Du Uyển  lục trong tủ bát một trận, trừ bỏ nửa chén tương ớt nhỏ,  thu hoạch  gì cả, vẫn là Tiểu Thiết Đản ôm một cái sọt  tới: “A tỷ, củ cải.”
Bên trong cái sọt  lớn  chứa mấy củ cải trắng, còn  một củ khoai   tại    trong .
Mấy vật  kiếp  nàng  cũng  , lúc     cách nào bắt bẻ, bởi vì  chỉ Tiểu Thiết Đản cùng nữ nhân trong phòng đói bụng, mà ngay cả chính nàng bụng cũng  ùng ục sôi.
Du Uyển đem củ cải trắng cùng khoai lang rửa sạch, cạo sạch vỏ, khoai lang cắt thành khối, cùng mấy hạt gạo ban nãy nấu thành một nồi cháo, củ cải trắng thì cắt lát trộn với tương ớt.
Du Uyển  đầu nấu bằng lò than, lửa khó điều chỉnh phù hợp, nên cháo khoai lang nấu lên  khê, cũng may khoai lang   độ ngọt tự nhiên,  khê cũng   mất vị.
Tiểu Thiết Đản  ở cửa bếp ngó , thỉnh thoảng đem cái đầu nhỏ thò , nóng lòng hướng bên trong  quanh.
Mùi thơm của khoai lang bay , hòa với mùi gạo nhàn nhạt , tiểu gia hỏa ngửi  nước miếng chảy ròng ròng.
“A tỷ,  đói.” Tiểu Thiết Đản hít hít nước miếng , .
“Xong  đây.” Du Uyển .
Cháo  nhiều, chỉ đủ phân  ba bát.
Du Uyển đem bát  khoai lang nhiều nhất cho Tiểu Thiết Đản, bát  cháo nhiều nhất thì cho Khương thị.
Khương thị vẫn ngủ mê man,  cách nào tự ăn , Du Uyển định gọi thì Khương thị  tỉnh dậy, nàng  nữ nhi của  một chút, cứ nghĩ là  còn trong giấc mơ nên  nhắm mắt.
Khó trách Khương thị  cho rằng như , thật sự là A Uyển  vớt từ  nước lên,  bao lâu thì nàng tắt thở trong tay Khương thị, nên Khương thị  thể tin  là A Uyển   thể sống .
Du Uyển uy Khương thị còn đang ngơ ngác một chút cháo, đến khi nàng cầm cái bát    bàn cơm thì Tiểu Thiết Đản  ăn xong bát cháo khoai lang, thìa cũng buông xuống.
Sau đó Du Uyển tinh ý phát hiện chẳng  khi nào mà trong bát của   nhiều thêm vài miếng khoai lang.
Tiểu Thiết Đản ngoan ngoãn  chờ, chớp chớp con mắt  về phía nàng, như ý  , tỷ ăn !
Trong lòng Du Uyển mềm nhũn.
Nàng tinh tường ý thức  cảm nhận    đến từ nguyên chủ, mà đến từ chính bản  nàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-5.html.]
“A tỷ.” Tiểu Thiết Đản thấy Du Uyển bất động, nuốt nước miếng,  đem chén cháo đẩy tới: “Ăn nhanh ,  nóng !”
Du Uyển  rõ là  ăn  no, nhưng nàng cũng  cự tuyệt hảo ý của , bưng chén lên, đem chén cháo   nguội ăn  còn một miếng.
Ngoài phòng lạnh thấu xương, thổi đến song cửa sổ cũng rung rung, Du Uyển  ở chiếc giường  nhất,  Tiểu Thiết Đản  ngủ say,   Khương thị còn đang mê man, âm thầm thề, nhất định sẽ  để cho họ chịu đói như hôm nay.
Du Uyển lạ giường, vốn nghĩ rằng đêm nay sẽ  ngủ , nào    xuống là ngủ đến khi mặt trời xuất hiện một vòng màu trắng bạc.
Tiểu Thiết Đản ngủ say sưa, gương mặt đỏ bừng, cũng   là  bao lâu   ngủ trong cảm giác ấm áp như .
Khương thị vẫn ngủ mê man, nhưng gương mặt   chút huyết sắc,  thở  còn mong manh như đêm qua.
Du Uyển  đánh thức hai , rón rén xuống giường, đem chính  thu thập chỉnh tề, uống một miếng nước lạnh cho đỡ đói,  đó cầm d.a.o phay cùng với cái gùi ở phía  phòng bếp, một đường giẫm lên sương lạnh, hướng phần đất trong trí nhớ mà  tới.
Đây là vườn rau mà nguyên chủ trồng, trồng một ít tỏi non, củ cải trắng, củ cải nước thu   sai biệt lắm, chỉ  vài cây lưa thưa mọc lên, còn     gà nhà ai mổ, củ cải nước còn dư  một ít, Du Uyển nhổ một cái,  để ý đến sạch  sạch, dùng d.a.o phay gọt vỏ, ăn từng miếng một.
Trong nhà   thóc  gạo, ăn củ cải nhất định  đủ, ngay lúc Du Uyển đang nghĩ cách    thể giúp cả nhà lấp đầy bụng thì dư quang phát hiện  đất  một dấu chân.
Đó là dấu chân gà,   vẻ  trưởng thành, củ cải trắng trong đất  gà mổ, nên  thấy dấu chân chẳng  gì lạ, nhưng thứ mà Du Uyển để ý   là dấu chân mà là một cọng lông gà màu xanh bên cạnh.
Gà nhà nuôi sẽ   lông vũ xinh  như .
Đây là một con gà rừng a...
Gà rừng  mà chạy đến vườn rau nhà nàng.
Phát hiện  khiến cho trong lòng Du Uyển rung động một hồi,   thấy nàng nghèo nên con gà cũng  đến khi dễ lên đầu nàng,  vặn nàng đang lo   cái ăn thì đối phương tự đưa tới cửa, nên đừng trách nàng  khách khí.
Gà rừng là động vật quần cư, phạm vi hoạt động tương đối  định, sẽ  tùy tiện  xuống núi, bất đắc dĩ tới mùa đông, thức ăn khan hiếm, ngay cả gà rừng cũng khó kiếm ăn,  thật đúng lúc là mảnh đất của A Uyển  ở khu vực hẻo lánh nhất, gần chân núi,   ai nguyện ý trồng trọt ở đây cả.
Ngày bình thường trừ bỏ A Uyển, căn bản   ai  đến bên , vì  đám gà rừng mới dám  .
Con gà rừng  chắc hẳn  nhiều  xuống đây, bất quá buổi sáng nguyên chủ bận nấu cơm cho nương cùng  , xuống đồng trễ, nên  bắt gặp  nó, hôm nay Du Uyển   ngoài sớm, liền phát hiện  nó.
Gà rừng  tim  phổi nhởn nhơ mổ rau,  hề   gà gặp nguy . ToT
Du Uyển rón rén  qua, đưa tay qua, một tay bắt nó bỏ  sọt.