Mấy  đều mệt  chết, nhất là đại bá    tiện, Du Uyển  cố gắng  cho ông  công việc bên ngoài, chỉ việc   ghế thái thịt nêm nếm cả ngày cũng đủ  khó ông .
“Tiểu Thiết Đản ?” Đại bá thở hồng hộc .
“Ở hậu viện ạ!” Du Tùng trả lời.
Huynh  ba    hậu viện.
Hôm nay ai cũng vội vàng,  lo cơm nước cho tiểu gia hỏa  , nhất định là   đói bụng lắm ,  lẽ   đang  bên một cái bếp lò lạnh băng, một bên nước mắt rưng rưng mà gặm bánh hành hồi sáng Du Uyển chuẩn  cho.
Mấy  đều cảm thấy đau lòng.
Song khi họ  qua hàng rào,  tới cái địa phương hẻo lánh đó, đáng lẽ tiểu hài tử nên mang theo nước mắt nước mũi ủy khuất,  đói bụng   lạnh,  còn sợ hãi, chính là Tiểu Thiết Đản lúc , đang dửng dưng  bên một cái rương   chuyển đến đây từ lúc nào.
Cái rương   bao nhiêu tinh xảo thì  bấy nhiêu tinh xảo.
Hắn hai chân bắt chéo, một tay cầm chùm nho óng ánh trong suốt, một tay cầm miếng thịt khô   ngon miệng, bếp lò  mặt   thấy bánh hành , ở  bếp lò là một nồi canh đậm màu sữa.
Tiểu Thiết Đản một miếng thịt khô, một quả nho, ăn như gió cuốn, thỉnh thoảng  húp một muỗng canh nóng, thích chí đến mức  bay lên.
Du Uyển khóe miệng giật một cái.
Cho nên, bọn họ lo lắng sốt ruột, tự trách bản , kết quả tiểu gia hỏa  còn sung sướng hơn tiên?
Rất nhanh, Du Uyển  phát hiện bên  Tiểu Thiết Đản xuất hiện một đống rương tinh xảo.
So với những cái , mấy thứ quý giá mà Tiểu Thiết Đản đang ăn như nho, khô nai, canh đuôi trâu quả thực  coi  .
“Chuyện gì xảy ?”
Du Uyển hỏi, Tiểu Thiết Đản thành thực đem chuyện ban ngày xảy   hết.
Nghe xong Tiểu Thiết Đản, ba  đều cảm thấy cõi lòng tan nát...
Bọn họ  việc cả ngày còn  bằng Tiểu Thiết Đản tùy tiện cho   hai cái bánh...
...
“A, còn  chuyện như ?” Đại bá cũng  kinh ngạc, Kinh thành   là     việc quái đản, nhưng hồ nháo như  thì  ít thấy.
Đến lúc mấy  trở về thì  nhiều thêm mấy cái xe.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-65.html.]
“Ta  hỏi một chút xem Bạch phủ  dư xe ngựa ?” Du Phong .
Đại bá gật gật đầu.
Du Phong  lều trúc tìm Đinh quản sự, ai ngờ Đinh quản sự  tìm ,  đụng  một tên tọc mạch.
“Ngươi  cái gì? Các ngươi  mượn ba xe ngựa để chở đồ? Ai cho phép các ngươi cầm đồ của Bạch phủ ?” Gia đinh Bạch phủ hung ác vỗ bàn .
Gia đinh  lúc    ở đây, Du Phong    quen  .
Du Phong giải thích: “Không  đồ của Bạch gia, mà là đồ của chúng .”
“Của các ngươi? Lúc các ngươi tới,    thấy mấy  mang nhiều đồ như ?” Gia đinh  tin lời Du Phong,  ngừng kêu  cho mời Bạch phu nhân tới.
Vị Bạch phu nhân  là kế phu nhân của Bạch lão gia, còn nhỏ tuổi hơn so với Khương thị, cho dù  trẻ tuổi nhưng cũng  mỹ mạo bằng Khương thị, bất quá  thể coi như là thanh tú.
Bạch phu nhân mang theo một đống lớn nha  bà tử  đến phòng bếp.
Lúc các đầu bếp đang chuẩn  dọn dẹp  về thì  trận thế  hù dọa.
“Đồ ?” Bạch phu nhân mặt lạnh hỏi.
Gia đinh : “Ở hậu viện, mời phu nhân  theo tiểu nhân ạ.”
Bạch phu nhân cùng gia đinh một đường   hậu viện, tới chỗ để hạ lễ.
Bạch phu nhân  chỗ rương   bằng gỗ thượng đẳng, con mắt sáng lên,   đồ vật bên trong, tròng mắt kém chút nữa là rớt xuống!
Tuyết liên nhà nàng cũng , nhưng  từng thấy cái nào lớn như ?
Lông hồ ly nàng cũng  mặc, nhưng  khi nào thấy qua lông hồ ly Vân Sơn   màu tím?
Bạc trong tay nàng  thể mua trâu về chất thành núi, nhưng  cho nàng một trăm lá gan, nàng cũng  dám  g.i.ế.c chúng để lấy đuôi nấu canh.
Trong  từng loại, từng kiện từng kiện, mặc dù   là vàng bạc châu báu, nhưng  là đồ mà  vàng bạc châu báu cũng  mua .
“Phu nhân, hôm nay khách khứa đông đảo, bọn họ nhân lúc   để ý, trộm hạ lễ của khách! Nếu   tiểu nhân phát hiện kịp thời, sợ   dựa  mặt mũi của tiểu thư mà đem đồ chuyển  ngoài!” Gia đinh tranh công .
Gia đình ngu xuẩn,    giá trị của lễ vật, nhưng Bạch phu nhân  rõ ràng, lấy dòng dõi của Bạch gia, nếu   dựa  quan hệ của tiên phu nhân thì căn bản  mua  nhà  con đường , khách nhân bọn họ kết giao,    thể đưa tới hạ lễ quý giá như .
...  thì thế nào?