Lời  là  huyền cơ, Yến Cửu Triêu từ khi bước  phòng cứ một mực  chịu  nàng,  lẽ hơn phân nửa là  nhận   phận của nàng,  khi
 lời   của , dù  cũng nên hỏi một câu ‘ngươi là ai? Tại   tạ ơn  ?’, như  nàng mới  thể thuận nước đẩy thuyền mà tự giới thiệu .
“Không cần.” Nào  Yến Cửu Triêu thẳng thừng cự tuyệt.
Nhan Như Ngọc sững sờ.
Yến Cửu Triêu  thật sâu Du Uyển,  một câu đầy thâm ý: “Đây là ân nhân cứu mạng của hài tử, bản thiếu chủ sẽ tự  đền đáp.”
Cũng   tạ ơn mà   rời , chỉ để  một phòng đầy  đưa mắt  .
Nhan Như Ngọc triệt để đen mặt, nàng tức giận đến mức móng tay găm sâu  trong thịt,  thể cũng nhẹ nhàng run rẩy.
Lâm mụ mụ thấy  , vội vàng kéo nàng   ngoài.
Trong phòng chỉ còn  Bạch Đường với Du Uyển.
Bạch Đường như trút  gánh nặng, vỗ vỗ ngực, cổ quái  Du Uyển: “Sao ngươi một chút cũng  sợ?”
Du Uyển để cho nàng  nắm tay .
Bạch Đường giật : “Nha, toát nhiều mồ hôi !”
Du Uyển gật đầu, mặc dù nàng biểu hiện vô cùng bình tĩnh, nhưng chỉ   nàng , đối mặt với nam nhân , tâm tinh nàng chập chờn lên xuống, cũng   sợ hãi, còn cụ thể là cái gì thì nàng  .
Sau khi trải qua một ngày hữu kinh vô hiểm,  xem náo nhiệt cũng   Chu chưởng quỹ giải tán.
Bạch Đường   mới   một điều vô cùng khó tưởng tượng, lôi kéo Du Uyển bắt Du Uyển  kể sự tình ngày hôm đó  nhầm lên xe ngựa của Yến Cửu Triêu.
“Ta ngủ   nên cái gì cũng  .” Du Uyển  thật.
Bạch Đường chống nạnh trừng nàng: “Gan ngươi lớn bao nhiêu? Vậy mà dám ngủ  trong xe ngựa của tên điên !”
“Tên điên?” Du Uyển nháy mắt mấy cái.
Bạch Đường gật đầu, bĩu môi : “Người dám nháo ở Kim Loan điện, chẳng  tên điên ?”
Bất quá  thể coi như  điên  nhất  đời  a.
Đương nhiên Bạch Đường  thể  ý nghĩ  với loại nam nhân nay, nàng còn  sống thêm vài năm nữa.
Hai   chuyện một hồi thì Du Phong trở về.
“Đã xảy  chuyện gì? Sao bên ngoài   nhiều  như ?” Du Phong hỏi.
Nguyên lai mấy  xem náo nhiệt vẫn   xa, vẫn còn  tụm năm tụm ba ở một bên nghị luận ầm ĩ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-80.html.]
“Cái   hỏi   ngươi.” Bạch Đường  từ của   sảnh đường.
Du Phong  nàng, ánh mắt  dừng một chút: “A Uyển  trở về? Muội    chứ?”
Bạch Đường buồn  : “Hai   ngươi  khi mới về liền đặt câu hỏi giống  như ? Nàng  đang ở trong phòng , ngươi tự  mà hỏi .”
Du Phong nhớ tới   bước  phòng nhỏ của Bạch Đường thì  thấy một kiện y phục  , mang tai  tự chủ  mà đỏ lên: “Khụ, vẫn là  phiền Bạch tiểu thư gọi A Uyển   a.”
“A.” Bạch Đường  phát giác  Du Phong khác thường, cũng  hỏi    tự  , mà tự  về phòng gọi Du Uyển tới sảnh đường.
Du Phong thấy Du Uyển bình yên vô sự, cuối cùng cũng yên lòng, nhưng  khi  Bạch Đường kể về bọn bắt cóc, mồ hôi mạnh mẽ tuôn  ròng ròng.
Bắt cóc? Sát thủ?
Nha đầu  rốt cuộc là ăn cái gì lớn lên ?!
Không  chỗ đó  bao nhiêu nguy hiểm ? Một  một  mà dám xâm nhập  băng ổ của bọn bắt cóc, cũng may là trốn  , nếu  trốn   thì hậu quả khỏi cần nghĩ cũng .
“Muội  xem,  gan   lớn như ? Không  kêu  ngoan ngoãn chờ ở Bạch Ngọc lâu ? Mới    một lúc, thiếu chút nữa là  dâng cái mạng nhỏ  cho   ! Nếu như   chuyện bất trắc,     thế đối mặt với Tam thúc Tam thẩm? Làm  đối mặt với cha của ?”
“Còn   là vì lo lắng cho ngươi ?” Bạch Đường khẽ .
Du Phong hỏa khí dịu  phân nửa, cũng   là do câu    do   câu  .
Du Uyển  hai  một chút, mắt sáng lên.
Du Phong hắng giọng một cái, nghiêm mặt : “Về ...   phép tự tiện hành động  ?”
“Đã , đều  đại ca.” Du Uyển ngoan ngoãn đáp ứng.
Xem , đây chính là   , ngoài miệng lúc nào cũng    , nhưng mỗi  vụng trộm  chuyện gì đều khiến   dọa  rụng nửa trái tim.
Lại  một bên khác, Yến Cửu Triêu mang theo ba cái bọc bánh bao nhỏ về phủ Thiếu Chủ.
Ba hài tử ngoan ngoãn   giường ấm áp.
Yến Cửu Triêu sống   23 năm,  bao giờ thấy qua tiểu chút chít yếu ớt  mềm mại như , mặc y phục giống , tiểu  thể còn  lớn bằng cái gối lót đầu, nắm tay nhỏ đồng loạt giơ qua đầu, ba cái đầu nhỏ xoay nghiêng cùng một hướng, lỗ mũi hô hấp đều đều.
Yến Cửu Triêu cảm giác như  đang  mơ.
Hắn duỗi ngón tay dài như ngọc, chọc chọc cái bụng của một tiểu gia hỏa.
Tiểu gia hỏa  nắm chặt nắm tay, duỗi lưng một cái.
Yến Cửu Triêu  chọc chọc hai cái bụng nhỏ khác.
Hai tiểu gia hỏa còn  cũng bắt đầu vươn , ngáp.
Ta  ba cái tiểu gia hỏa    gì cũng ngủ  tỉnh, cứ như   phụ  vô tình chọt tỉnh...