“Quy Đức Lang tướng?” Ngô Tam buồn bực, doanh địa của bọn họ khi nào  xuất hiện nhân vật ?
Binh sĩ ai nha một tiếng, “Ngươi  mới  tuần tra, còn   ? Lão Nhan  khâm điểm là tòng Ngũ phẩm Quy Đức Lang tướng!”
Ngô Tam  hít thêm một ngụm khí lạnh.
Lão Nhan  , cùng một dạng với lão Du, cũng là Bách phu trưởng ở Bắc doanh, cũng là một lựa chọn trong  thăng chức lên Thiên phu trưởng  , nhưng cái họ Nhan  là tội nô,  phận so với lão Du còn  bằng, chớ  chi quân công của lão Du còn mạnh hơn   bao nhiêu , vốn là    cửa thăng lên  Thiên phu trưởng,  mới nháy mắt  một cái, liền vượt nhiều cấp như ? Trở thành tòng Ngũ phẩm Quy Đức Lang tướng? Sao   khâm điểm?
Binh sĩ mặt đầy hâm mộ : “Nghe  nữ nhi của  trở thành phu nhân của Yến thiếu chủ, vì   ủy khuất Yến thiếu chủ, nên Thánh thượng mới đặc biệt tấn thăng cho cha nàng.”
“Lão Đặng đầu ngươi ? Là lão Nhan, , hiện tại nên gọi là Quy Đức Lang tướng,  là tâm phúc của Quy Đức Lang tướng, tướng thăng thì  cũng thăng! Ai nha, Quy Đức Lang tướng thật giỏi,   lúc   cũng  theo ...”
Tâm phúc? Phi phi! Chỉ là con ch.ó theo đuôi thôi!
Tài giỏi? Còn  giỏi bằng một đầu ngón tay của lão Du.
Nghĩ đến lão Du, vị trí Thiên phu trưởng cứ như  mà  một lão đầu giảo hoạt cướp , Ngô Tam tức  bể phổi.
Ngô Tam cắn răng hồi lều trại,   đang yên lặng gặm màn thầu ăn dưa muối, phảng phất như cái gì cũng   thấy,  đè xuố.ng hỏa khí : “Lão Du, ngươi đừng khổ sở!”
“Ân.” Du Thiệu Thanh .
Một đoàn  Du Uyển   thôn là lúc trời  chạng vạng tối, từng nhà từng nhà đều  nổi lửa nấu cơm, trong thôn khói bếp lượn lờ, thời gian buôn dưa của các đại thẩm cũng  qua, đối với chuyện Du Uyển và nhà đại bá cùng xuất hiện chỉ thấy lạ chứ  ai  gì.
Hôm nay nhà xông thịt khô, đại bá mẫu cả ngày đều đợi ở nhà Du Uyển, cơm tối cũng nấu ở đây.
“Hôm nay buôn bán thế nào?” Đại bá mẫu  thấp thỏm hỏi, đây là  đầu tiên trượng phu xuất đầu lộ diện ở  trấn, từ khi ông  thương ở chân liền   khỏi nhà nửa bước, bà lo lắng sợ ông  xảy  chuyện.
Đại bá  nhẹ nhàng, đem túi tiền kiếm  đặt lên bàn.
Đại bá mẫu mở , lập tức kinh sợ: “Làm   nhiều như ?”
Đại bá tinh thần phấn chấn : “Đều bán hết, nước sốt cũng bán sạch.”
Vị phụ nhân của Trấn Bắc tướng quân phủ mở hàng, về  mấy vị khách nhân  mua  thịt kho cũng tranh  bắt chước, mua nước sốt về tự nấu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-47.html.]
Nước sốt  nhiều, giá tiền   cao, nhưng cái hình ảnh tranh đoạt , đại bá  từng  đầu bếp ở Kinh thành  từng thấy qua.
“Nhiều như ... đều bán sạch?” Đây chính là nửa con heo, tính cả bộ đồ lòng a! Đại bá mẫu  hỏi, “Lòng lợn cũng bán hết ?”
Trong thôn luôn là bữa  bữa , lòng lợn cũng trân quý, khi đói đến sợi cỏ cùng đất cũng  thể ăn, thế nhưng  trấn   giống , bọn họ sẽ  bao giờ  mắt chỗ lòng lợn đó.
Du Uyển từ trong thâm tâm tán dương: “Đại bá  đồ ăn quá ngon, một chút mùi lạ cũng  ,   ăn xong còn  ngon hơn cả thịt kho!”
Đại bá  đến mức  phân biệt  đông tây nam bắc,   là đắc ý trù nghệ của ,  là nhận  lời khen của Du Uyển.
Đại bá mẫu đè xuố.ng khóe môi đang nhếch dần lên, nguýt ông một cái: “Giữ đức hạnh!”
Về , Du Tùng kể đến chuyện Xuân Chi và bộ khoái, đại bá mẫu  mà hãi hùng khiếp vía.
“May mắn là  vị tiểu thư của phủ tướng quân, nên  của huyện nha mới  dám  khó dễ chúng  nữa.” Du Tùng , “Hạ nhân của nàng  cũng  kiêu ngạo, ôn hòa  hiểu lễ,  thế thấy nàng  cũng như thế, nàng  còn  tam thúc và những   sung quân  chuyện, để cho mấy  bộ khoái  dám ức h.i.ế.p dân chúng như chúng .”
“Thực là   a.” Đại bá mẫu cảm khái.
“Không, a tỷ con mới là  nhất!” Tiểu Thiết Đản  thẳng lên , mặc dù   nhỏ con.
“A tỷ .” Tiểu khuê nữ bập bẹ.
Du Uyển  chọc , nàng là lớp  quê mùa,   thể so sánh với thiên kim của phủ tướng quân? Tiểu hài tử thật là khờ đến đáng yêu a.
Nàng nhéo nhéo gương mặt của  : “Không phí công a tỷ thương hai đứa, đến,  xem a tỷ mang gì về cho hai đứa nè?”
Nàng  ,  lấy hai gói giấy nhỏ trong sọt .
Tiếu Thiết Đản con mắt lập tức trừng lên: “Bánh quế!”
“Muốn ăn.” Tiểu khuê nữ  trực tiếp.
Tiểu Thiết Đản lôi kéo  , hai đứa vui vẻ mà ăn bánh quế.
Khương thị mỉm   bọn họ, khuôn mặt tràn đầy ôn nhu.