Nguyên liệu nấu ăn mua  buổi sáng là tươi nhất, nhưng nếu  đem về ngay thì dễ ảnh hưởng đến mùi vị của món ăn, đại bá  yêu cầu phi thường cao đối với nguyên liệu nấu ăn.
Ba   chợ  trấn mua thức ăn, nguyên liệu nấu ăn ở đây giá cao hơn chợ phiên  nhiều, nhưng nghĩ tới giá tiền mà Bạch tiểu thư đưa ,  cảm thấy  dùng nhiều tiền một chút cũng  .
Thịt heo tươi mới, thịt dê, gà, vịt, mỗi thứ mua một chút, hôm nay   là ngày  tiệc mà là  cho Bạch tiểu thư ăn thử, nàng hài lòng món nào thì mới đưa món đó lên bàn ăn.
Du Tùng kéo một xe nguyên liệu hồi thôn.
Du Uyển   mua thêm áo bông loại  thể chịu  rét lạnh cao.
Biên quan lạnh như , mấy cái   lẽ cha sẽ cần.
Ra khỏi trấn Liên Hoa  về hướng bắc,  bộ mười dặm là dịch trạm, dịch trạm  là trạm lớn nhất ở ngoài kinh thành, là nơi chuyên giao nhận thư từ qua , cũng  thể giao vật tư, chỉ cần trả nổi chi phí thì bọn họ cũng  thể tiếp nhận.
Hôm nay dịch trạm kín chỗ,  nuôi ngựa,   ngựa, cũng   đến nghỉ chân.
“Bên .” Du Phong đưa Du Uyển đến chỗ dịch trạm bên tay .
Du Uyển  đến ba cỗ xe ngựa, hai xe phía  đều  đầy, duy chỉ  xe cuối cùng là còn trống hơn phân nửa.
“Đây là  đại doanh Tây Bắc.” Du Phong chỉ huy hiệu  bánh xe .
“Từ chỗ  đến đại doanh Tây Bắc xa ?” Du Uyển hỏi.
“Bọn họ  quan đạo,  sợ xa.” Dường như đoán  điều Du Uyển đang lo lắng,  , “Thời tiết lạnh, đồ vật  thể để  lâu.”
“Ân.” Du Uyển gật đầu,     do sinh thái ở đây   phá hư,   hiệu ứng nhà kính, mùa đông ở đây khá lạnh, hơn nữa mấy cái hũ  nàng cũng  bịt  kín.
Một tên dịch sứ cầm roi ngựa  tới, đây là đang định lên đường.
Du Phong gọi  : “Vị tiểu ca , chúng   gửi ít đồ.”
Nói là mang hộ, nhưng thật  là  gửi bạc.
“Mang  ?” Dịch sứ .
“Mang  đại doanh Tây Bắc.”
“Đại doanh Tây Bắc a, đem đến đây.” Dịch sứ mang hai    đến chiếc xe ngựa thứ ba , “Chuyến  là chuyến cuối cùng trong năm, các ngươi đến  kịp lúc, tổng cộng bao nhiêu thứ?”
Du Phong  cái bình lớn trong n.g.ự.c ,   Du Uyển đang ôm hai cái vò nhỏ, : “Ba cái với một bọc quần áo.”
“Chuyến cuối cùng, giá sẽ đắt hơn bình thường.” Dịch sứ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-50.html.]
Du Phong  Du Uyển một chút, “Được.”
Du Phong đem cái bình của  với   thả lên.
Dịch sứ đang  thu bạc, ở phía cửa   liền  một chiếc xe ngựa chạy tới,  xe nhảy xuống một gã sai vặt, vội vội vàng vàng hướng bên   tới.
Gã sai vặt gọi dịch sứ  qua một bên,    cái gì, dịch sứ cau mày, trở  bên   khó xử : “Không mang đồ của mấy   nữa .”
“Vì ?” Du Uyển hỏi.
Dịch sứ  chiếc xe ngựa , chỉ thấy gã sai vặt cùng phu xe đang chuyển mấy cái rương từ  xe xuống.
Dịch sứ : “Nhìn thấy ? Những vật  đều chiếm hết chỗ,  còn chỗ nào để chứa đồ của các ngươi?”
Du Uyển thần sắc nghiêm : “Chúng  tới .”
Dịch sứ buồn   nàng một cái, : “Mấy    đó là đồ của ai ? Người Thánh thượng mới đề bạt, Quy Đức Lang Tướng, đồ đó đều là do thiên kim của tướng quân tự  chọn lựa, thức thời thì mau cầm đồ của mấy  về .”
 Du Uyển  động, Du Phong cũng .
Cho dù Du Phong cũng  cho rằng mấy vật   thể đến tay tam thúc, đưa  nhưng  đến tay là một chuyện,   khác cưỡng ép  thể đưa   là chuyện khác.
“Là phủ tướng quân nào?” Du Phong hỏi.
“Trấn Bắc tướng quân phủ!” Dịch sứ    kiên nhẫn.
Du Phong  là Trấn Bắc tướng quân phủ, ngược  bình tĩnh hơn, ngày hôm qua thiên kim của Trấn Bắc tướng quân phủ còn giúp bọn họ giải vây, hiện tại chiếm xe ngựa  lẽ cũng   là ý định của nàng, nếu  thể  rõ, tin tưởng bọn họ sẽ  ép buộc .
Tâm tư hiện lên, Du Phong quyết đoán  đến chỗ xe ngựa của phủ tướng quân.
“Nhường một chút! Nhường một chút!” Gã sai vặt  chuyển thêm một cái rương xuống.
Du Phong chần chừ một lát  chặn  .
“Bảo ngươi nhường một chút ngươi   thấy ?” Gã sai vặt  kiên nhẫn .
Cùng là hạ nhân của phủ tướng quân, đức hạnh của gã sai vặt  chênh lệch xa so với vị phụ nhân hôm qua, nhưng  lẽ do tuổi còn trẻ, với  lo  việc nên mới nóng tính như .
Du Phong  với : “Vị tiểu ca , chúng  cũng  mang đồ tới đại doanh Tây Bắc.”
Gã sai vặt cổ quái   một cái: “Ngươi mang   mang thì liên quan gì tới ?”
Du Phong   thì trong lòng cảm thấy  , nhưng vẫn nhẫn nại : “Các ngươi gửi quá nhiều thứ, xe ngựa  còn chỗ nên  bỏ đồ của chúng  xuống.”