“Không  bảo ông để đó ?!” Đại bá mẫu , vội vàng  tới, tiếp cái tô từ trong tay đại bá, “Tiểu Phong, tới dìu cha!”
Trước khi đại bá mẫu gọi là    về phía cha .
Vươn tay .
Đại bá vô cùng bình tĩnh mà  nhi tử một cái, hất cằm lên: “Ta   ngươi vịn.”
Nhi tử ruột thịt  ghét bỏ: “...”
Du Uyển cong cong khóe môi  qua, vịn đại bá  xuống.
Đại bá trù nghệ quả thật  , mấy thứ bình thường    chút nào thu hút   trình bày  thú vị, ớt xanh xào với hạt bắp, cay đến sướng miệng, ngọt đến thâm tâm, nguyên liệu nấu ăn  thể hiện hết sức  mỹ, hạt bắp  phơi qua, khi bắt đầu ăn   cảm thấy khô cứng, giống như bắp ngày hôm nay mới  lột vỏ.
Cái  cho Du Uyển  ngừng mà  ngừng  là dĩa trứng tráng rau hẹ , trứng mỗi miếng đều  miệng, xung quanh  xém, nhưng bên trong  mềm mại cảm giác như  thể hút .
Nhà đại bá là dùng muối ăn mua trong cửa hàng, nhưng Du Uyển  nếm   vị đắng chát.
“Trứng.” Tiểu khuê nữ còn  ăn.
Du Uyển gắp cho   một miếng lớn, cô bé bắt đầu vụng về cầm đũa ăn.
Đương nhiên  hoan nghênh nhất là món chân giò nấu đường phèn.
Chỉ cần  phần da giò bóng loáng, là  thể khiến   thèm chảy nước miếng.
Đây là món chân giò ngon nhất Du Uyển từng nếm qua, ngay cả thịt kho ở Bạch Ngọc lâu cũng  sánh bằng một phần mười.
Chưa  đến muối đại bá dùng là loại muối hạng hai, nếu đổi thành muối tinh luyện, Du Uyển  dám tưởng tượng món  sẽ mỹ vị như thế nào.
“Con  một ý tưởng.” Du Uyển ăn xong miếng thịt cuối cùng trong chén, để đũa xuống, trịnh trọng  với   trong nhà, “Ngày mai  chợ, chúng   bán thịt heo.”
“Thịt heo?” Du Phong giật , “Chờ chút, chúng  quyết định bán thịt heo khi nào? Chúng    ...”
Hắn dừng .
Làm    quên, tam thẩm bịp một con lợn từ nhà Triệu gia.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nuong-tu-la-than-y/chuong-40.html.]
Du Uyển   về phía Du Phong: “Không sai, chính là con heo mà Triệu gia bồi thường,  vốn định giữ  một nửa, một nửa còn  đem lên chợ để bán, hiện tại   đổi chủ ý. Đại bá trù nghệ  như , nếu  bộc lộ tài năng thì thật đáng tiếc, chúng   bán thịt tươi, chúng  sẽ bán thịt kho, thịt kho sẽ kiếm  nhiều tiền hơn thịt tươi, chỉ là cực khổ cho đại bá  chế biến thêm nước sốt.”
Bán thịt kho đúng là một ý kiến , bất quá cha sẽ đồng ý ?
Cha   thề, cũng  thể vì....
“Cái   gì vất vả?!” Đại bá vỗ bàn một cái, “A Uyển con  bao nhiêu? Ta đây liền  nấu cho con.”
 Muốn đem nửa con heo cắt thành thịt ba chỉ cũng   là chuyện nhỏ, bọn họ cần chuẩn   nhiều đồ vật.
“Trước tiên  nước sốt, ướp qua thịt, trời lạnh nên cần  ướp đến nửa đêm.” Đại bá .
“Còn  muối, nhà chúng    nhiều muối như .” Du Tùng .
“Hương liệu cũng  đủ.” Du Phong  từng theo phụ  học qua tay nghề một chút,  rõ   nước sốt cần  nhiều hương liệu.
“Ta ....    tiên cần g.i.ế.c heo ?” Khương thị đang trầm mặc bỗng nhiên mở miệng.
Tất cả  : “...”
Mổ heo là công việc cần kỹ thuật, đồ tể duy nhất ở thôn Liên Hoa  sớm  tòng quân cùng năm với ba của Du Uyển, thôn bên cạnh cũng  đồ tể, nhưng hai ngày    cùng nương tử về nhà  đẻ, đến nay vẫn  về.
“Nếu ... để con  tìm Xuyên Tử a?” Du Tùng , Xuyên Tử là con của đồ tể trong thôn,  cùng tuổi với Du Tùng, quan hệ của hai  cũng  tệ, “Tốt  gì  cũng  theo cha  g.i.ế.c qua vài con heo.”
Du Phong lắc đầu : “Xuyên Tử lúc  bao nhiêu lớn? Bất quá là cha  chỉ đưa cho cái thùng hứng tiết heo,  cũng gọi là g.i.ế.c heo? Con nghĩ  là  kéo con heo  đem lên trấn giết.”
Đại bá  đồng ý : “Tính cả  lẫn về,   đến tiền, chất thịt trong thời gian vận chuyển cũng sẽ khiến nó  còn tươi,   g.i.ế.c ngay tại chỗ, g.i.ế.c xong ướp thịt luôn.”
Ba    chuyện,  qua nhà Du Uyển.
Du Uyển châm đèn cầm , Du Uyển  về  để mở cửa.
Du Tùng bĩu môi khẽ : “Vậy giờ  ? Chẳng lẽ chúng   tự tay giết?”
Đại bá ngửa mặt lên trời thở dài : “Xem , cũng chỉ  thể tự  giết.”
Vừa mới  xong, trong hậu viện liền  tiếng heo kêu đau đớn.