man, thẳng đến canh ba mới mơ mơ màng màng ngủ .
Trời tối yên.
Ngoài cửa sổ đột nhiên truyền đến một tiếng mèo kêu.
Một bóng đen lướt qua từ tường viện, nhảy lên nóc phòng.
Lập tức lóe lên một cái biến mất.
Ánh trăng xuyên thấu qua song cửa sổ điêu khắc hoa văn tinh mỹ, vẩy xuống phòng, rơi mặt đất, cũng rơi bàn sách phía cửa sổ.
Gương đồng Lạc Thanh Chu tiện tay để ở mặt gương là mặt điêu khắc mặt trăng hứng tới ánh trăng.
Ánh trăng chiếu trong gương, trở nên lờ mờ.
Thời gian dần trôi qua, bộ mặt kính một cỗ sương mù thật mỏng bao trùm, trở nên càng thêm bắt đầu mơ hồ.
Ánh trăng chiếu xuống mặt kính rung nhẹ.
Lập tức, nhiều tinh điểm nhỏ bé lớn nhỏ đủ thứ mà mắt thường khó gặp như bụi trần mặt kính phân giải ngoài từ trong ánh trăng, chậm rãi ngưng tụ ở cùng trong gương.
Bóng đêm lặng yên trôi qua.
Thời gian một đêm, đảo mắt mà qua.
Chillllllll girl !
Lúc trời tờ mờ sáng, mặt trăng biến mất trong tầng mây.
Mặt kính gương đồng ngờ xuất hiện một giọt nước giống như mực đen nhánh, im ắng ở nơi đó.
Mặt trời mới mọc nhô lên.
Ngoài cửa sổ vang lên tiếng chim sẻ hót líu lo.
Lạc Thanh Chu tỉnh , trong n.g.ự.c ở đây.
Trong tiểu viện truyền đến tiếng Tiểu Điệp quét rác và xua đuổi chim sẻ.
Lạc Thanh Chu một hồi dậy.
Tiểu Điệp bưng nước nóng tới, hầu hạ rửa mặt, đó về phía bưng tới bữa sáng.
Sau khi ăn điểm tâm xong.
Tiểu Điệp cửa, tìm Thu nhi cùng tiểu Đào các nàng học tập.
Lạc Thanh Chu trở trong phòng, xuống bàn sách, chuẩn sách một hồi.
Vừa xuống, liền thấy giọt chất lỏng giống như mực đen mặt kính gương đồng .
Hắn nghi hoặc một chút.
Hôm qua khi mang theo cái gương đồng trở về, căn bản cũng mài mực luyện chữ qua.
Giọt mực nước là từ mà đến?
Hắn đưa ngón trỏ , chấm lên giọt mực nước , kỹ, mực nước đột nhiên giống như vật sống, trong nháy mắt thuận theo lỗ chân lông của tiến ngón tay, biến mất thấy gì nữa.
Giật một cái, quả nhiên thể coi thường cái gương .
Đâu ?